Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Diệp Phong theo chỉ thị của Tình nhi, đi vào nội thất, ở cửa chạm ngọc trước tấm bình phong đứng lại- Diệp Phong khấu kiến công chúa điện hạ!

_ Tiến vào nói chuyện!- Quân Phi Vũ thẳng thắn lưu loát nói.

Nghe Quân Phi Vũ nói, lông mày Diệp Phong hơi nhíu lại, ko do dự, trực tiếp đi nhanh vào.

Khi thấy Quân Phi Vũ sắc mặt tái nhợt
thân thể mềm nghiêng dựa vào chăn gấm, nói chuyện hữu khí vô lực, ánh
mắt hắn rơi vào trên đầu nàng quấn vài lớp lụa trắng, con ngươi rất
nhanh hiện lên 1 tia xấu hổ.

Dù nói như thế nào, nàng cũng là chủ tử, còn hắn chỉ là 1 nô tài, hắn ko nên ra tay nặng như vậy.

Ngày đó cũng ko biết là chuyện gì xảy
ra, lúc hắn bị nàng đặt dưới thân, tro lòng hoảng hốt, chỉ nghĩ đem nàng đẩy ra, kết quả, sờ được phần sọ phía sau đầu nàng liền nhanh chóng bổ
xuống.

Nếu như chuyện này Quân Phi Vũ thực sự
ko chịu buông tha hắn, một khi nữ hoàng bệ hạ truy cứu tới, chỉ với tội
danh có ý đồ ám sát hoàng tộc, là lập tức tru di cửu tộc.

Mặc dù hắn chỉ là 1 cô nhi, ko có cửu tộc để giết, nhưng là phạm vào trọng tội đều phải bị xử phạt rất nặng.


Nhìn Diệp Phong thân thể cứng ngắc cố
đứng ở vị trí cách xa giường của nàng nhất, Quân Phi Vũ khóe môi câu dẫn ra vẻ cười nhạo- Thế nào? Đứng xa như vậy, còn sợ bản công chúa sẽ ăn
ngươi phải ko?

Nghe thấy câu này của nàng, Diệp Phong
thân thể cứng đờ, ngước mắt nhìn, thì thấy môi nàng tự tiếu phi tiếu
trào phúng, tro lòng cảm thấy ngạc nhiên, thông minh ko dám hé răng.

Quân Phi Vũ thanh âm lười biếng vang
lên- Diệp Phong, ngươi xuất thủ bị thương bản công chúa, hiện tại bản
công chúa bị mất trí nhớ, rất nhiều điều cần Tình nhi nhắc nhở, là Tình
nhi dốc hết sức bảo vệ ngươi, nếu nàng nói như vậy, chúng ta hay là làm 1 cái giao dịch, ngươi thấy thế nào?

Diệp Phong cúi đầu- Xin công chúa điện hạ phân phó!

_ Nợ lần này bản công chúa tạm thời nhớ
kĩ, bản công chúa cũng ko truy cứu tội của ngươi nữa. Hơn nữa, bản công
chúa cam đoan, sau này tuyệt đối sẽ ko mạo phạm ngươi, thế nhưng, ta
muốn sự trung thành của ngươi, bất cứ trường hợp nào cũng ko được phản
bội. Ngươi có thể làm được ko?

Diệp Phong lập tức quì 1 bên gối, cúi
đầu chắp tay- Mệnh Diệp Phong là của công chúa, bất kể là trước đây, hay là sau này, Diệp Phong tuyệt đối sẽ ko phản bội công chúa.

Lúc này lời nói Diệp Phong tuyệt đối là
lời thật lòng, hắn biểu hiện bên ngoài rất trấn định, nhưng sâu tro nội
tâm hắn lại cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

Tính tình công chúa trước đây, đừng nói
là có ai dám đem đầu nàng đập tới máu chảy, dù chỉ là rụng 1 sợi tóc,
người nọ tuyệt đối sống ko quá ngày mai.

Đối với vị công chúa hung tàn háo sắc
này, hắn là tâm luôn bất mãn. Nhưng hắn đã hứa với người có ân huệ với
hắn, là sẽ chiếu cố bảo vệ nàng, hắn tuyệt đối ko có nuốt lời.

Còn lần này, nàng thế nhưng cứ như vậy đơn giản tha hắn?

Xem ra, công chúa điện hạ mất trí nhớ, cũng ko phải là 1 chuyện ko tốt.


_ Rất tốt! Đã như vậy, những kí ức ta
thiếu hụt sau này sẽ cùng ngươi và Tình nhi đền bù, mặc kệ bất cứ lúc
nào, các ngươi đều phải đi theo bên cạnh ta, nếu có bất kì sai sót hoặc
chỗ ko đúng, các ngươi phải lập tức nhắc nhở ta. Còn có, đừng cho là ta
mất trí nhớ liền cái gì cũng ko biết, ngươi phải nhớ kỹ, giang sơn dễ
đổi, đánh chết cái nết cũng ko chừa, ta Quân Phi Vũ, vẫn là nữ nhân xấu
xa độc địa.

Ko biết vì sao, Quân Phi Vũ lần này lời
nói vang vang hữu lực, cũng làm cho Diệp Phong bao nhiêu sợ hãi, thật là tương phản, hắn cảm giác so với Quân Phi Vũ trước đây, tựa như giấy
trát hổ- trông được nhưng xài ko được.

_ Diệp Phong đã rõ.

Nhưng vào lúc này, ngoài cửa truyền đến 1 tiếng cung nữ khẽ gọi- Khởi bẩm công chúa điện hạ, Lâm công công cầu kiến.

Lâm công công?

Quân Phi Vũ vừa mới nhíu mi, Tình nhi
vẫn ở bên cạnh canh giữ cửa lập tức nhu thuận tiến lên vì nàng giải
thích nghi hoặc- Công chúa, vị Lâm công công này là nô tài tâm phúc của
nữ hoàng bệ hạ, đắc tội ko được.

_ Nga, vậy ngươi nhanh đi ra ngoài xem, nói bản công chúa thân thể ko thoải mái, bất tiện tiếp khách! Hỏi hắn có chuyện gì.

Kỳ thực là Quân Phi Vũ đây quá cẩn thận, bình thường nàng quen điêu ngoa tùy hứng, há là ai muốn gặp là có thể gặp.


Lát sau, Tình nhi 1 lần nữa đi vào- Công chúa, nữ hoàng bệ hạ đã trở về, muốn triệu kiến mấy vị công chúa, lệnh
cho Lâm công công đến thỉnh công chúa.

_ Nữ hoàng bệ hạ đã trở về?- 2 hàng lông mày Quân Phi Vũ liền nhăn lại.

Nữ hoàng bệ hạ này, sẽ là cái dạng nhân
vật gì? Nàng vì sao lại như vậy sủng ái chính mình? Nếu như nàng biết
mình bị thương, sẽ đối đãi thế nào với Diệp Phong?

_ Ko đi có được ko? Ngươi đem ta thân thể ko thoải mái đi gặp mặt người sao?

Tình nhi cung kính trả lời- Nhưng Lâm
công công có nói, nữ hoàng bệ hạ có lệnh, các vị chủ tử có chuyện gì
trọng yếu hơn so với việc diện kiến nữ hoàng bệ hạ, thỉnh công chúa điện hạ trình diện, nữ hoàng bệ hạ có chuyện quan trọng tuyên bố.

Xem ra, yến hội này nàng muốn trốn cũng ko được!

Quân Phi Vũ miễn cưỡng ngồi dậy- Nếu Lâm công công đã nói như vậy, chúng ta liền đi thôi! Đến, giúp ta trang điểm!

Nói xong, nàng liền vươn cánh tay thon
dài đưa ra ngoài, Tình nhi nhu thuận tiếp nhận tay nàng, đem nàng đỡ đến bàn trang điểm nhẹ nhàng ngồi xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận