Hậu Cung Dạy Dỗ Hàng Ngày


"Ngươi nhìn âm hộ nàng kia kìa, âm mao rậm rạp như vậy, đầṳ vú cũng đen nữa, bảo đảm là cực kỳ dâm đãng."

"Mông vẫn còn sưng luôn kìa."

"Đúng là không biết xấu hổ, quần áo cũng không chịu mặc tức là muốn bị thao lắm chứ còn gì nữa."

Hoàng cung có văn bản quy định rõ ràng, nếu trần ͙truồng ra khỏi cung, đi trên đường đều có thể bị người nhục nhã, mặc kệ chức phẩm của ngươi là gì.

Có đôi khi phi tần bị phạt hay bị Hoàng Thượng dạy dỗ đều có thể gặp tình huống xấu hổ như vậy.


Các tú nữ bị ép phải dùng trang phụcnhư vậy đi trên đường vốn dĩ đã rấtxấu hổ rồi, ngày hôm qua bị phạt nên sau một buổi tối thì mông càng thêm sưng đỏ, cực kỳ dễ nhận ra.

Bây giờ phải để lộ ra trước mặt mọi người, còn phải nghe người khác không thèm che dấu mà bình luận bộ phận riêng tư của mình như vậy làm các tú nữ thẹn thùng tới mức chỉ muốn đem đầu chôn vào đất, càng cúi đầu thấp hơn, cố gắng kìm nén nước mắt, dù sao ở tɾong cung này ngay cả quyền được khóc cũng không có.

Cuối cùng dừng lại trước một tòa cung đïện, trên bảng hiệu viết “Phượng hoàng đïện”.

này, tɾong đầu ngay lập tức hiện ra bốn chữ "Dao đài quỳnh thất", kiến trúc xa hoa thế này, khắp nơi đều toát lên khí thế uy nghi của hoàng thất, khó trách biết bao người tranh đến bể đầu cũng muốn tiến cung, ngay cả làm nô tì cũng chấp nhận.

Bây giờ bản thân nàng cũng trở thành một tɾong số đó, nhập gia tùy tục, chỉ có thể chấp nhận chứ không thể làm gì khác.

Đến nơi này, tâm trạng thấp thỏm không yên đã vượt qua cả sự xấu hổ, đứng trước kiến trúc hoa lệ như vậy, trông các nàng càng thêm hèn mọn.

Kim ma ma bước đến chào hỏi công công trực ngoài điện, công công nghe xong thì lập tức bước vào trong thông báo.

Công công dùng một giọng bén nhọn cao vút hô lên “Cháu gái chi thứ của Chính nhất phẩm Thái Phó Lý Đoạn Đình, cháu gái chi thứ của Chính nhất phẩm Thái Úy Quách Tĩnh Tĩnh, Chính nhất phẩm…, Từ nhất phẩm…,… Từ nhất phẩm…,… ,… ,… Vào điện diện thánh "

Nhóm tú nữ đầu tiên đi vào trước, những người còn lại thì thấp thỏm lo sợ đứng ngoài cửa chờ, trong lòng Ninh Lạc thầm đọc kính từ mấy lần.

Nàng chỉ sợ một lát nữa khẩn trương quá nàng sẽ quên mất thì toi rồi, dù sao thời gian chờ đợi luôn luôn là lâu dài nhất mà.


Hơn nửa canh giờ sau, bốn nhóm tú nữ đầu tiên đều đã đi vào, theo thời gian trôi qua, tâm trạng Ninh Lạc càng lúc càng khẩn trương, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, rối ren vô cùng.

Nàng nghĩ đến lát nữa bản thân cũng phải không biết liêm sỉ mà trần ͙truồng lộ huyệt cho người nhìn, mở chân cầu xin người khác đánh giá da thịt mình trông chẳng khác gì hàng hóa để chọn lựa là đã hoảng sợ rồi.

Nàng cũng không biết được bên trong có bao nhiêu người, là nam hay nữ, vốn dĩ bản thân đã ủy khuất lắm rồi còn phải sợ không được thích bị trả về nữa chứ.

Thân thể này là lá bài tẩy cuối cùng của nàng, ở trong tình huống như vậy khiến Ninh Lạc càng lúc càng không tự tin vào bản thân.

“Thứ nữ Đơn Thuần Lộ của Chính tứ phẩm Đại Lý Thiếu Khanh, thứ nữ Đơn Thuần Vụ của Chính tứ phẩm Đại Lý Thiếu Khanh, thứ nữ Đơn Ninh Lạc của Chính tứ phẩm Đại Lý Thiếu Khanh, Từ ngũ phẩm…, Từ ngũ phẩm…, Chính lục phẩm...,…Vào điện diện thánh ”

Ninh Lạc vẫn luôn cúi đầu đi theo đuôi người phía trước, trong điện vô cùng yên tĩnh, thế nhưng trong tình huống cơ thể trần ͙truồng như vậy, các giác quan khác sẽ bị phóng đại.


Ninh Lạc biết trong điện có rất nhiều người ngồi, ánh mắt họ nóng rực chăm chú đánh giá cơ thể trần ͙truồng của nàng.

Nhóm của nàng chia ra làm năm hàng, mỗi hàng có năm người đứng, Ninh Lạc đứng ở vị trí giữa của hàng đầu tiên, cực kỳ rõ ràng.

Người thứ nhất đi ra ngoài là Thuần Lộ, nàng ấy sợ tới mức cả người run rẩy, bước lên phía trước một mình đứng trước mặt quý nhân.

Ma ma đứng cạn Hoàng Hậu nhắc nhở Hoàng Hậu nương nương là nàng ấy còn có một muội muội sinh đôi nữa.

Hoàng Hậu nương nương nghe thấy liền tò mò, vô cùng hứng thú, liền truyền cả hai nàng đồng thời diện kiến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận