Hậu Cung Kế

Editor: MaiHuynh.

Beta: Giabi-shine.

Hương Vu đành phải kiên trì khuyên Đức sung viện đi về, trên đường về Đức sung viện bật khóc, Hương Vu đau đầu muốn chết.

"Hoàng thượng có phải không thích ta hay không?" Đức sung viện luôn miệng hỏi. Hương Vu khuyên nhiều lần, cuối cùng nàng mệt nhọc, cần nghỉ ngơi, nên cũng yên ổn mà ngủ.

Dương phu nhân đã sớm muốn đến thăm nữ nhi, nhưng trước đây nữ nhi phẩm vị không đủ, còn chưa đủ tư cách, hiện tại được như ý, nhanh chóng chuẩn bị đồ đạc đi hoàng cung.

Đến Minh Hoa cung, nhìn thấy nữ nhi, trong lòng Dương phu nhân không rõ là cảm giác gì.

Nữ nhi này của mình, từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu khổ, có thể nói là từ nhỏ đến lớn, muốn cái gì có cái đó. Người trong nhà đều tốt với nàng, vốn cho rằng trưởng thành, tìm cho nàng nhà phu quân tương đối đơn giản, lúc đó dựa vào địa vị Uy Viễn hầu, trải qua một đời tốt đẹp.

Ai biết nàng không chịu an bài hôn sự, sống chết không nguyện ý định thân, sau này có ý chỉ tuyển tú, bọn họ cũng có biện pháp khiến nàng không nằm trong danh sách tú nữ, nhưng nữ nhi lại nhất định muốn vào cung tuyển tú.

Cuối cùng không có cách nào, chỉ có thể thuận theo ý của nàng, bởi vì nàng nói, không cho nàng vào cung, nàng thà rằng một đời làm ni cô.

Mỗi ngày Dương phu nhân đều lo lắng, đầu tiên biết nàng tiến cung liền được sủng ái, sau đó lại có người được sủng ái hơn. Dương phu nhân nghĩ, hiện tại nếu không được sủng ái nữa, dựa vào thế lực của Dương gia, nữ nhi nhà mình lại không có tính thích gây chuyện, cứ như vậy an phận sống trong cung cũng tốt.

Ai biết nữ nhi làm bừa cho người mang thư về nhà, ca ca của nàng lại thương muội muội, nay con gái của mình ở nơi đầu sóng ngọn gió như vậy.

Trong cung thâm độc hiểm ác, nàng lại không có kinh nghiệm, Dương phu nhân so với trước kia càng lo lắng hơn. Tuy rằng trong nội tâm bà cũng hi vọng nữ nhi có thể sinh một đứa trẻ, sau này dù không được sủng ái, cũng còn có đứa con bầu bạn. Nhưng bà vẫn cảm thấy không an lòng.

Lần này đến Minh Hoa cung, gặp được nữ nhi, thấy được nàng mập hơn trước kia, bụng cũng hơi phồng lên, chỉ là nhớ đến lời nói của con trai mình, bà nghĩ, nếu lúc trước cố gắng ngăn cản không cho nàng vào cung thì tốt rồi.

Hiện tại Hoàng Thượng nể mặt mũi Dương gia, có thể cho nữ nhi một chút sủng ái, nhưng Hoàng Thượng chính là Hoàng Thượng, hắn không có khả năng cho một gia tộc mặt mũi mãi được. Nếu nữ nhi lại không hiểu chuyện, như vậy mặt mũi này cũng không còn nữa.

"Nương, ngài rốt cuộc cũng đến thăm con." Đức sung viện nhìn thấy mẫu thân, giống như lúc chưa vào cung mà ôm eo mẫu thân.

"Nữ nhi sắp làm mẫu thân, nương, người có vui hay không?"

Dương phu nhân nói: " Vui, rất vui, ta cũng sắp thành ngoại tổ mẫu, Ngọc Dung, con ở trong cung mọi việc đều tốt chứ?"

Đức sung viện nói: "Hiện tại so với trước kia tốt hơn nhiều, Hoàng Thượng đối với con đặc biệt tốt, con muốn cái gì, người đều mang đến cho con, nương, Hoàng Thượng thật là tốt."

"Hoàng Thượng tốt với con, ta cũng an tâm, chỉ là trong cung bà bên ngoài chung quy không giống nhau, con không nên có dã tâm lớn, chú trọng mọi việc trong cung mình, đề phòng có nội gian."

Dương phu nhân cảm thấy hối hận, trước đây bà dạy nữ nhi đơn thuần như vậy, chuyện gì cũng không hiểu. Nay bà phải thay nàng lo lắng, sợ nàng bị người hại, nhất là nàng đang có thai, nữ nhân trong cung này, ai mà không ngóng trông nàng gặp chuyện không may?

"Không đâu, Hoàng Thượng rất tốt với con, các nàng không dám bất trung với con. Nương, trước khi tiến cung, không phải người nói với con, trong cung, những cái khác đều là thứ yếu, chủ yếu chính là khiến Hoàng Thượng thích mình sao? Chỉ cần Hoàng Thượng có thể làm chủ cho con, con sẽ không phải sợ người khác."

Dương phu nhân thở dài: "Nương có nói những lời này, nhưng người trong cung không đơn giản như vậy. Có vài kẻ khi đối phó con, đều là từ sau lưng, làm cho con khó lòng phòng bị, về sau thức ăn của con không thể sơ ý, ta dày công đào tạo Hương Vu, con nên nghe ý kiến của nàng ta."

"Hương Vu giống như lão ma ma, đôi khi cũng rất phiền. Nương, chỉ cần Hoàng Thượng vẫn tốt với con, con một chút cũng không sợ." Đức sung viện nói.

"Hoàng Thượng sẽ luôn đối tốt với con sao? Nữ nhi ngốc, Hoàng Thượng không phải chỉ có mình con. Trong cung nhiều nữ nhân như vậy, sao có khả năng chỉ đối tốt với một người?"

Vì muốn tốt cho nữ nhi, Dương phu nhân chỉ có thể nhẫn tâm nói lời thật, chỉ sợ nữ nhi thương tâm, nhưng thương tâm vẫn tốt hơn không còn mạng.

"Nói vậy, con nhất định sẽ tốt với người gấp bội. Con so với những kẻ khác đều thích Hoàng Thượng hơn. Nương, người nói với ca ca, cho ca ca giúp con, có được hay không?"

Nghe xong Dương phu nhân lắc đầu, "Con muốn ca ca giúp con như thế nào? Trong cung nhiều nữ nhân như vậy, chẳng lẽ con muốn tất cả các nàng đều không ở đây? Điều này Hoàng Hậu cũng làm không được. Về sau, mỗi ba năm lại có đợt tuyển tú, chẳng lẽ con đều muốn ngăn cản, đây tuyệt đối là chuyện không thể. Còn nữa, ca ca con chẳng qua chỉ là thần tử của Hoàng Thượng, hắn không thể thay Hoàng Thượng quyết định cái gì, con đừng nghĩ nhiều như vậy, an phận sinh con ra, về sau con có đứa nhỏ này ở cùng, chúng ta cũng an tâm hơn."

"Không, nương, ta không để ý Hoàng Thượng có bao nhiêu nữ nhân, chỉ cần Hoàng thượng thích một mình con là tốt rồi. Hoàng Thượng không thích Hoàng Hậu, điều này con có thể khẳng định. Chỉ là đối với Hoàng Hậu kính trọng mà thôi, còn nữ nhân khác, chẳng qua chỉ là bài trí, cho nên con sẽ không thương tâm. Nương, chỉ có một người, người nói ca ca giúp con, nhất định phải giúp con. Hoàng Thượng đối tốt với người kia, con nhìn không thoải mái, con không muốn nhìn thấy nàng ta nữa!" Đức sung viện nắm chặt tay mẫu thân mình, giống như nắm lấy cọng rơm cứu mạng.

(Lời editor: vị này ảo tưởng sức mạnh kinh khủng.) T___T

Tần phi khác, tính là cái gì chứ? Trong mắt Hoàng Thượng không có tình yêu, nàng yêu Hoàng Thượng như vậy, tự nhiên chàng nhìn ra được. Nhưng lần đó tại ngự hoa viên, nàng đứng xa xa nhìn Hoàng Thượng cài hoa cho Huệ phi, trong mắt Hoàng Thượng tràn đầy nhu tình, một khắc đó, Đức sung viện cảm thấy hoảng hốt. Ánh mắt đó của Hoàng Thượng phải dành cho mình mới đúng.

Dương phu nhân thấp giọng nói: " Con đang nói cái gì vậy? Ngọc Dung, đừng nghĩ những chuyện này nữa, chúng ta trong cung nên an phận. Người Hoàng Thượng sủng ái là ai?" Bà không thể tin được, con gái của mình trở nên cố chấp như vậy, muốn ca ca giúp mình hại người.

Chuyện đó không thể được, tuy rằng đau lòng nữ nhi, nhưng con trai của mình mới là quan trọng nhất. Nếu nhi tử thật sự tham dự chuyện mưu hại cung phi, vậy Dương gia bọn họ toàn bộ đều xong, loại sự tình này, Dương phu nhân làm sao có khả năng đáp ứng?

"Nếu Huệ phi kia còn tồn tại một ngày, con đều cảm thấy không thoải mái. Con cả đêm nghĩ, cả đêm đều ngủ không yên, sớm hay muộn sẽ có ngày vì Huệ phi mà điên mất! Nương, con cầu xin người, mọi người ở bên ngoài quen biết nhiều, con yêu cầu không cao, chỉ cần khiến Huệ phi bị hủy dung, chỉ cần nàng ta trở nên xấu xí, Hoàng Thượng sẽ không thích nàng ta. Con có nghe, nhà mẹ đẻ của Huệ phi không có quyền thế, cha nàng ta trước kia chỉ là Tri Phủ, hiện tại không có tước vị. Nếu như trong lúc thần không biết quỷ không hay hủy đi dung nhan của nàng ta, khẳng định không ảnh hưởng đến chúng ta. Như vậy, nếu được như vậy...Hoàng Thượng sẽ không thích nàng ta nữa!"

( Lời Beta: tui phẫn nộ, rất phẫn nộ với thím này. Ác vừa thôi, vừa hoang tưởng lại độc ác. Hừm >...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui