Hậu Cung Mưu Sinh Kế

"Nương nương, vừa rồi nô tỳ nghe thấy Cảnh Nhân cung có động tĩnh." Vi Nhạc lén lút tiến vào, đầu tiên là hành lễ với Trần Mạn Nhu, sau đó mới thấu đi nhỏ giọng nói: "Nô tỳ hỏi thăm một chút, nghe nói là Mã tiệp dư vừa mới phát động ."

"Phát động? Mấy tháng rồi?" Trần Mạn Nhu híp mắt suy nghĩ trong chốc lát, Đối Nguyệt ở bên cạnh nói tiếp: "Vừa vặn mười tháng, nương nương có muốn đi qua nhìn một chút?"

Trần Mạn Nhu nghiêng đầu nhìn Vi Nhạc: "Hoàng hậu bên kia có động tĩnh gì không?"

"Hoàng hậu nương nương đã đi qua, thời điểm nô tỳ trở về, thấy giá liễn Thục phi nương nương cũng ngang qua." Vi Nhạc vội vàng nói, Trần Mạn Nhu đứng dậy, kêu Tẫn Hoan: "Ngươi đi phân phó chuẩn bị giá liễn, ta thay đổi quần áo, một chút nữa chúng ta đi qua."

Đối Nguyệt tự nhiên là đi theo Trần Mạn Nhu vào nhà, giúp đỡ nàng thay đổi quần áo, đi theo đến Cảnh Nhân cung.

Cảnh Nhân cung nhất cung đứng đầu là Dương quý phi, Trần Mạn Nhu đi vào trước tiên đi bái kiến Dương quý phi một chút, sau đó nhìn thấy Hoàng hậu đã ngồi ở chủ vị, vội vàng đi qua hành lễ thỉnh an: "Thiếp gặp qua Hoàng hậu nương nương, cấp nương nương thỉnh an."

Chờ Hoàng hậu lên tiếng, mới thỉnh an Dương quý phi đang ngồi một bên. Nàng cùng Thục phi hiện tại đã xem như cùng cấp, cho nên chỉ hành bán lễ là được. Không bao lâu, đám người Đức phi cũng đều nhất nhất lại đây.

Lưu phi khoái nhân khoái ngữ, vừa ngồi xuống lại hỏi: "Mã tiệp dư đã đi vào bao lâu? Ngự y có nói gì thêm không?"

Hoàng hậu nhìn nàng một cái mới nói: "Ước chừng khoảng nữa ngày, lúc này bà đỡ đang ở bên trong." Đang nói, chợt nghe hồi báo nói là ngự y đến đây, Hoàng hậu cho cung nữ mang theo ngự y tới sườn điện đi chờ trước. Thời điểm nữ nhân hậu cung sinh hài tử, tác dụng của ngự y là ở thời điểm khó sinh thì bảo trụ hài tử, cho nên lúc này ngự y còn không cần phải lên sân khấu.

Không bao lâu, đông thiên điện bắt đầu truyền đến tiếng kêu đứt quãng thảm thiết.

Thục phi nghiêng đầu nghe trong chốc lát, rất không đồng ý lắc đầu: "Mã tiệp dư kêu quá lớn tiếng, như vậy đến lúc sau, vạn nhất không khí lực ..."

"Mã tiệp dư là lần đầu tiên sinh đứa nhỏ, chỉ sợ là trong lòng sợ hãi, cho nên mới kêu nhiều vài tiếng đi." Dương quý phi nhìn lướt qua Thục phi, chậm rì rì giải thích một câu, Lưu phi ở một bên cười nói tiếp: "Quý phi nương nương lời này có thể là bất công, lúc trước Thục phi tỷ tỷ sinh Nhị hoàng tử, lúc đó chẳng phải cũng là lần thứ nhất mang thai sao? Thục phi tỷ tỷ cũng không kêu lớn tiếng như vậy, sinh hài tử cũng rất thuận lợi."

"Hoàng hậu nương nương, thiếp muốn hỏi một chút, Mã tiệp dư sinh hài tử xong, sẽ mang tới chỗ vị tỷ tỷ nào?" Đức phi cũng không muốn tiến vào đả kích ngấm ngầm hay công khai của Dương quý phi cùng Thục phi cùng với Lưu phi, chỉ nghiêng đầu nhìn Hoàng hậu nương nương hỏi.

Hoàng hậu hơi hơi nhíu mi, Hồ phi ở một bên cười nói: "Đức phi tỷ tỷ quan tâm có phải quá sớm hay không? Hài tử còn chưa có sinh ra, dù sao cũng phải chờ Mã tiệp dư nhìn hài tử một cái, mới có thể nói đến chuyện này đi.

Trần Mạn Nhu ở một bên cúi đầu giả làm người chết, Hàn mỹ nhân phân vị không đủ, tự nhiên cũng không tham dự loại đề tài này. Mấy người phụ nhân chít chít méo mó đánh võ mồm trong chốc lát, mắt thấy sắp qua một canh giờ, bà đỡ bên trong đi ra nói còn có thể chờ thật lâu, Hoàng hậu lập tức đứng dậy nói: "Bản cung còn có chuyện muốn xử lý, Dương quý phi, nơi này giao cho ngươi."

Dương quý phi đứng dậy hành lễ ứng tiếng, chờ Hoàng hậu vừa đi, Thục phi cũng đứng dậy hành lễ với Dương quý phi: "Quý phi nương nương, thiếp bỗng nhiên nhớ tới quên dặn dò bà vú của Nhị hoàng tử cho hắn bú sữa, cho nên thiếp cáo lui trước."

"Đi thôi." Dương quý phi thần sắc không rõ nhìn nhìn Thục phi, xua tay làm cho nàng đi về.

Tiếp theo Trần Mạn Nhu cũng tìm cớ phải đi về, dù sao hài tử này cũng không tới phiên nàng, nàng cũng không muốn hài tử này, cho nên ở chỗ này chờ thật không có ý nghĩa. Nàng đi ra không bao lâu, thì thấy giá liễn của Đức phi cũng đi theo đi ra.

Mãi cho đến buổi tối, Mã tiệp dư cũng chưa sinh được hài tử. Trần Mạn Nhu căn dặn Tẫn Hoan: "Ngươi cho người canh chừng bên Cảnh Nhân cung, sang sớm ngày mai nói cho ta biết tin tức."

"Nương nương, Mã tiệp dư đã sinh." Tẫn Hoan làm rất hết phận sự, ngày hôm sau Trần Mạn Nhu vừa rời giường, nàng liền vội vàng lại đây hồi báo: "Ngài ngủ không bao lâu, Mã tiệp dư liền sinh một tiểu công chúa. Hắc hắc, Dương quý phi lần này phải thất vọng rồi."

"Nàng thất vọng cái gì? Cho dù là một tiểu hoàng tử, nàng cũng không có biện pháp nhận con nuôi." Trần Mạn Nhu cười nhạo một tiếng, trong lòng cũng không có bao nhiêu may mắn hoặc là vui sướng khi người gặp họa, mặc kệ Mã tiệp dư lần này sinh ra cái gì, nếu lần trước Hoàng hậu còn chưa nói cho nàng tấn vị, lần này phỏng chừng càng không nói ra.

Là một tiểu công chúa, nói không chừng Mã tiệp dư càng cao hứng đâu, hoàng tử không thể nuôi bên người, công chúa thì không sao cả.

"Đi thôi, chúng ta đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương." Sau khi ăn mặt tốt, Trần Mạn Nhu cười nói, Tẫn Hoan đỡ nàng xuất môn, vừa mới chuẩn bị lên giá liễn, chợt nghe phía sau truyền đến một tiếng kêu: "Huệ phi nương nương, đây là muốn đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương đi?"

"Nguyên lai là Thành phi, Thành phi chẳng phải cũng muốn đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương sao?" Trần Mạn Nhu quay đầu nhìn thoáng qua, vẫn chưa dừng lại, xoay người lên giá liễn. Thành phi ý bảo nội thị khiêng kiệu cước bộ nhanh hơn một ít, bỏ rơi cỗ kiệu của Trần Mạn Nhu cỗ kiệu nửa thước.

"Huệ phi nương nương, chuyện hôm qua Mã tiệp dư sinh một tiểu công chúa, ngươi cũng biết đi?" Thành phi cười tủm tỉm hỏi, Trần Mạn Nhu ngáp một cái không trả lời, phỏng chừng Thành phi cũng không trông cậy vào nàng sẽ trả lời, tiếp tục cười nói: "Huệ phi nương nương đợi lát nữa muốn đi nhìn tiểu công chúa sao? Ta nghe nói, tiểu công chúa thập phần xinh đẹp đâu."

"Ngô, đợi lát nữa rồi nói sau." Trần Mạn Nhu chậm rãi tiếp một câu, tiểu hài tử mới sinh ra, có thể đẹp đến mức nào? Ngươi khẳng định là vì Dương quý phi không có biện pháp nhận con nuôi một tiểu hoàng tử, cho nên mới cảm thấy tiểu công chúa xinh đẹp.

Bất quá, nghĩ đến đây, Trần Mạn Nhu lại có chút nghi hoặc, không phải nói, Thành phi cùng Dương quý phi đã muốn hòa hảo sao? Trước đó vài ngày, Lưu phi còn nói Thành phi cùng Dương quý phi lại thập phần thân mật, tại sao hiện tại xem ra, không phải là như thế đâu?

Thành phi không biết Trần Mạn Nhu đang suy nghĩ cái gì, dọc theo đường đi tiếp tục líu ríu nói chuyện, từ Tiểu công chúa của Mã tiệp dư nói đến Tiểu hoàng tử của Thục phi, còn nói thêm Hàn mỹ nhân mấy ngày trước hình như nhảy một điệu vũ cho Hoàng thượng xem, Hoàng thượng rất thích, liên tục ở lại chỗ Hàn mỹ nhân ba ngày.

"Thành phi, Hoàng thượng ở chỗ nào, không phải chúng ta có thể hỏi tới." Mắt thấy sẽ đến Vĩnh Thọ cung, Trần Mạn Nhu nghiêng đầu, mặt không chút thay đổi nói. Thành phi vẻ mặt đang căm giận, lúc này thấy biểu tình của Trần Mạn Nhu cũng nhịn không được sửng sốt một chút.

Lập tức, ngượng ngùng nở nụ cười một tiếng: "Ta không phải là cảm thấy Hàn mỹ nhân quá mức luồn cúi sao?"

Trần Mạn Nhu liếc nàng một cái, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Thành phi thấy Trần Mạn Nhu không quan tâm tới nàng, chỉ bĩu môi, cũng ngậm miệng lại.

Hai người một trước một sau vào Vĩnh Thọ cung, chỉ thấy Lưu phi Hồ phi cùng Vương tu nghi Hàn Mỹ nhân đều đã đến chờ, vì thế hai người vội vàng tiến lên hành lễ. Hoàng hậu thực tùy ý khoát tay, nói với Trần Mạn Nhu: "Thánh chỉ sắc phong ngươi cùng Hồ phi hôm nay sẽ hạ, điển lễ sắc phong là ngày mười tháng tám, hai người các ngươi tự mình chuẩn bị một chút."

"Tạ Hoàng hậu nương nương chỉ điểm." Trần Mạn Nhu cùng Hồ phi vội vàng hành lễ, Lưu phi ở một bên cười nói: "Chúc mừng Huệ phi nương nương cùng Hồ phi muội muội."

"Lưu phi tỷ tỷ, lời này cũng thật khách khí." Trần Mạn Nhu đô đô miệng, ngồi xuống vị trí phía trên Lưu phi, vẻ mặt chân thành nói: "Chúng ta lúc trước không phải xưng là tỷ muội sao? Ngươi có muội muội mới, sẽ không cần muội muội cũ này phải không?"

"Nói gì vậy." Lưu phi trắng mắt liếc nàng một cái, ý cười trong suốt nói: "Đây không phải chúc mừng hai ngươi một câu trước sao? Về mặt quy cũ phải chú ý một chút, sau này tỷ muội chúng ta ở chung như thế nào, cũng không thể tùy ý?"

"Huệ phi cùng Lưu phi thật là tỷ muội tình thâm, làm cho chúng ta nhìn thấy cũng hâm mộ." Đức phi ở một bên không nhanh không chậm nói một câu, Trần Mạn Nhu nghiêng đầu nhìn nàng, chỉ thấy tươi cười trên mặt nàng thực chân thành, Trần Mạn Nhu trong lòng nhịn không được kêu rên, cái này tốt lắm, Trương Uyển Đình trở thành cung phi đủ tư cách, mình lại phải tăng thêm cảnh giác.

"Đức phi nếu như hâm mộ, cũng có thể cùng chúng ta tỷ muội tương xứng." Trần Mạn Nhu trong lòng vừa đập một tiểu nhân tên là Trương Uyển Đình, vừa cười so với Trương Uyển Đình càng thêm chân thành.

Đang nói, Dương quý phi cùng Thục phi một trước một sau vào tới. Chờ hai người thỉnh an xong, Hoàng hậu mới nhấp một ngụm trà nói: "Mã tiệp dư tối hôm qua sinh tiểu công chúa, dựa theo thứ tự, là Nhị công chúa. Hoàng thượng thông cảm Mã tiệp dư sinh sản gian nan, cho nên đặc biệt chấp thuận Mã tiệp dư đem tiểu công chúa nuôi dưỡng ở Cảnh Nhân cung, Dương quý phi cùng Mã tiệp dư cùng nhau chăm sóc, các vị muốn nói gì không?"

"Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương luôn luôn suy nghĩ vì đại cục, quyết định đưa ra tất nhiên là tốt nhất, thiếp không có gì muốn nói." Thục phi dẫn đầu nói, Trần Mạn Nhu chỉ đi theo gật đầu, Dương quý phi là có cũng được mà không có cũng không sao, cho nên cũng không phản đối.

Hoàng hậu thấy tất cả mọi người không lời khác muốn nói, liền nói về chuyện sắc phong Trần Mạn Nhu cùng Hồ phi. Thục phi ý tứ hàm xúc không rõ nhìn qua Trần Mạn Nhu: "Huệ phi muội muội là người có phúc khí, đến lúc đó tỷ tỷ cũng muốn đến uống một ly rượu chúc mừng."

"Nếu Thục phi tỷ tỷ đến, đừng nói một ly rượu, mười chén cũng có." Trần Mạn Nhu mặt đỏ hồng cười nói, nhìn rất cao hứng, quay đầu nhìn thấy Hồ phi cúi đầu xem hoa văn thêu trên quần áo, vội vàng đem họa dẫn đến trên người Hồ phi: "Thục phi tỷ tỷ đừng chỉ trêu ghẹo một mình ta, cũng phải Hồ phi muội muội chúc mừng."

"Thục phi tỷ tỷ cùng Huệ phi tỷ tỷ đừng trêu ghẹo muội muội,chỗ muội muội không có rượu ngon. Bất quá, nếu hai vị tỷ tỷ không chê, muội muội mùa đông năm trước mình nhưỡng rượu hoa mai, đến lúc đó phải thỉnh hai vị tỷ tỷ thương lượng nhấm nháp một chút."

Hồ phi vội vàng cười nói, hé ra khuôn mặt xinh đẹp nhiễm vài phần phấn nhuận, lại có vẻ mặt mày như họa. Nói chuyện cũng ôn ôn hòa hòa, giống như trừ bỏ lúc vừa mới tiến cung, đem Thành phi phản bác một chút, thời điểm còn lại đều là cái loại giọng điệu chậm rãi dịu ngoan săn sóc, cho tới bây giờ cũng không nghe nói qua cùng ai từng có tranh chấp.

"Cũng chỉ có Thục phi cùng Huệ phi có rượu uống a?" Đức phi ở một bên nhíu mày cười nói, Hồ phi vội vàng cười nói: "Làm sao, Đức phi tỷ tỷ cũng có. Hoàng hậu nương nương cùng Quý phi nương nương nếu không chê, đợi lát nữa thiếp cho người đưa qua một ít."

Hoàng hậu gật gật đầu, ôn hoà nói: "Ngươi có tâm."

Dương quý phi lại trực tiếp hừ một tiếng: "Không cần, bản cung không thích rượu hoa mai rượu, tự ngươi giữ đi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui