* phịch* Hà Tử Kiệt rơi mình ngồi trên ghế. lạnh lùng nhìn xuống dưới chân mình.
Hà Tử Kiệt ngồi vắt chéo chân ngồi ở trên ghế , một thân âu phục màu đen cẩn thận tỉ mịt cơ thể thon dài to lớn nửa lộ ra bên ngoài cửa sổ, gương mặt đươc chiếu rọi dưới ánh mặt trời giống như thiên thần vừa tuấn mỹ nhưng lại như không có thật.
Dưới đôi mày kiếm là một đôi tróng mắt đen thăm thẳm, bên trong chất chứa một chút ánh sáng rực rỡ, sóng mũi cao ở trên gương mặt tuấn lãng tạo nên đường cong hoàn mỹ, đôi môi dày mỏng vừa phải đã từng khiến cho nhiều phụ nữ muốn nhào đến mà thưởng thức mùi vị của nó.Áo sơ mi màu đen nhãn hiệu Flange, đã cởi ra một cúc áo, lộ ra cái cổ màu cổ đồng ở bên trong, càng thêm mị hoặc, loáng thoáng trên cổ là một sợi dây có mặt thánh giá làm bằng thạch anh đen, xung quanh nó được viền bằng bạch kim, ở dưới ánh mặt trời càng làm cho người ta chói mắt.
Hắn lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, không nói một lời, chân mày khẽ nhíu lại lộ ra vẻ thâm trầm khó tả, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ trên bắp đùi, tản mát ra một cỗ hơi thở khiến người khác không dám tới gần.
"cô gái, em rốt cuộc đang đứng ở đâu."
hắn thầm nghĩ, ánh mắt liếc từng người ở dưới lầu...
cánh cửa của Dương thị lại bắt đầu mở ra, một nam nhân bước vào...
Nam nhân mặc tây trang được cắt may thủ công từ Italy, dáng người anh tuấn, biểu tình lãnh khốc, làm cho người ta có cảm giác không giận mà uy, khí thế cùng cảm giác áp bách.
Hắn là ai... tổng giám đốc tập đoàn Dạ thị, con nuôi của cố Chủ tịch Dạ thị, đồng thời trước đây là hộ vệ kế ước với Đại tiểu thư Dạ thị, Dạ Hàn Lâm Tuyết...
Tuy là con nuôi nhưng hắn có tài năng mà nhiều người phải ngưỡng mộ, 3 năm nhờ ơn hắn Dạ thị lần nữa được nâng cao, mọi thứ dưới tay hắn bắt đầu đi lên hàng của thế giới. còn có... phó Tổng giám đốc Dạ thị sao chưa tới... tiếng lòng của tất cả mọi người.
bởi vì sao mọi người lại nghĩ đến phó tổng của Dạ thị. bởi vì Phó tổng cùng Tổng Giám đốc Dạ thị, hai người này không hiểu sao 3 năm lại đây có thể trở thành bài trùng. làm việc gì cũng ăn ý...
*két* chiếc xe đúng chất hàng hiệu dừng trước cửa chính của Dương thị. bước xuống xe là một người đàn ông ...
Đẹp... đẹp trai quá!
tất cả mọi người ở đây đều phai Nếu nói 2 người kia là lạnh lùng cao ngạo thì hắn đúng như những soái ca trong tiểu thuyết bước ra, màu đen rất hợp với hắn. Mặt như chạm khắc, con ngươi đen trong suốt sáng ngời như ngọc, khí phách uy ngiêm mà lạnh lùng quý phái, khóe môi khẽ nhếch mang vẻ thờ ơ, tùy ý. Xung quanh hắn tỏa ra sự vương giả hiếm có, nếu trở về thời cổ đại chắc chỉ có hoàng đế mới là nghề nghiệp dành riêng cho Tống Hàn, phó Tổng giám đốc Dạ thị người được mọi người ca ngợi là cặp bài trùng với Lăng Triệt trong thương trương.
cuối cùng... một đôi chân nữa cũng bước xuống chiếc xe hơi bạc đến cùng lúc với Tống Hàn...