Hậu Đình Hoa

“Thì ra cúc huyệt của Thanh Nhi cũng muốn như thế, trẫm trước hết thao cúc huyệt của khanh.” Long Doanh căn bản là không để ý côn th*t cắm vào trong huyệt nào dù sao trước sau hai huyệt đều cực kỳ thoải mái, hơn nữa cúc huyệt còn căng chặt hơn. Long Doanh cũng đã nghẹn hồi lâu, côn th*t vừa bị cúc huyệt ngậm liền khẩn cấp đỉnh lộng lên.

Thân mình của Thẩm Thanh mềm nhẹ, Long Doanh chỉ dùng hai tay nắm eo hắn là có thể mượn lực cánh tay đem cả người Thẩm Thanh nâng lên. Long Doanh nắm eo Thẩm Thanh một trên một dưới khống chế thân thể hắn, dùng cúc huyệt bộ lộng côn th*t của y!

“A a! Sâu quá! Hoàng Thượng đại nhục bổng thao vào sâu quá!” Long Doanh ấn mạnh khiến Thẩm Thanh ngồi ở trên côn th*t, cả côn th*t hoàn toàn cắm vào cúc huyệt, chỗ hai người kết hợp không có một tia khe hở. Thẩm Thanh cảm giác cúc huyệt đều bị long căn của Long Doanh đâm xuyên vào bụng.

Long Doanh nghẹn hai ngày, khi nãy xem Thẩm Thanh tự an ủi lại nhẫn nại hồi lâu, lúc này dục vọng như hồng thủy mà phát tiết ra, hung hăng thao, dùng lực làm, Thẩm Thanh rít the thé khóc kêu, cúc huyệt đạt cao trào chảy ra dâm dịch càng nhiều. Long Doanh lại đưa đẩy mấy trăm phát, lúc sắp bắn tinh lại đột nhiên từ bên trong cúc huyệt rút ra côn th*t, lại đâm vào trong hoa huy*t phía trước mới bắn ra long tinh.

Long Doanh hiện tại bức thiết muốn Thẩm Thanh mang thai long tử, chuyện cũ trước kia như ác mộng khiến Long Doanh ngày đêm khó an, trong lòng như khối đại thạch ngàn cân đè nặng, tựa hồ chỉ có thể khiến Thẩm Thanh lại mang thai hài tử, mới có thể khiến cảm giác tội lỗi của Long Doanh giảm bớt một ít.

Hiện tại trong hậu cung của Đại Cảnh vương triều ai cũng biết hoàng đế bệ hạ sủng hoàng hậu Thẩm Thanh sủng không giới hạn.

Lúc trước khi Hoàng Thượng sủng Liễu Tích cũng chỉ là ở nơi Liễu Tích một vài đêm, còn lại y cũng sẽ thường đến chỗ của những phi tần khác. Nhưng hiện tại Hoàng Thượng trừ lúc vào triều, còn lại thời gian cơ hồ đều ở Phượng Tê điện, quan trọng là hàng đêm đều ngủ lại, không còn có sủng hạnh qua phi tần khác.

Thẩm Thanh chuyên sủng tự nhiên sẽ làm người khác bất mãn, nhưng phụ thân Thẩm Thanh là đại tướng quân tay cầm trọng binh, mà hiện tại Hoàng Thượng đối với Thẩm gia tín nhiệm so Liễu Hàn Lâm lúc trước càng sâu hơn, có bối cảnh hùng hậu nhà mẹ đẻ đằng sau như vậy, ai dám cùng Thẩm Thanh đối nghịch, bất mãn cũng phải nghẹn mà thôi.

“Thanh Nhi, đây là cá mà buổi chiều hôm nay ngự trù từ trong hồ vớt lên, hương vị cực kỳ tươi mới, khanh nếm thử xem.” Hôm nay Long Doanh ở Phượng Tê điện cùng Thẩm Thanh dùng bữa tối, y tự mình gỡ hết xương cá sạch sẽ sau đó bỏ vào trong chén cho Thẩm Thanh.

“Tạ ơn Hoàng Thượng …… Nôn!” Thẩm Thanh gắp cá đang chuẩn bị ăn, nhưng vừa nghe mùi cá lại cảm giác trong dạ dày một trận cuồn cuộn, lập tức buông đũa nghiên đầu che miệng lại nôn ra một trận.

“Thanh Nhi, khanh thế nào?” Long Doanh nhanh chóng đứng dậy đi đến bên cạnh Thẩm Thanh cúi xuống xem xét tình huống của hắn.

“Không…… Không có việc gì…… Nôn!” Thẩm Thanh khoát tay, quay đầu lại nghe thấy mùi cá lại là một trận nôn khan.

“Hoàng Hậu…… Có phải là có hỉ hay không?” Lão thái giám đứng hầu ở bên cạnh suy đoán rồi chần chờ hỏi.

“Ngửi được mùi liền nôn khan, bệnh trạng này…… Trẫm thế nào mà lại không nghĩ đến, mau truyền Thái y!” Long Doanh nghe xong hớn hở, phất tay truyền triệu thái y.

Thái y lập tức đến cẩn thận bắt mạch cho Thẩm Thanh.

“Chúc mừng Hoàng Thượng, hoàng hậu xác thật có hỉ mạch.” Thái y sắc mặt đầy vui mừng bẩm tấu.

“Thanh Nhi, khanh ……khanh có mang hài tử của trẫm, Hảo… hảo, Thái y, ta sẽ ban thưởng cho khanh. Thái giám cho người đem mấy thức ăn này bỏ hết đi, nhanh chóng làm cho hoàng hậu một chút thức ăn thanh đạm đưa lại đây.” Long Doanh đầy mặt kinh hỉ nhìn Thẩm Thanh, hưng phấn kích động nói chuyện cũng lắp bắp.

“Hoàng Thượng……”Thẩm Thanh biết tin cũng cực kỳ vui vẻ tươi cười. Từ lần trước ngoài ý muốn mất đi hài tử, Thẩm Thanh trong lòng vẫn rất khó chịu. Nhưng hôm nay không chỉ cùng Long Doanh nối lại tình xưa, cùng với nổi đau trong lòng cũng dần dần được chữa khỏi.

Từ lúc Thẩm Thanh có mang Long Doanh đối với Thẩm Thanh cẩn thận dè chừng cực kỳ quý trọng, thật sự là cầm ở trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan.

Long Doanh lần này tuyệt sẽ không khiến Thẩm Thanh xảy ra tí xíu việc gì ngoài ý muốn, trừ khi phải lâm triều thời gian còn lại cơ hồ là một tấc cũng không rời Thẩm Thanh.

Thái y dặn dò ba tháng đầu thai kỳ là không thể sinh hoạt phu thê, ngày thường nghẹn hai ngày là không chịu nổi vậy mà Long Doanh lại thanh tâm quả dục hơn ba tháng, mỗi đêm đều chỉ ôm Thẩm Thanh thành thành thật thật ngủ, những chỗ phi tần khác cũng không đi đến.

Đối với hành vi của Long Doanh trong lòng Thẩm Thanh cực kỳ hoan hỉ. Một vị hoàng đế có hậu cung phần đông là mỹ nhân mà nói, có thể thủy chung duy nhất chỉ có một mình hắn đủ để chứng minh y đối với hắn chân tâm, Thẩm Thanh có thể nào mà không cao hứng nha.

Thẩm Thanh đối với Long Doanh cũng đồng dạng chân tâm, lúc trước Thẩm Thanh tính tình nghiêm túc khó chịu đó là bởi vì Long Doanh đối đãi với hắn lãnh đạm, hôm nay được Long Doanh sủng yêu nên cả người Thẩm Thanh cơ hồ đều mềm mỏng như nước đối đãi với Long Doanh cực kỳ ôn nhu, nói chuyện cũng ngọt ngào vừa ý. Dù không thể sinh hoạt phu thê mỗi ngày cũng có thể khiến Long Doanh trong lòng thoải mái tới cực điểm.

Ngay lúc đầu Long Doanh đối Thẩm Thanh tốt ít nhiều là do có chút áy náy có tâm lý muốn bồi thường, nhưng hai người ở chung lâu ngày, y phát hiện Thẩm Thanh ôn nhu lại rất thâm tình Long Doanh cũng dần dần hãm sâu, chân tâm thực lòng thích Thẩm Thanh. Cho nên mới một lòng một dạ với Thẩm Thanh, căn bản là không có tâm tư đi tới chỗ phi tần khác.

Trong nháy mắt, Thẩm Thanh có mang đã hơn bốn tháng, thân mình xương cốt tinh tế như cũ, nhưng bụng đã hơi hơi lồi ra.

Bây giờ đang là đầu hạ, thời tiết càng ngày càng nóng, người mang thai lại càng thêm sợ nóng. Vừa lúc Yến quốc tiến cống một khúc vải mềm mại rất mát mẻ, Long Doanh nhanh chóng sai người may nội y đưa tới cho Thẩm Thanh.

“Thanh Nhi, đây là Yến quốc vừa mới tiến cống vải dệt, vừa mát lại vừa mềm trẫm cho người may nội y cho khanh, khanh nhanh chóng thử xem.” Long Doanh cầm xiêm y đưa cho Thẩm Thanh.

“Tạ Hoàng Thượng.” Thẩm Thanh tiếp nhận xiêm y sờ sờ, xúc cảm xác thật vô cùng tốt, nhưng Long Doanh cho người làm là nội y và tiết khố, hắn muốn mặc thử phải đem xiêm áo trên người cởi hết. May mà đây là nội thất, trong phòng chỉ có Long Doanh và Thẩm Thanh, cung nô và thái giám không được truyền triệu là không dám vào. Hơn nữa hai người đã ở chung thời gian cũng khá lâu, Thẩm Thanh ở trước mặt Long Doanh cũng dần dần tự nhiên, hơi chần chừ một lát cũng động thủ cởi xiêm y của mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui