Sau khi tạm biệt dân làng, bọn tôi đi ra bãi biển.
Ở đó có một con thuyền rất lớn.
Ôi! Lại đi bằng thuyền à! Thế này bệnh say sóng của tôi lại tái phát thôi! Cũng may là tôi chưa có ăn gì.
Không lại ọe ra hết mất!Ông Lubu là người lái thuyền.
Anh Banka thì dùng ống nhòm nhìn khắp nơi.
Anh ấy nói:- Này Albus! Em không nhớ gì về cha mẹ mình sao?- Dạ….vâng!Nói đến đây tôi cảm thấy nhớ rất nhớ cha mẹ, anh James và Lily.
Hiểu lầm vẻ mặt buồn bã của tôi.
Anh Banka an ủi:- Đừng lo! Rồi em sẽ nhớ ra được thôi!Tôi hỏi:- Thế còn cha mẹ anh? Họ vẫn ổn chứ?Anh Banka bỗng nhiên trở nên buồn bã:- Họ mất rồi….- Ơ….em xin lỗi- Không sao! Chuyện đó cũng lâu rồi…….Con thuyền bỗng nhiên chao đảo dữ dội.
Tôi trượt té ngã khỏi thuyền.
Anh Banka nắm được tay tôi và kéo lên.
Trời ơi! Tôi ghét biển!Và mấy con Thủy Quái trèo lên tàu.
Đó là những con Mỹ Nhân Ngư lần trước.
Tôi và Francoise rút đũa phép ra hạ bọn chúng.
Ông Lubu rút thanh đại đao ra chém bọn Thủy Quái thành hai phần.
Ông Lubu trông rất oai phong.Bọn Thủy Quái bị hạ dễ dàng.
Có lẽ vì thế mà anh Banka không ra tay.
Tôi rất muốn xem pháp thuật của anh Banka để coi nó ngầu cỡ nào.Sau đó bọn tôi cập bến ở đảo Kibo.
Tôi thấy bọn Ma Cây đang tấn công dân làng ở đó.
Lập tức bọn tôi tiêu diệt hết bọn Ma Cây giải cứu ngôi làng.
Và anh Banka vẫn chưa thèm ra tay.
Cư dân trong làng hò reo.
Anh Banka giới thiệu:- Tôi là Banka, còn đây là các Hộ Vệ của tôi.Một đứa trẻ trong làng reo lên:- A! Đó là Banka! Người đã từng chiến thắng Diablo!Hả? Anh ấy đã từng thắng Diabo rồi ư? Anh Banka nói:- Mặc dù Diablo bây giờ đã mạnh hơn rất nhiều so với một năm trước nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức tiêu diệt hắn hoàn toàn!Bỗng nhiên có một tiếng gầm lớn vang lên.
Một loài hoa ăn thịt người to lớn đang xông đến chỗ bọn tôi.
Anh Banka nói với dân làng:- MỌI NGƯỜI MAU TRỐN ĐI! ĐỂ NÓ CHO BỌN TÔI!Bùa chú của tôi và Francoise đều vô dụng với nó.
Ông Lubu dùng cây đại đao to lớn chém cũng không ăn thua.
Hoa Ăn Thịt Người dùng mấy cái xúc tu của nó đánh văng ông Lubu ra xa.
Anh Banka đấy chúng tôi lùi lại và nói:- Để anh!Anh Banka vung tay một cái.
Hoa Ăn Thịt bốc cháy.
Con quái vật gào rú rồi bị cháy thành tro.Mạnh thật! Chỉ trong nháy mắt là hạ được nó.
Tôi thật không ngờ anh ấy hạ nó dễ dàng thế.
Anh ấy đúng là người đã từng chiến thắng Diablo.
Tại sao một người mạnh như anh ấy lại cần Hộ Vệ nhỉ? Và anh ấy dùng pháp thuật mà không cần đũa phép.
Phải chăng đây là Giả Kim Bí Thuật? Thế Giới này có vẻ khá giống với Thế Giới của tôi.
Anh Banka quay lại nhìn chúng tôi mỉm cười:- Thứ pháp thuật này gọi là Giả Kim Bí Thuật.
Anh thuộc hệ Hỏa.Ồ! Tôi đoán không sai mà!** *Sau khi rời đảo Kibo.
Bọn tôi chuẩn bị tới đảo Puca.
Tôi cảm thấy nhớ trường nhớ nhà da diết.
Và tôi cũng tự hỏi giờ này Lucy có ổn không? Không biết tôi đã lỡ bao nhiêu bài học ở Hogwart rồi.Có lẽ do đã quen đi thuyền nên tôi không còn bị say sóng nữa.
Tôi thấy thích thú nữa là khác.Bây giờ trời đã tối.
Tôi đang đi lang thang trên tàu thì gặp anh Banka.
Anh ấy nói:- Đang cố gắng tìm lại ký ức hả, Albus?- À…vâng- Anh thấy em rất có khả năng.
Muốn anh truyền cho em một ít pháp thuật không?Tôi ngơ ngác trước lời đề nghị đột ngột của anh ấy.
Anh ấy nói:- À! Nếu em không muốn thì thôi….- Đâu có! Em muốn chứ!- À thế hả? Tại vì anh thấy em không biết bơi nên anh dạy em thuật này! Nói cho em biết một bí mật nhé: Thật ra anh cũng không biết bơi đâu!- Thật ạ?- Ừ!- Anh sẽ dạy em thuật đi trên nước.
Để đứng được trên nước thì em chỉ cần hô “Owato”.
Thế thôi!- Chỉ thế thôi ạ?- Đúng! Bây giờ em hãy nhảy xuống biển và hô to câu thần chú.
Đừng lo! Có anh ở đây thì em không lo chết đuối đâu!Tôi ngó xuống mặt biển và thấy hơi ớn.
Bỗng nhiên anh ấy đẩy tôi xuống biển.
Trước khi chạm mặt biển tôi hô to:- OWATO!Lập tức chân tôi chạm mặt biển chứ không bị chìm xuống.
Vậy là tôi đã thành công.
Anh Banka nói:- Anh biết là em có khả năng mà! Thật ra thuật này ít người làm được lắm.
Em mới chỉ lần đầu là quá giỏi!Được anh ấy khen tôi thấy thật vui.
Kỳ này về Hogwart sẽ biểu diễn cho bọn nó lác mắt xem!.