Hầu Môn Độc Phi

Đêm qua, ông đặc biệt đến Cẩm Tú các cảnh cáo đại phu nhân, không nghĩ tới bà ta vẫn đem lời nói của ông thành gió thoảng bên tai, hiện giờ ngay cả ý nghĩ muốn giết bà ta ông cũng đã có.

Được việc không có bại sự có thừa, mẹ con hai người đều muốn tìm thêm việc cho ông.
"Lão gia!" Trong lòng đại phu nhân không cam lòng, "Yên nhi nàng... Ngươi không biết, Yên nhi nàng nhất định bị Ly vương tra tấn a!"

"Làm càn!" An Bình hầu gia hung hăng tát một cái trên mặt đại phu nhân, nhất thời, khiến cho hai má đang trắng nhợt chuyển thành đỏ bừng một mảnh, khí thế trên người An Bình hầu gia trở nên sắc bén, nữ nhân này, còn ở nơi này nói lung tung , dù Yên nhi chết thì đã sao? Đã chết ngược lại là sạch sẽ .

"Ly vương điện hạ, xin ngươi đại nhân đại lượng, không cần chấp nhặt với hạng nữ lưu này." Thời điểm An Bình hầu gia xoay mặt đối mặt với Triệu Cảnh Trạch cũng đã thay về vẻ mặt lấy lòng, chuyện ngày hôm qua đã chọc giận Ly vương này, nếu lại bởi vì chuyện này làm cho hắn tức giận, thì từ nay về sau quan hệ giữa Ly vương phủ cùng An Bình hầu phủ sợ là không thể vãn hồi nổi.

An Bình hầu phủ tuy rằng nằm trong tứ đại thế gia , nhưng lại xếp chót trong tứ đại thế gia, những năm gần đây, An Bình hầu phủ vẫn đều cùng các thế gia khác giao hảo, không dám có chút chậm trễ, muốn giấu tài, chậm rãi lớn mạnh, hiện tại căn cơ của An Bình hầu phủ còn chưa đủ thâm hậu, nếu đắc tội hoàn toàn với Ly vương như vậy tiền đồ của An Bình hầu phủ sẽ càng thêm xa vời.

Khóe miệng Triệu Cảnh Trạch gợi lên một chút khinh thường, "An Bình hầu gia, bổn vương nghĩ rằng có một số việc bổn vương đã nói rất rõ ràng , nhưng lại có một số người cố tình không cho bổn vương sống yên ổn, đêm qua An Bình hầu gia cũng có mặt, bổn vương muốn mời An Bình hầu gia làm chứng cho bổn vương, như thế nào?"


An Bình hầu gia là người thông minh, nghe hắn nhắc tới như vậy, liền biết lời chứng trong miệng Triệu Cảnh Trạch rốt cuộc là có ý gì, chắp tay, "Được!"

Dứt lời, An Bình hầu gia xoay người nhìn về phía mọi người, cao giọng mở miệng, "An Bình hầu phủ đại tiểu thư An Như Yên, phạm vào bảy tội trọng, lại đâm Ly vương điện hạ bị thương, bị Ly vương điện hạ hưu, sống hay chết, không còn quan hệ gì tới Ly vương phủ nữa, không chỉ có như thế... Người này cũng không còn quan hệ gì đến An Bình hầu phủ ta nữa, giống vậy,chuyện của nàng, bao gồm sống chết đều không có quan hệ đến An Bình hầu phủ !"

Lời này của An Bình hầu gia khiến cho mọi người ở đây ồ lên, mọi người chỉ biết là Ly vương hưu An Như Yên, lại đem nàng đuổi ra Vương phủ, lại không biết An Bình hầu gia ở phía sau cũng góp vào một tay, này không thể nghi ngờ là đẩy An Như Yên tới tuyệt cảnh a.

"Lão gia..." Đại phu nhân cũng thật không ngờ An Bình hầu gia lại ở  trước mặt mọi người tuyên bố, huống hồ, ông còn nói cái gì? Sống chết của Yên nhi cũng không có quan hệ đến An Bình hầu phủ ? Nàng là nữ nhi của ông ta a, vì sao lão gia lại máu lạnh vô tình như vậy?

"Hầu phủ nếu là có ai còn dám nhúng tay vào chuyện của nàng ta, liền cuốn gói ra ngoài cho ta!" An Bình hầu gia lúc này không thể không làm mạnh tay như vậy, nếu lời cảnh cáo tối hôm qua ông nói với đại phu nhân không khiến bà ta nghe vào, như vậy nếu hôm nay còn không trực tiếp uy hiếp sợ rằng đại phu nhân còn làm thêm cái tai vạ gì cho ông.

Trong lòng đại phu nhân lộp bộp một chút, cuốn gói ra ngoài? Lão gia là đang nói với bà, nếu bà còn tiếp tục xen vào chuyện của Yên nhi nữa, ông ta cũng sẽ đối với mình như đối với Yên nhi sao?


Đại phu nhân nhìn người nam nhân mà mình đã gả cho này, hơn hai mấy năm nay nếu không có quan hệ của bà, khiến cho Lâm gia giúp đỡ cho An Bình hầu phủ, kéo đổ Vân gia, tiện đà khiến cho An Bình hầu phủ chen chân vào một trong tứ đại thế gia thì An Bình hầu phủ nào có huy hoàng như ngày nay?

Nhưng nam nhân này, lại quên đi thời gian hai mấy năm qua của bà, hiện tại vì không muốn đắc tội với Ly vương, lại không để ý sống chết của nữ nhi, quả nhiên là vô tình đến cực điểm!

Đứng sâu trong góc phòng, An Ninh nhìn thấy An Bình hầu gia vô tình đối với đại phu nhân cùng An Như Yên , cùng với tia đau sót trong mắt đại phu nhân, khóe miệng gợi lên một chút châm chọc, đại phu nhân nay cũng cảm nhận được sự vô tình của An Bình hầu gia sao?

Hừ, lúc trước thời điểm đại phu nhân nhìn thấy An Bình hầu gia máu lạnh vô tình đối với mẫu thân thì nên dự đoán được, chính bà cũng sẽ có một ngày như vậy!
Đó là báo ứng của đại phu nhân!

Đại phu nhân vẫn lo lắng an nguy cho An Như Yên như trước, nhưng lại cố kỵ lời nói của An Bình hầu gia ,trong lòng khó xử khiến bà không biết phải làm gì? Yên nhi a Yên nhi, con rốt cuộc là ở nơi nào?


Giờ phút này An Như Yên đang nằm xụi lơ trên mặt đất, vẫn ở đúng cái vị trí kia, không nhúc nhích chút nào, nếu không phải hai mắt nàng ta mở to và có hô hấp, thì sẽ khiến người ta nghĩ rằng đây chỉ là một cái thi thể ,nàng đâu biết rằng, đại phu nhân nhận được một ngón tay của nàng thì giống như là mất đi lý trí thậm trí là chọc giận An Bình hầu gia, mà hậu quả của việc đó cũng rất đáng nói .

An Bình hầu gia mạnh mẽ đem đại phu nhân mang về Hầu phủ, lúc đến Hầu phủ, Tần Ngọc Song cùng lục phu nhân đều chờ ở trong đại sảnh , Tần Ngọc Song cùng lục phu nhân thấy bọn họ trở về liền bước ra nghênh đón, Tần Ngọc Song nhìn đại phu nhân liếc mắt một cái, khoa trương kêu lên, "Đại tỷ, ngươi làm sao vậy? Bị đánh sao? Ai dám đánh đại tỷ  nha?"

Tần Ngọc Song cũng không hề che giấu ý đồ của nàng ta, ai dám đánh đại phu nhân? Trừ bỏ lão gia, còn có ai vào đây được?

Sắc mặt đại phu nhân càng thêm khó coi, "Tần Ngọc Song..."

"Được rồi!" Đại phu nhân vừa rống ra tên của Tần Ngọc Song thì An Bình hầu gia liền lên tiếng , đánh gãy lời nói của đại phu nhân, ánh mắt lạnh lùng đảo qua tất cả mọi người, thấy phần lớn người trong phủ đều tập trung ở đây liền trầm giọng nói, "Từ hôm nay trở đi, Hương Liên phải ở trong Cẩm Tú các không được bước ra ngoài, mọi chuyện trong Hầu phủ liền giao lại cho Ngọc Song và Tuyết Nhi giải quyết, đợi lát nữa bà liền đem chìa khóa khố phòng cùng với con dấu của Hầu phủ giao cho Ngọc Song đi."

Oanh một tiếng, quyết định này của An Bình hầu gia không thể nghi ngờ là một quả bom ném vào trong An Bình hầu phủ, tất cả mọi người khi nghe được tin này đều cả kinh, sau khi cả kinh thì mỗi người lại có thần sắc khác nhau.


"Lão gia... Ngươi đây là có ý gì?" Đại phu nhân nhíu mày, sắc mặt bà tái nhợt giờ phút này lại trở nên xanh mét, sau khi bà tiêu hóa xong lời nói của An Bình hầu gia , tay theo bản năng nắm chặt thành quyền, chìa khóa cùng con dấu sao? Chiếc chìa khóa cùng con dấu kia là vật tượng trưng cho quyền lực chủ mẫu của một gia đình, năm đó, bà đoạt được chìa khóa cùng với con dấu từ tay Vân Trăn do đó bà cũng dễ dàng có được quyền lực của chủ mẫu gia đình, nay lão gia lại muốn bà đem hai thứ này giao ra , ông ta là đang muốn đoạt lại quyền lực của bà giao cho bọn người Tần Ngọc Song và Tuyết Nhi sao?

Đại phu nhân rất tức giận nhưng Tần Ngọc Song lại cực kỳ hưng phấn, này... Nàng thật không ngờ lão gia lại có quyết định này,lúc trước nàng cũng từng quản lý việc trong phủ nhưng đó chỉ là giúp đỡ đại phu nhân, trên thực tế chính là khi không có đại phu nhân thì nàng sẽ thay bà ta để ý, nên thực quyền cũng không có bao nhiêu , ngay cả trước đó có tứ phu nhân Dương Mộc Hoan đoạt được quyền lực của đại phu nhân nhưng cũng chỉ là tạm thời không giữ được lâu dài, một khi chìa khóa và con dấu vẫn còn trong tay đại phu nhân thì chung quy cũng có một ngày quyền lực trở về tay bà ta , nhưng hôm nay lão gia đã ra quyết định này lại là chuyện khác .

Để đại phu nhân giao ra chìa khóa và con dấu, tức là lão gia muốn đoạt lại quyền lực của đại phu nhân!

Xem ra hôm nay nàng kêu người qua biệt viện thành nam bẩm báo đã thành công khiến cho lão gia bị đại phu nhân chọc giận, chuyện ngày hôm qua An Như Yên bị hưu, hôm nay đại phu nhân lại gây rối lớn như vậy, hừ, rốt cục thì cũng làm cho lão gia hoàn toàn thất vọng đối với đại phu nhân rồi!

"Đại tỷ, lão gia đã nói như vậy rồi ,bây giờ sắc mặt đại tỷ cũng không được tốt cho lắm cho nên trong khoảng thời gian này vẫn nên nghỉ ngơi cho thật tốt đừng vì những việc trong phủ khiến cho bản thân vất vả như vậy, xem xem tóc người cũng đã bạc rồi!" Đôi mắt sắc bén của Tần Ngọc Song liếc qua mấy cọng tóc bạc bên thái dương của đại phu nhân, không chút e dè vạch ra , quả nhiên liền nhìn thấy sắc mặt đại phu nhân trầm xuống.

Nhưng hiện tại Tần Ngọc Song cũng không sợ bà ta nữa, vẫn giữ nguyên nụ cười trên mặt, "Đại tỷ, ngươi yên tâm, chuyện trong phủ cứ giao cho chúng ta, thực lực của ta cùng Tuyết Nhi chẳng lẽ lại không bằng người sao? Ta cùng Tuyết Nhi nhất định sẽ cố gắng quản lý tốt Hầu phủ từ trên xuống dưới, đại tỷ...Vậy về phía chìa khóa và con dấu kia Ngọc Song sẽ phái người qua Cẩm tú các lấy được không?"

"Ngươi mơ tưởng!" Đại phu nhân tức giận đến tột đỉnh, đám người này là đang ép bà !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận