Hầu Môn Độc Phi

Trong lòng một trận mất mát, nhưng sự mất mát của hắn còn chưa kéo dài bao lâu liền nhìn thấy lại bóng dáng kia, trong lòng vui vẻ, lập tức hướng tới bên kia đi đến, đợi cho cách nàng mấy thước liền nghe được một giọng nói vang lên.

"Biểu đệ, ngươi đã trở lại!" Thanh âm hùng hậu mà tràn ngập từ tính, làm cho người ta nghe xong một câu, còn hy vọng hắn tiếp tục mở miệng.

Triệu Chính Dương giật mình, theo giọng nói kia quay lại nhưng khi nhìn thấy người nọ liền giật mình tại chỗ, kia không phải Thần vương Thương Địch thì là ai? Tuy rằng vài năm không gặp, Thần vương biểu ca anh tuấn càng thêm có vài phần thành thục nhưng ngũ quan này làm sao hắn có thể không nhận biết?

Càng làm cho hắn giật mình hơn là nữ tử đang đứng bên cạnh Thần vương Thương Địch chính là vị tiểu tiểu thư mới vừa rồi đó sao?

Mới vừa rồi hắn chỉ cố ý tập trung vào vị tiểu thư kia nên lại bỏ qua sự tồn tại của Thương Địch bên cạnh nàng, hai người bọn họ có quen biết nhau sao? Hai người bọn họ có quan hệ gì? Mới vừa rồi vị tiểu thư này cứu hắn có phải là chủ ý của Thần vương biểu ca hay không?

Vô số nghi vấn xuất hiện ở trong đầu Triệu Chính Dương, đột nhiên ý thức được hai người đều nhìn mình, Triệu Chính Dương lập tức xuống ngựa, đi đến trước mặt Thần vương Thương Địch, "Chính Dương gặp qua Thần vương biểu ca."


Vị biểu ca này được hoàng thượng hết lòng thương yêu, đãi ngộ so với các hoàng tử còn cao hơn, riêng dựa vào bộ quần áo màu đen tôn quý của Đông Tần quốc mà hắn đang mặc trên người này thôi thì dù dù là một vị hoàng tử như hắn lên tiếng chào cũng là điều nên làm.

"Biểu đệ, cậu quốc sự bận rộn không thể tự mình tới đón tiếp ngươi, cho nên liền phái ta thay ông ấy đến đợi, biểu đệ một đường vất vả rồi!" Thái độ của Thương Địch đối với Triệu Chính Dương thập phần hữu hảo, dù sao người xin hoàng thượng đem hắn (TCD) trở về kinh thành cũng là hắn (TĐ), ở trong mắt Thương Địch Dự vương là người xứng đáng thừa kế ngôi vị hoàng đế của cậu.

Triệu Chính Dương hiển nhiên là không dự đoán được tình huống trước mắt này, đừng nói hắn không chờ mong phụ hoàng sẽ nghênh đón hắn trở về, chỉ riêng là Thần vương Thương Địch ở chỗ này đón chào hắn rõ ràng là làm cho hắn khiếp sợ, đây chính là cho hắn mặt mũi không nhỏ a!

"Phụ hoàng *nhật lí vạn ky, Chính Dương nào có thể để người phân tâm? Chính Dương lúc này cảm tạ biểu ca đã nghênh đón, Chính Dương *thụ sủng nhược kinh." Vẻ mặt Triệu Chính Dương thản nhiên nhưng trong lòng lại suy tư về thái độ của hoàng thượng, nếu hoàng thượng đã để cho Thần vương biểu ca tới đón hắn như vậy lần này hồi kinh nói không chừng vẫn có hi vọng .

* nhật lí vạn kỵ: ngày đi vạn dặm, ý chỉ người vô cùng bận rộn

*thụ sủng nhược kinh: được thương yêu mà kính sợ

"Được rồi , ngươi với ta là anh em bà con, mấy chuyện này là chuyện bình thường." Thương Địch cười nói.

Triệu Chính Dương nhìn về phía An Ninh, trên mặt nở rộ ra một chút tươi cười, "Biểu ca, vị này là..."

An Ninh nghe hắn hỏi nhưng không có lảng tránh, trên mặt vẫn thản nhiên cười như trước, Dự vương điện hạ nếu thật muốn biết nàng là ai thì về điều tra cũng không khó, không phải sao?


"Vị này là An Bình hầu phủ nhị tiểu thư, An Ninh." Ánh mắt Thương Địch nhìn về phía An Ninh trở nên dị thường nhu hòa.

Chính là liếc mắt một cái, Triệu Chính Dương liền nhìn ra Thương Địch đối với nữ tử này rất đặc biệt vừa nhắc tới tên của nàng thanh âm của hắn cũng hết sức sủng nịch, làm cho Triệu Chính Dương hết sức kinh ngạc, biểu ca đối với vị tiểu thư này... An Bình hầu phủ nhị tiểu thư An Ninh sao?

"An Ninh gặp qua điện hạ, lần đầu gặp mặt, An Ninh có lễ ." An Ninh phúc phúc thân, liễm hạ mặt mày, ánh mắt bình thản ung dung.

Thanh âm của An Ninh làm cho Triệu Chính Dương hoàn hồn lại, nghĩ đến chuyện mới vừa rồi nàng cứu mình, lại ý thức được nhửng điều nàng mới nói, "Lần đầu gặp mặt" ? Vị An Bình hầu phủ nhị tiểu thư này xem ra là không muốn để cho người ta biết được chuyện mới vừa xảy ra lúc nãy.

Xem ra mới vừa rồi cứu hắn là chủ ý của nàng mà không phải là của Thần vương biểu ca.

Triệu Chính Dương xưa nay đều là một người thức thời, nghe An Ninh nói như thế liền lập tức mở miệng nói, "Lần đầu gặp mặt, nhị tiểu thư phong hoa tuyệt đại làm cho người ta kinh diễm, cùng biểu ca... Trai tài gái sắc, hơn hẳn những người khác."

Khóe miệng An Ninh rút trừu, Thương Địch lại thập phần vừa lòng nửa câu nói sau của Triệu Chính Dương, khóe miệng giơ lên một độ cong lại sáng lạn vài phần, tự nhiên mà lôi kéo tay của An Ninh, hướng tới Triệu Chính Dương nói, "Đi thôi, cậu đã nói phủ Dự Vương còn chưa sắp xếp xong, biểu đệ trước cứ ở trong Thần vương phủ của ta mấy ngày, hôm nay biểu ca thiết yến tẩy trần cho ngươi, sáng sớm ngày mai cậu sẽ triệu ngươi tiến cung."


Triệu Chính Dương cũng không có dị nghị gì, đối với vị Thần vương biểu ca này hắn cảm nhận được đều là thiện ý, tự nhiên hắn(TCD) cũng không làm trái ý hắn(TĐ), nhìn Thương Địch cùng An Ninh nắm tay nhau, Triệu Chính Dương liễm hạ mặt mày, xem ra hắn không ở kinh thành một thời gian thì đã xảy ra không ít chuyện nha! Hắn nhớ rõ hồi trước Thần vương biểu ca không hề để mắt đến bất kỳ cô gái nào nha!

An Ninh sao? Nữ tử này thật đúng là làm cho người ta giật mình, có thể được Thần vương biểu ca ưu ái, tự nhiên không phải là nữ tử tầm thường, không biết vì sao hắn lại cảm thấy thập phần hứng thú với An Bình hầu phủ nhị tiểu thư này.

An Ninh sớm đã bỏ lại ngựa cùng Thương Địch lên xe ngựa, lúc lên xe ngựa tầm mắt của nàng cũng lơ đễnh nhìn thấy một người, trong lòng ngẩn ra, nắm tay Thương Địch trong phút chốc chặt hơn.

"Làm sao vậy?" Sâu sắc như Thương Địch đương nhiên nhận thấy dị thường của An Ninh liền dò hỏi, theo tầm mắt của nàng nhìn qua , thời điểm nhìn thấy bóng dáng kia sắc mặt trong phút chốc cũng trầm xuống.

Hắn như thế nào lại đến Đông Tần ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận