Hầu phủ dụ xuân

Chương 22: Cởi áo



Không, không chỉ là không phản đối, nàng, thậm chí còn có chút kì vọng không rõ ràng… Nếu như đổi thành người khác, chẳng thà chính là cha…
 
Tề Thục Lan bị suy nghĩ này làm cho sợ hãi, không ngờ mình lại như vậy, vậy mà lại không biết liêm sỉ như vậy…
 
Đới Thời Phi nhìn thấy sắc mặt nàng rối rắm, lại cố ý đề nghị: “Hoặc là, cha ra ngoài gọi thế tử tới? Dù sao nó cũng là phu quân của con, làm chuyện như vậy với con cũng không có gì đáng trách…”
 
Tề Thục Lan bực bội nói: “Cha! Cha cũng không phải không biết, Lan Nhi ghét hắn như thế  nào!”

 
Nam nhân vội vàng an ủi nàng: “Được, được, đừng giận mà, là cha nói sai rồi!”
 
Tề Thục Lan đang giận đùng đùng nhìn hắn, bỗng nhiên lại cười khúc khích. Nam nhân thấy vô cùng kỳ lạ: “Lan Nhi cười gì thế?”
 
Tề Thục Lan đỏ mặt, cảm động nhỏ giọng nói: “Không có gì, chỉ là nghĩ tới cha đường đường là hầu gia Trấn Bắc Hầu, đã cúi đầu nhận sai trước mặt Lan Nhi mấy lần rồi. Cha như vậy, làm gì giống Hầu gia chứ.”
 
Đới Thời Phi vừa nghĩ, quả thật là như thế. Hắn đúng là tính tình rất tốt, chẳng những không buồn bực, mà ngược lại còn cười cùng nàng: “Cha ở trước mặt Lan Nhi không phải là Hầu gia, chỉ là nam nhân ngốc mà thôi.”
 
Nam nhân ngốc? Tề Thục Lan bị câu nói này đột ngột đánh vào trái tim.
 
Từ trước tới nay, cha luôn dịu dàng bảo vệ nàng tới như vậy, đều là dùng danh nghĩa của cha. Nhưng bây giờ, cha lại ở trước mặt con dâu mình nói mình là một nam nhân ngốc?
 
Nàng cũng lẩm bẩm đáp lời: “Lan Nhi, cũng chỉ là một nữ nhân ngốc.”
 
Hạ quyết tâm rồi, nàng giơ tay cởi móc đầu tiên sau gáy mình.
 
Đới Thời Phi nghe thấy câu trả lời này của nàng, đã vui vẻ phát điên rồi. Còn chưa nghĩ được nên tiếp tục dỗ dành khuyên nàng như thế nào, lại nhìn thấy nữ tử dựa vào tường, đã tự mình cởi được mấy khuy cài trên áo rồi.

 
Nữ nhân rũ mắt không dám nhìn hắn, nhưng ngón tay lại cẩn thận từng chút một cởi y sam của mình, biểu cảm trên mặt giống như chú nai con bị bắt vô cùng tuyệt vọng, nhưng lại hơi hồng hồng giống như đang mong đợi điều gì đó…
 
Truyện được dịch bởi Rye và đăng tại lustaveland.com
 
Nam nhân đã không kìm được hơi thở gấp gáp của mình nữa, trong mắt chỉ có vẻ đẹp mê người của nàng đang cởi y phục ngay trước mặt mình.
 
Trước tiên là váy ngoài, rồi đến áo lót bên trong, cuối cùng là cái yếm trắng thuần thêu lá sen….
 
Nàng cởi bỏ dây yếm, nhưng lại xấu hổ cứ ngập ngừng không chịu buông tay cởi bỏ lớp che đậy cuối cùng này.
 
Dựa vào gần tới như vậy, lại đang ngồi đối diện nhau, vật cứng rắn dưới chân nam nhân đã sớm không thể che chắn được nữa rồi, hắn cũng không quan tâm liệu nàng có nhìn thấy hay không, hắn chỉ thở gấp mong mỏi đợi nàng, đợi nàng buông tay xuống, khiến cho hai bầu ngực xinh đẹp vô cùng kia hiển hiện trước mắt hắn.
 

Rất lâu không thấy nàng động đậy, nam nhân cuối cùng cũng không đợi được nữa, hắn giơ tay nhẹ nhàng kéo xuống, yếm mỏng manh yên lặng rơi xuống đất.
 
Cặp ngực tròn trịa đầy đặn cuối cùng cũng hoàn hoàn bại lộ rồi, hơi rụt rè giống như hai con thỏ nhỏ ngoan ngoãn vậy. Nam nhân trước đây đoán không sai, ngực của nàng quả nhiên to hơn rất nhiều. Không chỉ có vậy, đầu nhũ vểnh cao xinh đẹp kia giống như con thỏ nhỏ chu miệng, làm người ta muốn nâng niu, yêu thương.
 
Càng đòi mạng của hắn hơn chính là hai dòng sữa trắng tinh đang chảy xuống từ hai nụ hoa kia, thuận theo hình tròn của bầu ngực chậm rãi chảy xuống dưới.
 
Hai bên ngực đã dâm mị như thế, mà mặt nàng lúc này lại rất vô tội khiến người ta yêu thương.
 
Đới Thời Phi chỉ cảm thấy vật dưới hai chân mình đã ngóc đầu lên rồi, cứng đến phát đau, dường như sắp chọc thủng quần khố của mình rồi. Cũng không thể bình tĩnh suy nghĩ được nữa, hắn giơ tay ôm ấy eo nhỏ của nàng, nhắm chuẩn con thỏ trắng bên trái rồi há miệng ngậm lấy nó, dường như ngay lập tức bắt đầu điên cuồng mút lấy nó.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận