Hầu phủ dụ xuân

Chương 3: Chà đạp ( 1 )




Tiếng kêu thống khổ này lại khiến thế tử cười lớn sảng khoái: “Tân nương tử kêu lên thật mạnh mẽ!”
 
Hắn hiển nhiên là bị tiếng kêu thống khổ của Tề Thục Lan gợi lên hứng thú, hắn khom người cúi đầu xuống, ngậm lấy bầu ngực tròn bị hắn vân vê đã đỏ ửng lên, đầu tiên là dùng đầu lưỡi liếm xung quanh đầu vú, càng cảm thấy không đủ, hắn dứt khoát cắn lấy điểm hồng kia rồi vân vê ma sát giữa hàm răng.
 
Đầu tiên Tề Thục Lan cảm thấy bầu ngực mềm mại của mình bị một cỗ ấm áp bao bọc lấy, trong nháy mắt liền có cảm giác tê dại ập tới. Nhưng thuận theo thế tử cắn lấy đầu vú dây dưa mãi, nàng chỉ còn lại cảm giác đau đớn, khóc lớn cầu xin: “Phu quân, Lan nhi đau quá, cầu xin người thương tiếc….”

 
Thế tử vẫn không hề nhả ra, lại mang theo men say muốn cắt đứt bầu ngực mềm mại đã bị rách da kia, mơ hồ đáp: “Ngực ngươi quá nhỏ, cần phu quân giúp ngươi làm nó lớn hơn. Mới cắn vài cái mà ngươi đã kêu đau, chuyện khiến ngươi kêu đau còn ở phía sau cơ, hahahaha…”
 
Hắn vừa cười sảng khoái vừa dùng hai tay sờ soạng khắp người nàng. 
 
Nếu như bên ngoài có người nghe thấy tiếng kêu của mình trong phòng, còn ra thể thống gì nữa chứ. Tề Thục Lan vô cùng tuyệt vọng, không khỏi nghĩ tới tất cả những lễ nghi phép tắc mình được dạy trước kia, chỉ có thể tuyệt vọng cắn chặt tay che miệng, ngăn chặn tiếng kêu của mình.
 
Thế tử cuối cùng cũng buông lỏng ngực trái của nàng, lại tiếp tục ngậm lấy bầu ngực bên phải của nàng. Tề Thục Lan nức nở khóc, cúi đầu nhìn xuống, ngực trái của mình đã ướt đỏ một mảnh, đặc biệt là đầu vú bị hắn cắn kia, thời khắc này đã cứng lại thành một quả cầu nhỏ dựng đứng, giống như quả hồng nho nhỏ đứng thẳng trên đỉnh ngực trắng mềm.
 
Nàng hiểu, kiểu biến hóa này chính là vì đau khổ, chứ không phải vì thích thú.
 
Tay thế tử đã sờ tới hai chân nàng, nắm lấy  bờ mông mềm của nàng, tùy ý xoa nắn, không giấu diếm nói: “Mông này của ngươi cũng hơi nhỏ, nữ nhân mà, mông phải nhiều mỡ mới là hàng thượng phẩm.”
 
Tề Thục Lan đã xấu hổ không nói thành lời rồi, thỉnh thoảng trừng mắt, chỉ nhìn thấy biểu cảm dâm tà lại khinh thường trên khuôn mặt thế tử, khuôn mặt vốn thanh tú đó giờ phút này đã hoàn toàn mất đi sự thận trọng trước mặt người khác, trở nên vô cùng đáng khinh. Cơ thể trần trụi của hắn cũng không hề gầy yếu, hẳn là vì thường xuyên hưởng thụ phú quý,  bờ ngực đã có chút mềm, như thể sắp rũ xuống vậy. 




Truyện được dịch bởi Rye và đăng tại lustaveland.com



Có điều hắn dù sao cũng là nam tử, đôi tay cho dù không đủ rắn chắc, vẫn có thể dùng một tay nắm lấy hai tay mềm yếu của Tề Thục Lan, giữ chặt trên đỉnh đầu.
 
Còn một tay còn lại thì hướng tới giữa hai chân nàng.
 
Tề Thục Lan quay đầu, cắn chặt môi, phản xạ có điều kiện kẹp chặt hai chân lại, yếu ớt kháng cự sự xâm phạm của nam nhân ấy.
 
Nhưng chỉ một động tác kháng cự nhỏ nhặt này lại khiến thế tử nóng nảy, “ba” một tiếng, hắn đánh mạnh lên mông nàng, trên làn da mềm mại như tơ lụa lập tức xuất hiện dấu tay năm ngón rõ ràng.

 
Mà Tề Thục Lan cũng không nhịn được kêu lớn lên. Sự đau đớn trên cơ thể mềm yếu là chuyện nhỏ, nàng vốn đã chuẩn bị tốt rồi. Nhưng chuyện bị lăng nhục như đánh vào mông này lại khiến nàng gần như sắp sụp đổ rồi.
 
Thế tử nói: “Bản thế tử là phu quân ngươi, làm những chuyện này với ngươi là lẽ đương nhiên! Trước khi ngươi xuất giá không ai dạy ngươi phải phục tùng phu quân sao? Tề gia dạy con gái như vậy sao? Bản thế tử đã thao qua rất nhiều nữ nhân rồi, làm gì có kiểu lạ lùng như ngươi chứ?”
 
Tề Thục Lan chẳng thể nhẫn nhịn được thêm nữa, cho dù thế nào nàng cũng có tôn nghiêm của đích nữ con nhà quyền quý, giận giữ nói: “Nhà ta dạy con gái, là dạy con gái phải hiền thục đoan trang lo việc trong nhà! Thế tử nói những thứ này, sợ là chỉ có những kỹ nữ trong kỹ viện mới có thể làm được thôi!”




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận