Hầu phủ dụ xuân



 
Nếu như là nàng của trước đây, khi nghe được những lời này nhất định sẽ tức giận. Nhưng mà bây giờ những lời này lọt vào tai lại ngọt ngào mà kiêu ngạo biết bao.
 
Nếu như có thể làm yêu tinh, nàng hà tất phải gánh vác cái hư danh phải làm thục nữ tiên nữ gì chứ?
 

Đới Thời Phi phủ người xuống, bờ môi dừng lại nơi bầu ngực đang vểnh cao của nàng, hắn vươn đầu lưỡi tận lực liếm lấy vô số sữa tươi mà nàng vừa tiết ra khi kích tình ban nãy.
 
Núm vú như quả mâm xôi của nữ nhân vô cùng mẫn cảm, vừa mới ngậm vào trong miệng, cả người nàng đã hơi run rẩy, nhẹ nhàng hừ một tiếng, khiến cho hắn vui vẻ trong lòng.
 
Nhưng mà còn không đợi hắn mở miệng trêu đùa câu dẫn nàng, hai tay như ngọc của nữ nhân đã ôm chặt lấy đầu hắn, ấn mặt hắn vào bầu ngực căng tròn đầy đặn của mình, tràn đầy tình dục, nhưng lại mang một chút thiên tính của người mẹ, từ từ ma sát, rên rỉ nói: “Ummm… Cắn, cắn đầu vú của con, giống như lần trước đó….”
 

Hắn cười thầm, sau đó lương thiện cắn nhẹ đầu vú đáng yêu đó, nhẹ nhàng nghiền cắn, hút lấy thật mạnh, đồng thời hai tay cũng xoa nắn bầu ngực nhẹ nhàng, trêu đùa khiến nữ nhân phóng đãng kêu lớn lên, cả người run rẩy kịch liệt.
 
Nam nhân nhả đầu vú ra, hai tay nâng hai bầu ngực mềm mại ấy lên, sau đó vùi mặt vào giữa hai bầu ngực đầy đặn ấy, chà xát liếm láp một hồi.
 
Quả nhiên là nữ nhân kiều diễm được nuôi dưỡng như kim tôn ngọc quý. Làn da giữa ngực trắng mịn mềm mại, còn tốt hơn cả ngọc Dương Chi thượng phẩm.
 
Đới Thời Phi không nhịn được say mê tán thưởng: “Bây giờ cha mới hiểu, xưa nay thường nói cơ thể nữ nhân là “nhuyễn ngọc ôn hương”, quả thật là xứng với tên gọi này, cố nhân quả nhiên không lừa ta.”
 
Nữ nhân cười một tiếng, hai gò má sớm đã đỏ hồng giống như hoa đào nở khắp một vùng. Còn chưa kịp nói gì đã thấy nam nhân bỗng nhiên lại cười xấu xa một tiếng, vươn người lên, hơi gồi lên ngực nàng.

 
Dương vật thô to ấy chà xát một đường trên làn da nàng, vừa ướt vừa nóng, khiến cho hạ thân nàng lại nổi lên một trận ngứa ngáy, nàng vặn vẹo thân mình muốn trốn tránh nhưng lại chẳng trốn được, bị trêu chọc cười lớn thành tiếng.
 
Nam nhân lại càng thêm hưng phấn tràn trề, tỏ ý muốn nàng ngoan ngoãn nằm đó, để nàng dùng hai tay tiếp tục ép hai bầu ngực vào nhau. Mà hắn thì chống lên đầu giường, cắm côn thịt ẩm ướt dính đầy dâm thủy trong thông đạo vào khe ngực nàng, bắt đầu ma sát.
Đới Thời Phi cúi đầu, thấy hai bầu ngực trắng nõn của nữ nhân bị ma sát không ra hình dạng gì, đầu vú đỏ hồng kiều diễm run rẩy theo động tác của hắn, mà cự bổng đã tím đen của hắn đang tận tình ẩn hiện trong đó, thoải mái tới mức gân xanh nổi đầy lên. Mà nữ nhân dưới thân hắn đang nỗ lực nâng ép hai bầu ngực phối hợp với hắn, miệng anh đào nhỏ nhắn hơi hé mở rên rỉ không ngừng.
 
Không chỉ như vậy, nàng vậy mà còn ném cho hắn một ánh mắt quyến rũ: “Cha, thoải mái không?”
 
Tình cảnh như thế này, thật là tiêu dao đến cực lạc.
 
Nam nhân vừa chà sát đâm cắm, vừa giữ lấy cằm nhỏ của nàng, cắm ngón tay mình vào trong miệng nàng. Nữ nhân lập tức hiểu ý, dùng đầu lưỡi nóng bỏng của mình quấn lấy ngón tay của hắn, để hắn hồi tưởng lại cảm giác tiêu hồn lần trước khi nhét cự bổng vào trong miệng nhỏ của nàng.
 
Truyện được dịch bởi Rye và đăng tại lustaveland.com
 

Hắn còn chưa cử động, nữ nhân đã nháy mắt đưa tình, một ngón tay thon dài móc móc câu dẫn hắn.
 
Tiểu yêu tinh này!
 
Đới Thời Phi làm sao có thể nhẫn nại được chứ, hắn lập tức rút tay ra, thuận thế thúc hông về phía trước, khiến cho cự bổng của mình cắm vào trong miệng nhỏ của nữ nhân ấy, sau đó chậm rãi thao lộng.
 
Tiểu yêu tinh hiển nhiên vẫn còn nhớ những thứ lần trước hắn dạy, phồng má ngậm lấy côn thịt của hắn, đồng thời dùng đầu lưỡi linh hoạt của mình hầu hạ hắn.
 
Đới Thời Phi thoải mái vô cùng, thở gấp không ngừng, hắn vuốt ve mái tóc đang xõa xuống vai nàng, tán thưởng: “Bảo bối, con ngậm cự bổng của cha thật thoải mái! Bây giờ càng ngày càng biết hầu hạ rồi! Cha bắn vào trong miệng con có được không?”
 
Nữ nhân tỏ ý không hài lòng, hắn chỉ đành lưu luyến không nỡ rút ra khỏi miệng nhỏ của nàng, hỏi: “Thế nào?”
 
Nữ nhân liếm môi, hờn dỗi làm nũng với hắn: “Không muốn đâu! Lần trước người ta cảm thấy thứ đó của cha ăn không ngon!”
 
Đới Thời Phi cười thấp, mặc cả với nàng: “Được, được, được, con không thích thì thôi đi, vậy bảo bối dùng miệng nhỏ hút ra giúp cha, cha sẽ rút ra đúng lúc, được không?”
 
Nữ nhân giơ tay véo một cái lên đùi hắn, lúc này mới lại vươn đầu lưỡi nhỏ ra.
 

Côn thịt đói khát lại bị bao vây chặt chẽ, liếm láp, hút lấy, khi tiến tiến lui lui sẽ thỉnh thoảng bị răng nàng nhẹ nhàng va chạm, hơi đau đớn nhưng lại vô cùng kích thích.
 
Khi nàng dâm đãng vươn đầu lưỡi liếm láp tinh dịch đang chảy trên đỉnh dương vật, bỗng nhiên lại cong lưỡi lên, giống như đang thăm dò, mạnh mẽ ép xuống…..
 
Khoái cảm sắc bén giống như điện giật truyền tới!
 
Đới Thời Phi không nhịn được nữa đè thấp giọng gầm lên: “A………..” đồng thời nhanh chóng rút cự bổng khỏi miệng nàng.
 
Trong nháy mắt, tinh dịch trắng đục bắn ra bên ngoài, bắn lên đường cong trên cổ nàng, trên ngực và cả trên bụng nhỏ của nàng nữa.
 
Đới Thời Phi thoải mái thở dốc, một lúc lâu sau hắn vẫn còn đắm chìm trong khoái cảm. Đợi tới khi hơi hồi thần rồi, thì thấy nữ nhân với vẻ mặt ngây thơ chờ đợi hắn khen ngợi, hắn liền ngậm lấy cánh môi nàng hôn sâu, thuận tay chà loạn tinh dịch bị bắn trên người nàng, bôi khắp người nàng, cười nói: “Lần này cả người con đều là hương vị của cha rồi.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận