Hơn nữa hiện giờ cảnh sát đang theo dõi gắt gao xung quanh nhà hắn. Bọn họ nghĩ hắn là đầu mối cuối cùng và tên sát nhân chắc chắn sẽ tìm đến hắn. Sẽ không còn vui khi có kẻ thứ 3 xen vào cuộc chơi của tôi. Trò chơi giữa mèo và chuột.
Quả là cái chết không đáng sợ. Điều đáng sợ là cảm nhận cái chết đang đến từ từ mà không cách nào ngăn cản. Nó cũng nên nếm mùi tuyệt vọng như tôi đã chịu đựng khi bọn nó dày xéo tôi.
Quả là một sự trả thù ngọt ngào.
Nhưng chưa hết. Còn một kẻ đáng chết hơn nữa mà tôi chưa thể giết ngay. Đó chính là thằng khốn đang sống trong nhà tôi. Mẹ tôi còn cần đến hắn nên tôi chưa vội giết hắn. Dù tôi không phải là một đứa con gái có hiếu và tôi nghĩ mình cũng không cần phải có hiếu với người mẹ không hề quan tâm đến mình nhưng dù sao tôi cũng không muốn mẹ mình gặp rắc rối khi tình nhân của bà chết.
Mẹ tôi đang nằm trong vòng tay của thằng khốn ấy mà không một chút mảy may lo lắng cho đứa con gái mất tích nửa tháng trời.
Nếu tôi quay về và nói cho bà ta biết thằng khốn ấy làm gì với tôi liệu bà ta có tống cổ thằng đó đi không nhỉ? Hay bà sẽ tống cổ tôi - con gái bà ta đi vì tôi đặt điều vu oan cho tình nhân của bà?