Công viên Điện ảnh và Truyền thông Tinh Quang, giờ nghỉ đã kết thức.
Tổ chương trình gọi cơm hộp 85 tệ cho các cố vấn, rất xịn xò.
Ăn uống xong, Trương Dung liền đến phòng tập, nơi diễn ra buổi tổng duyệt buổi chiều.
Bởi vì có máy quay suốt cả quá trình nên người đại diện không tiện ra mặt, Trương Dung để chị Hà ở trong phòng hóa trang nghỉ ngơi.
Trong hội trường phòng tập, Từ Quang Diệu đã đợi sẵn ở sảnh chờ, ngồi trên một băng ghế sát tường.
"Đến sớm vậy."
Trương Dung bước vào phòng tập, cười hỏi "Ăn gì chưa?"
Từ Quang Diệu có chút khó chịu "Không ăn, giảm cân."
Trương Dung không thèm để ý, mỉm cười ngồi cạnh anh, nhìn xung quanh một loạt rồi hỏi "Kịch bản đâu?"
"Đi mà hỏi bọn họ ấy."
Từ Quang Diệu chống cằm ngồi trên ghế, đối diện với đạo diễn đang chạy tới.
"Là như này, cố vấn Trương Dung."
Đạo diễn tiến đến giải thích "Hiện tại có một chút rắc rối.
Chủ bản quyền kịch bản đột nhiên tăng giá.
Hiện tại không thể sử dụng được."
"Đột nhiên tăng giá? Có chuyện như vậy nữa cơ à?"
Trương Dung khó hiểu "Chẳng phải đã ủy quyền mua trước rồi sao? Làm sao có thể đột nhiên tăng giá? Thế khác gì vi phạm hợp đồng?"
Đạo diễn trường quay bất đắc dĩ giải thích "Chương trình của chúng tôi theo phương thức ghi hình và phát sóng, thời gian rất eo hẹp.
Dù đã thương lượng trước về việc ủy quyền hợp đồng nhưng chưa hoàn thành thủ tục hợp đồng, chưa có kí kết gì hết, nên phía bên kia đổi ý, chúng tôi cũng không có cách."
"Vậy bây giờ phải làm sao?"
Trương Dung cau mau, luôn cảm giác có gì đó rất mờ ám.
"Hiện tại chỉ có hai cách."
Đạo diễn trường quay nói "Hoặc là thay đổi chủ đề, chọn một trong ba chủ đề còn lại, chờ buổi tối sẽ quay thêm phân cảnh để giải thích.
Nhưng cách này sẽ làm chương trình bị đứt đoạn, khiến cảnh quay bị rời rạc, cũng làm khán giả bị hoang mang, giảm trải nghiệm xem đi rất nhiều.
Cách thứ hai là chuyển sang một kịch bản có cùng chủ đề.
Nhưng ở thời điểm này, có lẽ không có kịch bản phù hợp với chủ đề tương tự, nếu tìm được đi chăng nữa, cũng không có thời gian để tập diễn.
Chúng tôi đã liên hệ với nhà biên kịch để yêu cầu sáng tác gấp, nhưng viết vội như vậy lại không đảm bảo được chất lượng, hơn nữa tôi e rằng cũng không đủ thời gian."
Sau một lúc dừng lại, đạo diễn đề nghị "Tôi nghĩ cậu nên diễn tập một chủ đề khác trước.
Nếu biên kịch của chúng tôi có thể kịp thời sáng tác, lúc đấy cậu hãy xem xét nó.
Nếu thấy ổn thì chuyển sang kịch bản này, nếu không được thì vẫn diễn kịch bản vừa mới tập, cậu nghĩ thế nào?"
Trầm tư chốc lát Trương Dung cất tiếng "Vấn đề kịch bản thì đạo diễn không cần lo, tôi có một kịch bản khá sát chủ đề, có thể diễn một đoạn trong đó."
Đạo diễn trường quay sửng sốt, bối rối hỏi "Cậu..
cậu có kịch bản? Là nguyên tác sao?"
"Không sai."
Trương Dung gật đầu "Về việc ủy quyền yên tâm đi, chúng ta có thể lập tức kí hợp đồng."
Đạo diễn trường quay có chút do dự, không tự quyết định được, phải tìm đạo diễn chính Lý Minh.
Đạo diễn cầm bộ đàm, báo cáo tình hình với đạo diễn Lý Minh, biết được quyết định của Trương Dung, Lý Minh lập tức đồng ý, không cần đến một phút để suy nghĩ.
"Không thành vấn đề! Cứ làm như những gì Trương Dung nói."
Đạo diễn trường quay hỏi với vẻ băn khoăn "Nhưng..
thế thì không theo kịch bản lúc đầu, lỡ màn biểu diễn bị hỏng thì tính sao?"
"Hỏng! Hỏng! Hỏng cái đầu ông ấy."
Lý Minh chắc đang chỉ đạo cảnh quay, hét lên bực bội, nói "Đây là một chương trình tạp kĩ, không phải một bộ phim.
Điều quan trong của một chương trình tạp kĩ là cái gì? Đó là thú vị.
Đó là sức hút.
Đó là độ hot!
Quan tâm đến diễn xuất của cậu ta làm cái gì? Nếu có diễn dở thì cậu ta bị khán giả chửi chứ không phải chúng ta.
Sự biến hóa của cậu ta ở số lần trước không phải rất tốt sao, anh còn lo cái gì nữa! Thôi đủ rồi, cứ kí hợp đồng với cậu ấy."
* * *
Sau khi nói chuyện với Lý Minh, đạo diễn trường qua chạy lại "Đạo diễn đã đồng ý, chúng ta có thể kí hợp đồng luôn."
"Được rồi! Vậy chúng ta nhanh kí, sau đó còn phải diễn tập nữa." Trương Dung đứng nhanh dậy.
"Đứng vậy."
Đạo diễn hỏi ngay "Tên kịch bản gốc của anh là gì?"
"Chỉ cần ghi là một đoạn trong < Vô gian đạo > là được!"
.