**********
“Cháu chỉ mong Tiểu Niệm Sơ không sao, ngoài ra cháu cũng không dám đòi hỏi thêm điều gì.
Cháu rất biết ơn nhà họ Lăng có thể giúp Tiểu Niệm Sơ trị bệnh.” Lâm Dĩ Thuần biết Hách Ảnh muốn nghe điều gì nên cố ý chọn những lời tốt đẹp.
Mà Hách Ánh chắc chắn sẽ không bỏ mặc đứa cháu nội Lăng Niệm Sơ này.
Nói ra cũng chính vì sự xuất hiện đột ngột của Lăng Niệm Sơ mới khiến Hách Ảnh hoàn toàn xác định thái độ của bà ta.
Ban đầu, cho dù Lăng Diệu và Lê Hân Dư có cãi nhau ra sao nhưng bà ta cũng chưa bao giờ bảo họ ly hôn.
Dù sao hôn nhân là chuyện của hai người họ, có hạnh phúc hay không, họ tự biết là được.
Nhưng khi Lâm Dĩ Thuần dẫn theo một đứa bé gầy gò, sắc mặt vàng vọt xuất hiện trước mặt Hách Ảnh thì trong lòng bà ta đã dao động.
Hách Ánh chắc chắn không đành lòng để cho cháu trai của mình chịu cực khổ bên ngoài.
Chuyện này phải nói từ khi Lăng Diệu đuổi Lâm Dĩ Thuần ra khỏi tập đoàn Lăng Thị
Bởi vì chuyện vợ nhỏ của chủ tịch Lăng đã khiến cô ta mang tiếng xấu.
Trừ những công ty có ý đồ xấu với cô ta mới nhận cô ta vào làm, những công ty đàng hoàng khác không ai chịu nhận cô ta cả.
Lâm Dĩ Thuần kiêu căng ngạo mạn, bị mấy anh chàng đẹp trai nhà giàu giở quy tắc ngầm thì không nói, nhưng mấy lão già bụng phệ đầu hỏi lại muốn lợi dụng thân thể của cô ta, chắc chắn cô ta không chịu rồi.
Lâm Dĩ Thuần cùng đường bí lối không thể lăn lộn ở thành phố A được nữa, đành phải trở về quê.
Nhưng cô ta không ngờ sau khi về quê, cuộc sống của cô ta càng khó khăn hơn.
Lâm Dĩ Thuần có một người chị tên là Lâm Dĩ Sơ.
Dáng vẻ của cô ta rất ôn hòa, lần đầu tiên nhìn sẽ khiến người ta có cảm giác rất thoải mái, tuy không phải là kiểu xinh đẹp rực rỡ nhưng lại nhìn hoài không chán.
Ở chị gái cô ta có sự hấp dẫn đặc biệt, đó là sau khi ở bên cạnh cô ta một thời gian dài, sẽ càng ngày càng nhiều người quen với cô ta, bởi vì chị của cô ta có nét đẹp kiểu mưa dầm thấm lâu.
Năm đó Lâm Dĩ Sơ cũng học đại học ở thành phố A.
Cô ta trông rất đẹp, từ khi còn học phổ thông đã là người tình trong mộng của nhiều chàng trai.
Khác với Lâm Dĩ Thuần, cô ta vừa vào đại học đã được mọi người người vây quanh.
Chị gái cô ta có rất nhiều đàn ông để lựa chọn, hơn nữa ai ai cũng đều xuất sắc hơn người.
Nhưng chị gái cô ta chẳng yêu đương gì, cho đến năm tư đại học đột nhiên vác bụng bầu về nhà cùng một số tiền rất lớn, cho dù có nói thế nào thì chị gái của cô cũng không chịu trở lại thành phố A nữa.
Lúc đó người trong nhà đều cho rằng chị gái cô ta mang thai hộ cho người khác, nhưng sau khi sinh con xong cũng không có ai đến ôm đi, như vậy chắc chắn không phải cô ta mang thai hộ rồi.
Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng* hộ team nha!!!
Chị gái cô ta trở về từ thành phố A không mang theo thứ gì trừ cái bụng bầu và một cái hộp.
Chị gái cô ta chưa tốt nghiệp đại học, cũng không lấy bằng đại học, mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ trốn trong nhà.
Sau khi sinh đứa bé ra, tinh thần của cô ta chẳng những không tốt hơn, ngược lại còn ngày càng nghiêm trọng.
Nhà họ Lâm là người thôn quê, không biết bệnh trầm cảm hay bệnh tâm thần là gì, dù sao bọn họ cũng cảm thấy chuyện này rất mất mặt, khăng khăng không cho chị gái cô ta đến bệnh viện khám bệnh, cũng không cho nói chuyện này ra ngoài.
Mấy năm nay trạng thái tinh thần của chị gái cô ta luôn không tốt lắm.
Cũng không ra ngoài làm việc, chỉ sống nhờ vào số tiền cầm từ thành phố A về.
Nhưng trong chiếc hộp mà Lâm Dĩ Sơ mang từ thành phố A về, ngoài thẻ ngân hàng ra còn có bức ảnh cô ta chụp chung với một người đàn ông.
Nhưng cô ta giữ cái hộp này rất kỹ, không cho ai đụng vào, đương nhiên cũng không có ai từng thấy dáng vẻ của người đàn ông kia.
Trước kiả Lâm Dĩ Thuần cũng cố gắng mở cái hộp của chị mình, còn chưa nhìn thấy dáng vẻ của người đàn ông kia thì đã bị chị cô ta tát một cái.
Sau đó Lâm Dĩ Thuần không dám đụng vào cái hộp đó nữa.
Những năm gần đây tinh thần của chị cô ta vẫn không tốt, đối xử với con trai cũng lúc tốt lúc tế.
Nhưng ít nhất vẫn có thể gắng gượng qua ngày..