Màn đêm buông xuống, Leyla cuối cùng cũng được bình yên.
Cô ngồi trên giường, căn phòng chỉ được chiếu sáng bởi ngọn đèn duy nhất trên bàn.
Đêm đã khuya nhưng cô hầu như không cảm thấy buồn ngủ.
Leyla đã cố gắng ép mình ngủ sớm hơn một chút, nhưng tất cả những gì cô có được chỉ là trằn trọc nhiều hơn.
Đột nhiên cửa sổ ngay lập tức rung chuyển bởi một cơn gió mạnh, khiến cô quay đầu nhìn chằm chằm vào cánh cửa của mình một cách cảnh giác.
Thoáng chốc, cô nghĩ rằng Phoebe đã đến mang theo lời nhắn từ công tước, cho đến khi cô nhận ra điều đó không thể nào xảy ra.
Dù sao thì công tước cũng đã đi vắng, sẽ chẳng có lí do gì mà Phoebe đến thăm dinh thự.
Sự nhẹ nhõm nhanh chóng dâng lên trong lòng cô, giúp cô có thể đứng dậy và quấn chiếc khăn choàng quanh cánh tay gầy gò của mình.
Lúc này cô bỗng cảm thấy thật lạc lõng.
Bill mới chỉ rời đi mấy ngày mà cô đã cảm thấy rất cô đơn.
Cô không thể tưởng tượng được hai tuần tới sẽ khó khăn như thế nào.
Leyla bước lại gần cửa sổ, kiểm tra lại ổ khóa đã an toàn chưa rồi đi tới bàn ăn, cô ôm tách trà ấm trong lòng bàn tay.
“Chắc hẳn là khó khăn với cô lắm.
”Giọng của Claudine cứ vang vọng mãi trong đầu cô.
Leyla đặt chiếc cốc xuống bàn, không còn cảm giác thèm trà nữa, bỗng cái lạnh càng khoét sâu hơn vào cô.
Cô muốn làm điều gì đó.
Cô muốn hét thật to và có thể dùng chân đá vài viên đá trong sự thất vọng, thậm chí làm vỡ cái gì đó! Bất cứ điều gì!Nhưng khi cô quay trở lại căn nhà gỗ của mình thì cô lại chỉ thấy mình thật tội lỗi và xấu hổ.
Không quan trọng Claudine có cố tình chống lại cô hay không nhưng Leyla luôn cảm thấy rất khó chịu với Claudine.
Dù sao thì cô đã ngủ với vị hôn phu của Claudine rồi! Cô uống hết tách trà chỉ trong một hơi, trước khi đổ thêm vào.
Leyla tháo kính ra, dụi mắt nhẹ nhàng.
Cô thở dài mệt mỏi, trước khi xoa lòng bàn tay lên mặt và vuốt tóc…Cô có một cảm giác mơ hồ về việc cô là gì đối với Matthias.
Trước mặt người khác, anh luôn giữ vẻ ngoài của một quý ông hoàn hảo.
Anh tạo cho họ hình ảnh một vị công tước hoàn hảo và đáng kính.
Nhưng trong căn phòng của anh, và khi ở bên cô thì anh mới cảm thấy đủ tự tin để cho cô nhìn thấy những phần đen tối mà anh chứa đựng trong mình.
Cô nghi ngờ việc anh sẽ không bao giờ cho Claudine biết về điều đó, ngay cả khi họ sắp kết hôn.
Ánh mắt quyết tâm khi cô nhanh chóng uống cạn cốc thứ hai.
Leyla đặt nó xuống bàn, đột ngột đứng dậy để kiểm tra lại ổ khóa cửa có an toàn không.
Cô liếc ra ngoài cửa sổ, nhìn lại thế giới tối tăm bên ngoài ngôi nhà của cô.
Cô thực sự ghét anh rất nhiều.
Mọi thứ, mọi cảm xúc cô giữ trong lòng cả ngày như một sự tra tấn và dằn vặt của cô trong biệt thự Arvis.
Tất cả đều là do Matthias.
Dù sao, cô có thể hơi bất công.
Công tước không phải là người duy nhất phải chịu trách nhiệm về những đau khổ mà cô đã phải trải qua.
Bởi anh không xé nát trái tim Kyle một cách không thương tiếc-mà là do cô, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không muốn đổ lỗi cho công tước.
Cô quay trở lại phòng mình, xem xét lại cửa ra vào và cửa sổ, trước khi cuộn tròn trên giường.
Bỗng một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô.
'Lỡ như anh ta về sớm hơn thì sao?'Bằng cách đó, ít nhất cô có thể có một lối thoát cho sự tội lỗi của mình.
Người đàn ông đó phải chịu trách nhiệm cho sự đau khổ của cô.
Phải, điều đó thực sự sẽ có tác dụng…Và cứ như vậy, Leyla muốn thấy Matthias sớm trở lại.
**************.