Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

“Tiểu quỷ, ngươi đang làm cái gì?”

Lâm Y Thần tay run lên đem cá rơi vào nồi, trời ạ, cá này chưa nướng, món canh của ta…

Cô quay đầu nhìn thấy mụ phù thủy chống gậy hơi hơi dựa vào gốc cây thở dốc. Lâm Y Thần vẫn luôn cảm thấy mấy ngày nay mụ phù thủy càng ngày càng yếu. Có một loại cảm giác giống như nhìn ngọn đèn sắp tắt lay lắt trong gió.

“Tôi… tôi nấu canh!” Lâm Y Thần nói.

Peg cùng Pond đều đã chết, Grist cùng Grill cùng thị trưởng rời đi, đi hưởng cuộc sống ăn sung mặc sướng đi. Ngôi nhà nhỏ rách nát liền cô linh linh ở đó. Dân làng ngại Grist cùng Grill bây giờ thân phận có khác không dám đến, Lâm Y Thần liền đem đồ đạc trong nhà họ chuyển vào rừng.

Thật ra cũng chẳng có gì đáng giá, đắt tiền nhất cũng liền cái nồi sắt nấu đồ ăn mà thôi. Những thứ linh tinh toái toái vật dụng nhỏ mặc dù chẳng là gì nhưng có tốt hơn không.

Lâm Y Thần người nhỏ sức nhẹ, ở trong rừng bận hồi lâu mới làm được cái lều xiêu xiêu vẹo vẹo miễn cưỡng để chính cô cùng mụ phù thủy có chỗ ngủ qua đêm. Ai biết được mụ phù thủy nhìn nơi này khinh thường nhìn lại. Gặp cảnh này, Lâm Y Thần cũng không có biện pháp, chính cô nhìn cũng ghét bỏ nhưng có thể không ở sao? Ngươi chẳng lẽ mong chờ một đứa bé 5 tuổi xây nhà? Miễn đi!

Lúc đó mụ phù thủy giằng co thật lâu, cuối cùng vẫn dùng cây gậy chống gõ gõ mặt đất. Chẳng mấy chốc túp lều xiêu vẹo muốn đổ của Lâm Y Thần liền súng bắn chim đổi pháo, biến thành túp lều xa hoa vững chãi, mặc dù vẫn là túp lều, nhưng cảm quan khác hẳn. Đúng là người thạo nghề ra tay liền thấy khác hay không.

“A, bà vẫn có phép thuật sao? Ế, bà không sao chứ?”

Lâm Y Thần ánh mắt sáng rực quay đầu hỏi mụ phù thủy ai ngờ lại thấy mụ phù thủy hộc máu.

“Không sao!” Mụ phù thủy gạt tay Lâm Y Thần ra chống gậy run run rẩy rẩy đi vào trong lều.

Lâm Y Thần đi đằng sau mụ phù thủy cũng nhịn không được thay mụ phát run.

Không quan tâm được những chuyện mà chính cô không biết, Lâm Y Thần chỉ có thể nấu chút đồ ăn thay mụ phù thủy bổ bổ, mặc dù Lâm Y Thần bản thân cũng biết nó chẳng có tác dụng gì đâu. Lâm Y Thần vẫn làm chỉ vì tâm lý an ủi thôi.

“Ngươi vừa rồi… khụ khụ khụ… làm cái gì?” Mụ phù thủy ho khan một hồi sau đó ánh mắt sáng lên nhìn Lâm Y Thần chòng chọc.

Làm cái gì?

Lâm Y Thần hơi run nhưng vẫn nghĩ nghĩ trả lời.

“Tôi nấu canh cá…”

“Không phải… không phải…” Mụ phù thủy lắc đầu.

Mụ phù thủy run rẩy tiến lại gần Lâm Y Thần, bàn tay khô gầy giống như những khớp tre bắt lấy cổ tay Lâm Y Thần nắm chặt. Lâm Y Thần khẽ vùng nhưng tay bị nắm đay cũng không thể tránh ra.

“Ngươi vừa dùng vu lực!” Mụ nói.

“Cái gì vu lực? Tôi không biết!”

Lâm Y Thần lắc đầu.

“Không sai, ta sẽ không cảm nhận sai… Là nó, vu pháp…” Mụ phù thủy vuốt cánh tay Lâm Y Thần mê ly lẩm bẩm.

vu pháp?

Lâm Y Thần cảm thấy hẳn là không phải nói tinh thần lực chứ?

Từ thế giới trước tiến đến thế giới này, Lâm Y Thần tinh thần lực tăng lên đáng kể. Mặc dù tinh thần lực theo như 1809 đánh giá chỉ là từ F cấp tăng lên D cấp (dựa theo chỉ số tinh thần lực do tinh tế thế giới xếp hạng), nhưng cũng là tiến bộ vượt bậc.

Tinh thần lực gia tăng, 1809 nói có thể thử sử dụng bằng cách tập trung lên bộ phận nào đó của cơ thể. Đêm đó Lâm Y Thần đem tinh thần lực tập trung ở tai và mắt mới có thể xuyên qua đám người ồn ào nhìn đến Grist cùng Grill. Cũng nhờ chút tinh thần lực này Lâm Y Thần mới tìm đến hồ sữa cùng ngôi nhà bánh kẹo.

Vừa rồi Lâm Y Thần muốn nấu ăn nhanh chút cho nên dùng tinh thần lực kích thích cánh tay.

Tất nhiên, khi Lâm Y Thần làm như vậy, chính cô cũng cảm nhận được thân phận của cô không đơn giản chỉ là một đứa trẻ mồ côi. Luôn có thứ gì đó xuôi dòng theo huyết mạch chảy xuôi… đó là một loại năng lượng kỳ lạ. Nếu chỉ là người bình thường có thể Lâm Y Thần đã không nhận ra sự khác biệt đó nhưng khi có thêm tinh thần lực, thân thể có dù chỉ là chút ít biến hóa cũng có thể dễ dàng nhận ra.

Ngươi sẽ không thật sự cho rằng một đứa bé thường xuyên bị đói còn bị suy dinh dưỡng sẽ sống sót được trong cái thế giới này? Không, sự thật là không, đói khát dẫn đến suy dinh dưỡng sẽ làm trẻ con chết yểu!

Peg rất tốt với Lâm Y Thần nhưng tốt cũng là có hạn độ, gia đình nghèo luôn sẽ ưu tiên suy xét con cái, ngay trong cách ứng xử phân phối công việc liền có thể nhận ra. Lâm Y Thần có thể nói là thể yếu nhiều tật, sống đến ngày này, không là do chăm sóc tỉ mỉ mà do chảy trong máu nguồn năng lượng kia.

Hiện tại, mụ phù thủy gọi nó là… vu lực!

“vu lực của mày thật sự rất thuần khiết!”

Mụ phù thủy nhắm mắt lại cảm nhận vu lực trong Lâm Y Thần.

Khi mở mắt ra, Lâm Y Thần nhìn đến trong mắt mụ phù thủy lóe lên rất nhiều gì đó. Có chút sung sướng, có chút hâm mộ, có chút ghen tị, có chút vui sướng khi người gặp họa.

“Liz, tên tao là Liz. Vu nữ Ngọt ngào Liz!”

Vu nữ hoặc cũng có thể gọi là phù thủy, tùy sở thích. Thường thì phù thủy được cho là nam tính, vu nữ liền nói về nữ tính sở hữu vu lực. Đương nhiên, cách gọi này chỉ lưu hành trong thế giới của chính bọn họ. Ở trong mắt những dân chúng tầm thường (nói tất cả những kẻ không sở hữu vu lực), phù thủy cùng vu nữ là đồng dạng, không có sự phân biệt, đương nhiên, với số lượng nam phù thủy không thế nào đông đảo, gọi phù thủy hay vu nữ đều chỉ là cách xưng hô.

“Đương nhiên, mày cũng có thể gọi tao là tiên nữ Liz!” Liz cười khá là dữ tợn.

Thế giới này có Chúa nhưng không có tiên!

Cái gọi là tiên nữ có hai loại phân biệt, một là tiểu tinh linh có cánh, loại còn lại chính là vu nữ trẻ tuổi. Không sai, những vu nữ trẻ tuổi còn được gọi là tiên nữ.

Đó là sự thật khá là châm chọc khi người trước mắt, kẻ được đánh giá là mụ phù thủy tà ác nên chịu hỏa hình lại có cái biệt danh Tiên nữ Ngọt ngào Liz (Sweet Fairies Liz).

“Mày nên thấy hân hạnh khi trở thành học trò của tao!” Nụ cười của Liz lúc này ác ý trần đầy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui