TG: Khụ ....!Tui xin nói một số lời trăng trói tui viết truyện này có hơi ba chấm nên là mọi người đọc được thì đọc không được thì thôi
Dù lâu lâu tui mới ra chương nhưng tui cũng phải đọc lại để biết cốt truyện đến đâu.
Lúc trước tui viết nhưng không để ý cho lắm hôm nay đọc lại truyện mình tự viết thì có hơi ngượng tí.
>_
Đam mỹ mà ko có H thì ko có hay mà càng phải chi tiếc thì mới có người đọc.
Nên mn đọc thì theo dõi like vs cmt truyện Và cho mình đánh giá nhé ????????????????
Tiếp truyện nha
Cậu quay qua nhìn anh rồi hôn anh một cái thật sâu.
Còn Nhật Minh thì cuối xuống hôn bụng cậu từ từ trượt xuống phía nơi đang cương kia lên
- Nào bảo bối nói anh nghe em muốn gì hũm
Anh cầm cái cậu bé nhỏ nhỏ trong tay mà lên xuống , tay còn lại thì đưa xuống phía dưới nơi mà đang ương ước kia mà ma xáttt.
Cậu nhìn anh bằng ánh mắt kiều diễm , ước ác làm anh cả người như bị thiêu đốt đến nơi.
Anh kìm hãng ham muốn của mình lại mà hỏi cậu.
- Nào nói đi em muốn gì bảo bối.
Cậu lại nhìn anh tà mị cười và nói.
- Em muốn trái tim , tình yêu, thân thể và linh hồn anh.
Anh giám đưa em không.
Anh cười nhẹ rồi cầm tay cậu lên đến môi mình hạ xuống một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nói với giọng ôn nhu
- Em muốn tim tôi có thể cho em.
Em muốn thân thể tôi thì tôi sẽ tắm rửa sạch sẽ trắng trẻo leo lên giường phô bày ra cho em hưởng thụ.
Em muốn linh hồn tôi thì vốn dĩ nó thuộc về em ..
Còn tình yêu của tôi nó mãi mãi cũng là của em không thể thay đổi.
- Khụ...!// Dịch Thiên ho khang một tiếng rồi ôm cậu từ phía sau nói với cậu.
- Tôi không biết nói gì ngoài câu..
tôi yêu em Nhật Huy.
Em là tâm cang bảo bối của tôi.
- Chụt/ Anh hôn lên môi cậu một cái lớn rk quay qua cười hì hì như thằng mắt bệnh thần kinh giai đoạn cuối.
- Nè nha nói là yêu em thì đừng có mà ve vãng con khác em sẽ ghen đấy.
- Được chỉ mình em thôi..
Thế là chuyện gì đến cũng đến.
- Chúng ta nói chuyện cũng nói rồi.
bày tỏ cũng bày tỏ rồi vậy thì mình làm chuyện chính nào.
Nhật Minh nhất eo cậu lên cho cậu ngồi lên đùi mình.
Ba người dáng xát vào nhau hơn.
Không một kẻ hở.
Anh cầm cái đồ chơi tên là B kia đặt ngây bên ngoài chiếc vòng A của cậu.
B+A\= O
phát ra âm thanh Ư~~~ Ưmm Ứm...!Á○..
Ha..
Hít thở không thông.
Tiếng động vang tứ phương Bạch Bạch..
Vang văn Vẵn bên tai.
- Ưmm ...ha..ha nhẹ nhẹ ..lại ik anh Á~~
- Anh không nhẹ được rồi bảo bối ..xin lỗi.
Bạch...Bạch ...Bạch // Tiếng gì vậy mn ahii tiếng va đập của ô tô vs công ty nơ đó.
- Á ...!tiếp ik ...!a...ha..ha..ummm.
sau hai giờ giao lưu giua,A+B+B kết quả cho ra một bầy bbb con đặt...
Rầm..
két.
cạch
Cánh cửa cửa bị đá bay hai thân ảnh chạy vào trong đập vào mắt hai người là cậu đang nằm trên người Dịch Thiên còn Nhật Minh ở sau cậu.
cả hai đang ra sức cày cáy trên người cậu.
Ba người không một mảnh vãi che lấy thân.
- Ba người đang làm gì vậy hả.
- Đúng vậy làm mà không rũ biết bọn này khó chịu lắm không hả.
- Khó chịu thì vào đây.
anh em hậu cung chia sẽ với nhau.
Dịch Thiên giỡ giọng phi tần ra làm cho cả bốn người hóa đá.
Hai người kia thì đi đến bên cậu nhìn trên thân thể cậu rất nhiều dấu hôn.
trên cổ trên lưng đều có.
Dĩ Mạc lên tiếng.
- Tôi có thể chứ.
- Chạm vào em em cho không.
cậu nhìn lên đôi còn mắt mơ màng nhìn hai người rồi dang tay nỡ nụ cười hiếp mắt.
- Đến đây.
Và rồi cuộc hành trình Ba ba ba Bạch Bạch.
tiếp tục với cường độ cao.
tứ tư thay phiên nhau bắn máy bay mưa đạn đặt như keo.
Qua ngày hôm sau.
[ Viết H mệt lắm đó biết ko vậy làm ơn có coi like cmt cảm nhận ik ???? buồn ghê vậy đó hà.
Nhớ nha cmt like truyện cho tui đó nghen nay viết lại đều rồi đó.
Ai mà ko like cmt là tui giận ko viết H nữa đâu nha.
Nhớ đó iu nhiều à.
????????????????]
// tieptruyen//
Mới vừa mở mắt ra thì cậu đã thấy bốn thân thể trần chuồn đang nằm trên giường tay của Nhật Minh trên eo cậu chân bị Dĩ Mạc ôm.
Trên bụng là cánh tay và đầu Dịch Thiên nằm kế là Dĩ Thâm
Cậu đạp một cước vào Dĩ Mạc đấm vào mặt Nhật Minh.
lên gói vào mặt dịch Thiên Còn Dĩ Thâm an toàn
Ba người người ôm bụng người ôm một bên mặt còn một người bụm lên mũi.
Ba người quay qua thủ phạm làm mình ăn đau.Khi nhìn lại là khuôn mặt hầm hầm xát khí của cậu, khiến ba người im re không giám ho he câu nào.
Còn một người vẫn an Nhiên ngủ ngon lành từ từ ngồi dậy nhìn bốn con người kia không hiểu chuyện gì đang diễn ra.
- Sao mấy người lại ở đây.
- Sao anh lại ở đây..
sao em không hỏi em đã làm gì tụi anh ..
trinh tiết của bốn thằng đàn ông đều bị e phá rồi.
- Em phải chịu trách nhiệm với bọn anh đấy// Dịch Thiên
- Em mà ko chịu trách nhiệm anh ăn Dạ em ở đây đấy..