Thần Giới.
Vùng biên giới, nơi mà đại chiến ngăn cản bước tiến của Quỷ Tộc bắt đầu.
Tại giữa trung tâm chiến trường.
Hai thân ảnh một nam một nữ đang sóng vai nhau mà chiến đấu.
Xoẹt Xoẹt Xoẹt
Keng Keng Keng
Từng thanh âm chém giết, từng thanh âm kim loại vang vọng khắp chiến trường.
“Nguyệt Nhi! Nàng ổn chứ?”
Long Thần trên thân mang vảy rồng làm giáp, tay cầm chắc một thanh trường kiếm màu đen, quay lưng ngược với Nguyệt Thần hỏi.
“Vẫn còn khá ổn! Còn chàng thì sao? Chiến tiếp được chứ?”
Nguyệt Thần vừa chém kẻ địch vừa nhẹ giọng đáp lại.
“Chiến tiếp thì vẫn được! Chỉ là hơi ngán khi mà phải diệt từng tên một!”
Long Thần cười khổ nói.
“Thiếp hiểu rồi!”
Nguyệt Thần đáp.
Sau đó thì nàng lui về sau một chút.
Đương nhiên, Nguyệt Thần hiểu ẩn ý trong lời nói của Long Thần.
Long Thần muốn làm một chiêu càn quét diện rộng.
Long Thần thấy vậy thì miệng nhếch lên nụ cười, hai tay bắt đầu kết ấn.
“Long Thần Kiếm Pháp! Tuyệt Diệt Thiên Địa!”
Long Thần để thanh kiếm đang cầm nằm ngang, vận dụng Thần Lực của bản thân truyền lên lưỡi kiếm.
Sau đó một đường trảm ngang.
Theo đường trảm ngang của kiếm thì một đường kiếm khí dày đặc có độ sắc bén cực lớn tỏa ra khắp bốn phương tám hướng xung quanh Long Thần.
Xoẹt Xoẹt Xoẹt
Đường kiếm khí lướt qua đội quân Quỷ Tộc, đồng thời những nơi mà nó đi qua thì từng tên Quỷ Tộc đều ngã xuống như rạ.
Mất khoảng 10p thì đường kiếm khí mới biến mất.
Đồng thời thì bốn phần đội quân Quỷ Tộc đã ngã xuống.
“Vẫn là ít quá! Nguyệt Nhi, còn lại nhờ nàng!”
Long Thần nhìn Nguyệt Thần nói.
“Được!”
Nguyệt Thần gật đầu đáp.
Đồng thời nàng cũng bắt đầu vận chuyển Thần Lực của nàng.
“Nguyệt Thần Chi Lực! Ảo Mộng Vô Hạn!”
Lời vừa dứt thì một mộng cảnh được bao phủ khắp chiến trường, bao trùm lên đội quân Quỷ Tộc, ngoại trừ Long Thần là không bị ảnh hướng.
“Ahhh....thê tử...”
“Ba....mẹ....”
“Thoải mái.....thoải mái quá...”
“....”
Mấy tên Quỷ Tộc, dưới sự ảnh hưởng từ Ảo Mộng Vô Hạn thì bắt đầu nói về những thứ mà bọn hắn thấy được.
“Giờ thì đến lượt ta!”
“Long Thần Kiếm Pháp! Lôi Đình Chi Trảm!”
Lời vừa dứt, Long Thần đã phi thân nhanh như tia sét, xuyên qua lần lượt mấy tên Quỷ Tộc.
Xoẹt Xoẹt Xoẹt
Mỗi đường Long Thần đi qua thì từng tên Quỷ Tộc bị trảm sát mà rơi xuống với thân thể bị chém đôi.
Mất đến tận nửa ngày thì Long Thần mới diệt đi được toàn bộ đội quân Quỷ Tộc.
Hồng Hộc
Hiện tại, Long Thần đã quá mệt mỏi vì dùng quá nhiều Thần Lực.
Mà bên cạnh, Nguyệt Thần cũng không khá hơn khi mà Thần Lực cũng tiêu hao gần hết.
“Trận chiến này chúng ta thắng sao?”
Long Thần trên thân có vài vết thương do trong quá trình chiến đấu bất cẩn để bị thương nói.
“Có lẽ là vậy!”
Nguyệt Thần nhẹ giọng đáp.
“Không ngờ các ngươi có thể tiêu diệt cả đội quân của ta đấy!”
Đúng lúc Long Thần và Nguyệt Thần đang định quay về thì một thanh âm khác lạ vang lên.
Theo đó thì một tên Quỷ Tộc xuất hiện.
Bất quá Long Thần cùng Nguyệt Thần cảm thấy kiêng kỵ đối với tên Quỷ Tộc này.
“Quỷ Thần?”
Không sai biệt lắm khi tên Quỷ Tộc đang ở trên không kia chính là Quỷ Thần bởi lẽ, Long Thần cảm nhận được Thần Lực đến từ đối phương.
“Ta đúng là Quỷ Thần! Bất quá người khác thường gọi ta là Tu La hơn!”
Quỷ Thần nhàn nhạt đáp.
“Tu La?”
Long Thần nghi hoặc.
Bất quá hắn không rảnh mà quan tâm cái tên của Quỷ Thần, tay nắm lấy hắc kiếm trên tay, lao thẳng về phía Quỷ Thần.
Vèo
Lấy tộc độ nhanh nhất của bản thân mà tiếp cận Quỷ Thần, tay giơ lên hắc kiếm chuẩn bị một kích kết liễu.
Keng
Bất quá, thay vì chém trúng cơ thể của Quỷ Thần thì thay vào đó chính là một thanh Ma Kiếm do Quỷ Thần gọi ra.
“Cái...”
Long Thần chấn kinh trước một màn này.
Hắc kiếm trên tay Long Thần chính là được làm từ vảy của Hắc Long, một con rồng có lớp vảy cứng cáp nhất Long Tộc.
Hầu như ở Thần Giới, chưa thứ gì là nó chưa trảm qua.
Vậy mà thanh Ma Kiếm kia lại chặn được.
“Chết!”
Quỷ Thần nhàn nhạt đáp, tay vẩy thanh Ma Kiếm sang ngang định chém chết Long Thần.
Dự đoán được hành động của Quỷ Thần, Long Thần định lùi lại nhưng không thể.
“Cái quái gì đây?”
Bên dưới chân của Long Thần xuất hiện một sợi dây xích màu đen quấn lấy chân hắn, khiến hắn không thể lui lại.
“Chết đi!”
Quỷ Thần nhân lúc Long Thần đang mất tập trung thì vung thanh Ma Kiếm.
Xoạt
Bất quá, thứ Quỷ Thầm chém trúng không phải Long Thần mà là Nguyệt Thần.
Phụt
Nguyệt Thần bị một kiếm chém ngay ngực mà phun ra một ngụm máu.
“Nguyệt Nhi! Tại sao?”
Nguyệt Thần theo quán tính bị đẩy lại đằng sau, Long Thần đỡ lấy nàng.
“Đương nhiên...là thiếp không muốn thấy chàng chết rồi, Long ngốc!”
Nguyệt Thần mặc dù đang bị thương rất nặng, sắc mặt có hơi tái nhợt nhưng vẫn cố mỉm cười nói.
Long Thần nghe vậy thì càng thêm đau nhói trong lòng.
Bản thân hắn vốn đã định hy sinh thân mình để Nguyệt Thần được sống, tiếp tục chiếu cô nhi nữ của hắn và nàng.
“Nguyệt Nhi! Nàng sẽ không sao đâu!”
Nói xong, Long Thần vận dụng Thần Lực của bản thân, tiến hành chữa thương cho Nguyệt Thần.
“Hừ! Ở giữa chiến trường còn có thời gian thân mật?”
Quỷ Thần hừ lạnh nói.
Sau đó lại tiếp tục lao vào công kích.
“Cút!”
Long Thần hiện tại không có thời gian mà dây dưa với Quỷ Thần, trực tiếp dồn Thần Lực và Long Lực kết hợp lại, đánh một chưởng về Quỷ Thần.
Ầm Ầm
Phụt
Một chưởng của Long Thần khiến cho Quỷ Thần bị văng ra xa, đồng thời phun ra một ngụm máu nhỏ.
“Vậy ra đây là sức mạnh thực sự của Long Thần sao?”
Quỷ Thần lau máu trên khóe miệng, nhìn Long Thần đánh giá.
“Nhưng hắn mạnh như vậy thì càng phải chết!”
Quỷ Thần lần nữa lao vào công kích.
Long Thần vẫn một mực chữa trị chi Nguyệt Thần.
“Phu quân! Đủ rồi! Đừng phí sức nữa! Hãy nghe theo lời thiếp lần này đi!”
Nguyệt Thần ở trong lòng của Long Thần hơi thở yếu dần nói.
“Nhưng...”
Long Thần cắn răng nhưng lại không thể nói nên lời.
“Chàng đừng như vậy....còn nhi nữ của chúng ta!....Nó không thể sống mà thiếu phụ thân hoặc mẫu thân!”
Nguyệt Thần mỉm cười nói.
“Được! Ta nghe theo nàng lần này!”
Long Thần cắn răng đáp.
Sau đó nhẹ nhàng đặt Nguyệt Thần xuống một gốc cây gần đó.
“Xem phu quân nàng chơi chết tên đó đây!”
Nói xong, Long Thần cấp tốc lao vào Quỷ Thần với tốc độ khủng bố.
“Cái...”
Quỷ Thần chấn kinh trước tốc độ mà Long Thần triển khai.
Nhanh, quá mức nhanh.
So với Phong Thần thì vẫn là nhanh hơn gấp vô số lần.
“Long Thần Kiếm Pháp! Vạn Ảnh Trảm!”
Lời vừa dứt thì Long Thần phân thanh hắc kiếm trên tay thành hàng vạn thanh kiếm y hệt, lao thẳng về Quỷ Thần
Xoẹt Xoẹt Xoẹt
Keng Keng Keng
Trước cường độ tấn công liên tiếp đến từ các thanh hắc kiếm, Quỷ Thần chỉ có thể đứng lại mà phòng thủ.
Bất quá, dù phòng thủ đến mức nào thì vẫn không thể không bị thương tổn.
Long Thần vừa điều khiển từng thanh hắc kiếm tấn công liên hồi Quỷ Thần, đồng thời vừa quan sát tìm sơ hở của Quỷ Thần.
Ngay khi tìm được sơ hở thì Long Thần nhanh chóng tiếp cận chỗ đó, vung kiếm trảm xuyên qua thân thể Quỷ Thần.
“Không...không thể nào?!”
Quỷ Thần không dám tin vào mắt mình.
Bởi chỉ trong thời gian ngắn mà cơ thể hắn đã bị Long Thần một kiếm trảm đôi.
Mọi chuyện quá là nhanh đi.
“Nghi ngờ thì hãy đế tìm Diêm Vương mà hỏi!”
Long Thần nhàn nhạt đáp.
Sau đó thì không quan tâm Quỷ Thần nữa.
Bởi vì từ trước đến giờ, chưa có ai có thể sống sót sau một kiếm chí mạng đến từ hắn.
Long Thần từng bước đi đến chỗ Nguyệt Thần.
Nguyệt Thần lúc này cơ thể đã hơi lạnh, sinh cơ gần như biến mất.
“Xin lỗi! Nhưng xem ra ta vẫn là ích kỷ rồi!”
Long Thần nhẹ vuốt khuôn mặt tuyệt mỹ của Nguyệt Thần nhẹ nhàng nói.
Long Thần đứng dậy, hai tay bắt đầu kết ấn.
“Cấm Thuật! Nghịch Chuyển Sinh Tử!”
Sau đó, dị biến phát sinh.
Cơ thể của Nguyệt Thần và Long Thần đồng thời phát sáng.
Đồng thời, vết thương ngay ngực của nàng cũng dần biến mất, cơ thể thì ngày càng hồng nhuận trở lại.
Nguyệt Thần khẽ mở ra đôi mắt, nàng đã có dấu hiệu tỉnh lại.
“Phu quân! Chàng...”
Nguyệt Thần mở mắt ra thì thấy cơ thể Long Thần phát sáng mà bản thân lại có sức sống trở lại.
Không nói thì nàng cũng biết là chuyện gì đang diễn ra.
“Nguyệt Nhi! Có lẽ lần này ta phải làm trái ý của nàng rồi!”
Long Thần cười đáp.
“Phu....quân....hức....hức.....xú phu quân.....hức.....tên bại hoại chàng!”
Nguyệt Thần không kìm được mà lao đến ôm chặt lấy Long Thần, đầu nhỏ dụi vào lòng ngực của Long Thần, thút thít nói.
“Ngoan! Ta rồi sẽ quay trở lại thôi! Hãy thay ta chiếu cố tốt nhi nữ của chúng ta!”
Long Thần xoa đầu Nguyệt Thần nói.
“Ừm....thiếp nhất định sẽ dạy dỗ nó thật tốt.....!”
Nguyệt Thần gật nhẹ đầu đáp.
“Vậy thì ta yên tâm rồi!”
Lời vừa dứt thì Long Thần cũng tan biến, để lại một mình Nguyệt Thần ở đấy.
Sau đó, cuộc xâm lược của Quỷ Tộc bị Long Thần và Nguyệt Thần chặn đứng.
Dựa theo lời kể của Nguyệt Thần và yêu cầu từ Chủ Thần.
Thần Giới quyết định đặt pho tượng của Long Thần để tưởng nhớ công lao của hắn.
Và kế bên pho tượng Long Thần chính là thê tử của hắn, Nguyệt Thần, theo ý muốn của nàng chính là muốn dù là làm gì cũng đều muốn ở bên cạnh Long Thần dù cho hắn đã vẫn lạc.
Về sau, toàn Thần Giới xem nhi nữ của cả 2 người như bảo bối mà cưng chiều đến cực độ.
Khi lớn lên nàng mang danh hiệu Nguyệt Thần Long.
•••
Hồi tưởng kết thúc.
Lâm khẽ nhíu mày mỗi khi nhớ lại cái ký ức kỳ lạ đó.
“Không ta thực sự là Long Thần?”
Lâm tự hỏi chính bản thân hắn.
Nhưng rất nhanh, hắn lắc đầu phủ nhận.
Bởi cái huyết mạch Sáng Thế Long Thần là do hệ thống đưa cho hắn thì đâu liên quan gì đến luân hồi.
“Thôi, dẹp chuyện đó qua một bên! Bây giờ thì rời khỏi đây thôi!”
Lâm lắc đầu nói.
Sau đó thì lau người, thay y phục rồi rời khỏi phòng tắm.
Ngay sau khi Lâm bước ra khỏi phòng thì một đường tiến về nơi mà chúng nữ đang tập hợp để chờ hắn.