Hệ Thống Bắt Ta Làm Phản Diện Mà Ta Chỉ Là Tiểu Lâu La


Nguồn nguyên khí được Huyết Chiến Cường vận chuyển vào Vạn Hồn Ma Đăng, để kết liễu tính mạng La Kiệt.

Sau khi nguyên khí được vận chuyển vào Vạn Hồn Ma Đăng, lập tức có một vòng tròn hình thành bao quanh Vạn Hồn Ma Đăng, và rồi nó cấp tốc bay về phía La Kiệt.
Vù vù...!
La Kiệt nhìn thấy Vạn Hồn Ma Đăng đang dần dần tiến về phía mình, hắn đã cảm nhận được khoảnh khác tử vong tới gần, nhưng gần như hắn đã không còn cách nào khác để ngăn cản.

Chỉ có thể nhắm mặt xuôi tay, để tiếp đón nguyên lực khủng khiếp của Vạn Hồn Ma Đăng.
Thế nhưng bất ngờ là, khi Vạn Hồn Ma Đăng đi được nữa chặng đường, lại bất ngờ chủ động chuyển hướng, tấn cống về phía Huyết Chiến Cường chứ không phải La Kiệt, với tốc độ so với vừa nãy tấn công La Kiệt, còn nhanh hơn vài lần.
Bụp..!
Khiến Huyết Chiến Cường giật nãy mình, không kịp né tránh, để cho Vạn Hồn Ma Đăng đánh chúng, làm cho hắn ta phải lui lại phía sau vài bước mới có thể ổn định được thân hình.
Sau khi đã ổn định được thân hình, Huyết Chiến Cường ngay lập tức, mang vẻ mặt khó hiểu nhìn Vạn Hồn Ma Đăng, mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Trong khi một tay hắn che ngực, còn trên miệng thì máu tươi đang không ngừng chảy.
Nhưng Huyết Chiến Cường lại không quan tâm đến sự đau đớn này, vì lúc này, hắn đang đặt hết sự quan tâm của mình vào Thánh cấp binh khí Vạn Hồn Ma Đăng kia.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Phía bên này, La Kiệt chứng kiến chuyển biến này, hắn tức khắc vui mừng kêu lên, vì đã hiểu rõ chuyện gì vừa xảy ra:
"Ma Quân đại nhân!!"

Huyết Chiến Cường nghe vậy thì khuân mặt biến ảo không ngừng, không khỏi nhìn La Kiệt một cái, rồi lại đưa mắt nhìn về phía Vạn Hồn Ma Đăng.
Vừa lúc hắn Huyết Chiến Cường đưa mắt đến, thì đã gặp ngay được chiếc Ma Đăng bỗng nhiên phát ra ánh sáng kỳ dị, và bất chợt có một giọng nói lãnh khốc từ trong chiếc Ma Đăng vang lên.
"Chỉ là một con kiến hôi, cũng dám ngấp nghé binh khí của bổn Quân."
Huyết Chiến Cường nghe được lời này thì giật mình lui lại phía sau, hét lên: "Ngươi là Khô Lâu Ma Quân?"
"Đã nghe thấy uy danh của bổn quân, còn không mau quỳ xuống xin chết!!"
Chỉ thấy lúc này trong chiếc Vạn Hồn Ma Đăng, có một bóng đen mờ ảo, dần dần hiện ra.

Bóng đèn này mở ảo đến nổi, lấy một thân tu vi của Huyết Chiến Cường cũng cách nào nhìn rõ được hình dáng của bóng đen mờ ảo ấy.
Huyết Chiến Cường trong tâm hoảng sợ, hắn đã cảm nhận được sự lợi hại của đối phương, thế là Huyết Chiến Cường không chút do dự nào, thiêu đốt nguyên khí, cấp tốc chạy xa.
Khi Huyết Chiến Cường chạy được chưa bao xa, thì bỗng có lực hút kỳ lạ, như một hố đen bên ngoài vũ trụ, hút hắn lại phái sau.
Sức hút này mạnh đến nổi, khiến cát bụi bốc lên, cùng với đất đá tạo thành một cơn lốc, theo chân Huyết Chiến Cường bay nhanh về phía của Khô Lâu Ma Quân.

Huyết Chiến Cường cảm giác được lực hút này, cùng với uy áp của đối phương mạnh đến trước này chưa từng có.

Dù là lấy một thân tu vi của hắn, cường giả Thiên Cực Cảnh đỉnh phong, cũng vô lực mà giãy dụa trong vòng xoáy của lực hút này.

Huyết Chiến Cường càng vận lên nguyên khí để đối kháng, thì bản thân của hắn lại càng bị bóp nghẹt, bóp đến cho xương cốt biến dị.


hình dạng méo mó.

Chuyện này khiến cho Huyết Chiến Cường đau đớn khôn cùng.

Và không quá lâu sau, Huyết Chiến Cường đã bị đưa đến trước người của Khô Lâu Ma Quân.
Trong màn bóng đen mờ ảo, một cánh tay của Khô Lâu Ma Quân nhấc lên bóp chặt vào cổ Huyết Chiến Cường.

Khiến đôi mắt của Huyết Chiến Cường trợn ngược lên, muốn á ớ vài câu cũng không được.

Cơn đau còn chưa hết, khi Khô Lâu Ma Quân lại tiếp tục đưa ra một cánh tay khác, đặt lên đỉnh đầu của Huyết Chiến Cường như muốn kết liễu hắn, hút hết đi sinh lực của hắn.

Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, chênh lệch như một trời một vực này, Huyết Chiến Cường đã vô lực phản kháng, y như La Kiệt lúc nãy vậy.

Nhưng tiếc là tháng này, La Kiệt an chay nhiều hơn Huyết Chiến Cường, gáy ít hơn Huyết Chiến Cường.
Nên La Kiệt may mắn còn sống xót, Huyết Chiến Cường thì không.

Dần dần máu trên người của Huyết Chiến Cường đã bị Khô Lâu Ma Quân hút hết.


Một lát sau, tiên huyết của Huyết Chiến Cường tụ lại thanh quả cầu có huyết quang bao bọc, nằm trong tay của Khô Lâu Ma Quân.

Nhìn huyết cầu đang nằm trong tay, Khô Lâu Ma Quân vui vẻ nói:
"Tiên huyết của cường giả Thiên Cực Cảnh quả nhiên là bổ dưỡng vô cùng.

Đợi sau khi có thêm huyết tế ở Sở thành nữa, ta sẽ cùng đem tất cả luyện hóa thành đan dược."
"Chả mấy chốc mà, ta có thể phục hồi lại tu vi như xưa......!Kiệt kiệt kiệt!!"
Khi Khô Lâu Ma Quân vui vẻ như vậy thì cũng là lúc, Huyết Chiến Cường đã thành một cái xác khô bị Khô Lâu Ma Quân tiện tay ném xuống đất.
Đường đường là một đời kiêu hùng, đường đường là mội vị cường giả Thiên Cực Cảnh đỉnh phong, lại cứ như vậy, bị Khô Lâu Ma Quân tiện tay giết chết, không khác gì một con gà.

Thật là thương thay cho Huyết Chiến Cường, một đời oai hùng của hắn, đã kết thúc từ đây!!
La Kiệt thấy Khô Lâu Ma Quân vui vẻ như vậy, trong lòng bớt đi phần nào sợ sệt, hắn không quản đến thương thế trên người, gắng gượng bò lại gần Khô Lâu Ma Quân nói: "Mong đại nhân thứ tối, thuộc hạ...thuộc hạ...nhất thời sơ suất, suýt chút nữa thì đã làm mất Vạn Hồn Ma Đăng của đại nhân."
Khô Lâu Ma Quân trong tay ngắm nhìn huyết cầu, mà không nhìn đến La Kiệt, trên miệng nói: "Bây giờ người mới biết, mình vô dụng sao.

Nếu như ta không để lại một sợi thần niệm trong Vạn Hồn Ma Đăng, thì bây giờ, mọi chuyện sẽ thế nào?"
Khô Lâu Ma Quân luôn nói bằng giọng lãnh khốc, thế nên không thể nghe ra được, hắn có thật sự tức giận hay không.

La Kiệt cũng không dám chắc Khô Lâu Ma Quân có thật sự tức giận hay không, hắn nhanh dập đầu lên mặt đất, tha thiết nói: "Thuộc hạ đáng chết ngàn lần..

Thuộc hạ đáng chết vạn lần...!mong đại nhân tha chết!!"

Khô Lâu Ma Quân cười lạnh nói: "Muốn ta tha chết cho ngươi?"
La Kiệt mang theo một khuân mặt đầy cảm xúc nói: "Thuộc hạ tuy không phải là hạng người tham sống sợ chết, nhưng cứ nghĩ đến cảnh tượng khi thuộc hạ chết đi rồi.

Khi ấy, sẽ không có ai đủ năng lực, sẽ không có ai đủ bì ổi, để làm tay sai cho đại nhân."
"Cứ mỗi khi nghĩ đến điều này thôi, thuộc hạ lòng đau như cắt, nước đầm đìa, buồn không sao kể hết."
"Vậy nên mỗi khi tới Đại nhân, thuộc lại càng cảm thấy mạng sống của mình trở nên đáng giá hơn."
Khô Lâu Ma Quân chỉ lạnh nhạt nói: "Dừng lại! Dung ngày lại!! Trước ngươi hãy tự trị thương thế trên người trước đi, sau này ta sẽ cho ngươi cơ hội, lấy công chuộc tội, "
La Kiệt nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, nước mắt đầm đìa trên mặt nói: "Thuộc hạ đa tạ đại nhận....!Thuộc hạ đa tạ đại nhân tha tội!!"
"Sau này, thuộc hạ nhất định sẽ lấy công chuộc tội, dốc lòng làm việc vì đại nhân, đến chết khi nào hết truyện mới thôi."
Khô Lâu Ma Quân không quan tâm vẻ mặt như cẩu vẫy đuôi này của La Kiệt, hắn hiếu kỳ hỏi: "Với tu vi nửa bước Thiên Vương Cảnh của ngươi, lại thêm Vạn Hồn Ma Đăng nữa, ít nhất cũng để ngươi đủ sức đối chiến với cường giả Thiên Vương Cảnh sơ kỳ mà không bại."
"Còn nữa, dù là một số cường giả Thiên Vương Cảnh trung kỳ, cũng không làm gì được ngươi, nếu như người muốn chạy trốn."
"Vậy thì ở nơi hẻo lánh như Minh Nguyệt Quận này, đến Thiên Vương Cảnh còn không có, thì người nào có thể gây ra cho ngươi, thương tích nghiêm trọng như vậy?"
La Kiệt hấp tấp nói: "Ma Quân đại nhân, ngài còn nhờ tới nữ nhân, mà 5 năm trước từ bên ngoài tới Minh Nguyệt Quận này.

Đánh vỡ kế hoạch của thuộc hạ, mà thuộc hạ đã từng kể với ngài không?"
(còn tiếp)
[Vui lòng đặt tên cho hệ thống!!]
"Phiền bỏ mẹ"
[Hệ thống Phiền Bỏ Mẹ xin ra mắt túc chủ.].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận