edit: tiểu khê
Hạ Duẫn khí thiếu chút nữa té ngửa, "Vậy hắn cõng tao có hạn không? Đừng có mà lúc cõng mi lại đổi ý nói không được."
Hệ thống biết cậu đang tức giận, yên lặng nói không có hạn định về thời gian.
Hạ Duẫn phi thường bất đắc dĩ.
Dọc đường đi tức thì tức, nhưng lúc gần đến trường cậu liền quên béng cái nhiệm vụ đặc thù luôn, lúc lên xe thì lại không cõng được, liền cứ để đến nơi rồi tính tiếp.
Bọn họ đi xe tới trường vẫn chưa tới 11 giờ, trước cửa trường có một chiếc xe đang đậu, tài xế mang hành lý xếp lên, hai người liền lên xe.
Cậu không thể ngờ được, bọn họ cũng coi là đến sơm rồi, thế mà trong xe đã đầy người ngồi, Hạ Duẫn vừa lên xe, đám người trong xe vốn dĩ đang ồn ào liền đột nhiên yên tĩnh lại, ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía bọn họ.
Thấy Hạ Duẫn cùng Giang Chấp cùng lên xe, đoàn người liền có chút rối loạn.
Hạ Giáo Hoa cùng Giang giáo thảo thế mà thật sự đến, hơn nữa còn là đi cũng nhau! Xem ra quan hệ rất tốt rồi.
Vương Chiêu Tuyết ngồi ở hàng thứ nhất, vui đến mức sắp cười không thấy mắt đâu, "Các cậu tới rồi! Mau vào ngồi đi!"
Hạ Duẫn gật đầu, Vương Chiêu Tuyết thấy cậu vẫn đứng yên đó, liền nhận ra trong xe không còn đủ chỗ.
Trong xe lúc này không có hai chỗ cạnh nhau nữa, chỉ có vị trí bên Thượng Vũ Tình và Dung Linh là còn trống.
Hạ Duẫn có chút do dự, cậu và Thượng Vũ Tình ngồi cùng thì không sao cả, nhưng nếu như vậy là Giang Chấp cũng chỉ có thể ngồi cùng Dung Linh.
Hầu như mọi người đều biết Dung Linh thích Giang Chấp, để Giang Chấp ngồi cùng nhỏ không được ổn cho lắm.
Nếu không cậu ngồi cùng Dung Linh?
Giang Chấp ở phía sau cậu, cậu không đi Giang Chấp liền không có cách nào đi cả, tất cả ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Hạ Duẫn, bầu không khí vi diệu.
Nói thật, tất cả mọi người cũng không muốn cho bọn họ ngồi cũng nữ sinh khác.
Nếu không mấy nhỏ đổi chỗ một chút.
Đúng lúc này, Thượng Vũ Tình đứng lên, "Hai người các cậu ngồi đây này!" Nhỏ kích động sáng mắt lên, mình thì vô cùng phấn khởi chạy đi ngồi cùng Dung Linh.
Sắc mặt Dung Linh trở nên khó coi, Hạ Duẫn gật đầu, nói câu cảm ơn.
Hai người ngồi xuống, Vương Chiêu Tuyết điểm số, "Mười hai người đã đến đông đủ, chúng ta sớm lên đường nào!"
Bầu không khí liền nhanh chóng nào nhiệt lần thứ hai, trong xe sáu nam sáu nữ, tất cả mọi người đều rất hưng phấn.
Vương Chiêu Tuyết nói trước mặt mọi người, "Lần này chúng ta đi du lịch cổ thành ba ngày, đi xe cần khoảng năm tiếng mới đến, cuối xe có đồ ăn, mấy cậu ai đói bụng có thể lấy ăn.
"
Hạ Duẫn ngồi gần cửa sổ, bầu trời ngập tràn ánh nắng chiếu lên cửa sổ, chiếu lên gò má cậu thành một vầng sáng, nhuộm lông tơ trên mặt thành vàng kim, trông như một tinh linh.
Ánh sáng mặt trời quá chói, Hạ Duẫn dời ánh mắt vào trong xe, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Giang Chấp.
"Đúng rồi, sao cậu lại tham gia chuyến đi chơi lần này?" Hạ Duẫn hỏi Giang Chấp.
Ánh mắt Giang Chấp không dời khỏi mặt Hạ Duẫn, "Bởi vì cậu."
"Đừng nói dóc nữa." Hạ Duẫn cười vỗ hắn một cái, căn bản không tin.
Thượng Vũ Tình ngồi phía trước bọn họ, thấy hai người bọn họ đùa giỡn rất đẹp, liền quay đầu đề nghị: "Nếu không thì hai người cùng chụp chung một tấm nha!"
"Được thôi!" Hạ Duẫn đã quên mất trước kia mình đã từng nói sẽ không bao giờ chụp ảnh chung với Giang Chấp, cậu cười híp mắt lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.
Giang Chấp rất phối hợp nhìn ống kính, Hạ Duẫn cũng di chuyển về hướng hắn, rất tục khí mà giơ hai ngón tay ra phía trước.
"Tách" một tiếng, ánh mắt của mọi người trong xe đều hướng về phía, không ít người đều lấy điện thoại ra chụp lại hình ảnh đẹp mắt này.
Luôn có nữ sinh ship cp bọn họ, nếu là nam sinh khác đã sớm tránh xa nhau rồi, nhưng Hạ Duẫn không phải người bình thường, cậu từ nhỏ bị chú ý thành quen rồi, hơn nữa da mặt dày, cậu mới sẽ không vì ánh mắt người ngoài mà ảnh hưởng chính mình.
Giang Chấp càng không thể để ý tới mấy nhỏ ấy, cho nên hai người căn bản không để ý chuyện ship cp trong lòng.
Góc nhìn của Thượng Vũ Tình là tốt nhất, có điều nhỏ đã xin Hạ Duẫn gửi tấm ảnh chụp chung kia cho nhỏ, Hạ Duẫn không để ý liền gửi cho nhỏ, Thượng Vũ Tình ôm tấm hình kia lén lút liếm bình nửa ngày, sau đó nhanh chóng phân phát cho tiểu tỉ muội trong nhóm diễn đàn.
Rõ ràng là buổi sáng kỳ nghỉ hè, đáng lẽ có rất ít người lên diễn đàn, nhưng trong nháy mắt khi tấm ảnh này đăng lên, một đám người điên cuồng share nó.
"Một màn ghi vào lịch sử a! A a a bọn họ lại có chụp ảnh chung rồi!"
"Ship chết tui rồi! Tui có nhà rồi ha ha ha! Bọn họ rốt cục tu thành chính quả."
"HÌnh như còn do Hạ Giáo Hoa tự mình chụp sao á, bọn họ từ lúc nào quan hệ lại tốt như vậy?"
"Hai người cũng gần nhau quá rùi! Ánh mắt Giang giáo thảo thật ôn nhu a~ nếu hắn dùng ánh mắt ánh liếc tui một cái tui chắc chết tại chỗ luôn quá."
"Hâm mộ chết tui! Tui cũng không biết nên hâm mộ Hạ Giáo Hoa hay là Giang giáo thảo nữa, hình ảnh hai người cạnh nhau quá đẹp rồi! hai người cùng nhau hình ảnh cũng quá đẹp mắt đi! Tui muốn xây thành bảo vệ aaa."
"Không có ai để ý khung cảnh sao? Hai người bọn họ thế mà ở trên xe, đây là đi đâu vậy?"
Phía dưới là một đống bình luận phổ cập khoa học cho nhỏ ấy, người khác vừa biết chuyện này liền cực kỳ hối hận.
"Còn có hoạt động này? Ai mà trâu bò như vậy, thế mà có thể mời được cả hai người bọn họ! Lại còn ngồi chung chỗ nữa! Trời ạ, sao tui lại không có mặt ở hiện trường chứ?"
"Bọn mình cho dù có biết cũng vô ích thui, tổng cộng chỉ có sáu nữ sinh mà thui, không đến lượt bọn mình đâu."
"Căn cứ tình báo mới nhất của tiểu tỉ muội của tui, ảnh này là mới được chụp đấy, bây giờ họ còn đang trên xe đó!"
Lời này vừa đăng lên liền có một đống bình luận cầu phát sóng trực tiếp phía dưới, Này vừa nói dưới đáy một đống lớn cầu phát sóng trực tiếp bọn họ tình huống, lâu chủ bày tỏ sẽ tiếp tục phát đường tùy lúc.
Thượng Vũ Tình ôm điện thoại di động vui vẻ cười, Dung Linh bên cạnh cho rằng nhỏ đang lén nhắn Wetchat, "Cậu sao vậy chứ? Vốn là tôi có thể ngồi cùng Giang Chấp rồi, cậu không muốn ngồi cùng Hạ Duẫn sao?"
Thượng Vũ Tình cũng cảm thấy mình chặt mất cơ hội của Dung Linh cũng không được tốt lắm, vì vậy an ủi nhỏ, "Bọn mình còn đi tận ba ngày cơ mà! Về sau còn có nhiều hoạt động tiếp xúc với Giang Thần mà, cậu đừng vừa lên đã cùng chỗ như thế, phải giữ khoảng cách thích hợp, bằng không sẽ khiến Giang Thần mất kiên nhẫn."
Sắc mặt Dung Linh vẫn không dễ nhìn như trước, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
Thượng Vũ Tình phát đường đến nghiện, đưa ảnh chụp chung cho nhỏ xem, "Cậu không cảm thấy hai người bọn họ siêu cấp xứng đôi sao? Ảnh này đẹp quá đi mất!"
Dung Linh nhìn hai người trong hình, không nhịn được nắm chặt tay, vốn ngồi cạnh Giang Chấp là nhỏ, nếu vậy nhỏ có thể chụp ảnh chung với Giang Chấp.
Trong lòng nhỏ phiền đến mức sắp mọc cỏ đến nơi rồi, nếu không phải do chính Giang Chấp tự mình nói Hạ Giáo Hoa đẹp, thì danh hiệu hoa khôi của nhỏ cũng không bị mất đi.
Quay đầu lại liếc nhìn Hạ Duẫn, hình như là đẹp hơn nhỏ một chút, nhưng sao có thể so sánh con trai với con gái với nhau chứ?
"Vẫn còn may." Nhỏ nhỏ giọng nói.
Hạ Duẫn không biết tâm tư nhỏ của mọi người, cậu nhìn ảnh xong xong liền cúi đầu bấm điện thoại, ngoài miệng còn tại lầm bầm, "Ánh mặt trời quá chói rồi, như vậy không đẹp lắm..."
Giang Chấp quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Hạ Duẫn thành thục P* tấm ảnh vừa nãy.
*chắc là Photoshop
Giang Chấp khó mà tin nổi nhìn cậu, "Cậu biết P hả?"
Hạ Duẫn nhíu mày, "Đây là kỹ năng bình thường."
Giang Chấp vẫn rất kinh ngạc, hắn nhìn chằm chằm mặt Hạ Duẫn, làm sao cũng tìm không ra được khuyết điểm trên gương mặt đó.
Có thể P chỗ nào chứ?
Vì thế hắn cúi đầu nhìn màn hình Hạ Duẫn, chỉ thấy Hạ Duẫn chỉnh độ sáng bức ảnh, chỉnh đến độ sáng thích hợp khiến mặt của hai người trông càng rõ ràng hơn.
Hạ Duẫn còn không biết bản gốc đã được truyền đi khắp nơi, cậu cười hì hì, "Như vậy nhìn đẹp trai hơn."
Cậu P xong thì mặt cậu rất đẹp, nhưng mặt Giang Chấp cũng trở nên rất rõ ràng, làn da tái nhợt cùng đôi môi đỏ sẫm, càng thêm giống vampire mới hút máu xong.
Nhưng thật sự vẫn rất đẹp.
Hạ Duẫn yên lặng lưu lại, vừa ngẩng đầu chỉ thấy Giang Chấp vẫn còn nhìn cậu, ánh mắt có chút quái lạ.
"Tôi gửi cho cậu nhá?"
Giang Chấp bất đắc dĩ gật đầu.
Chỗ ngồi tương đối hẹp, hai người bọn họ lại cao, ngồi cạnh nhau chân chạm chân, thật là có chút chật.
Nếu ngồi như vậy trên tận năm tiếng thì có hơi mệt, cậu liền tìm một bộ phim kinh dị khủng bố xem, lúc đắm chìm trong đó liền quên mất có mệt hay không.
Cậu cũng chỉ có thể dám xem phim kinh dị vào ban ngày có nhiều người thôi.
Thông qua tai nghe Hạ Duẫn liền đắm chìm vào thế giới khủng bố, ban đầu trong xe rất nào nhiệt nhưng sau hơn một tiếng mọi người liền mệt mỏi, người thì thì ngủ bù, người thì yên lặng chơi điện thoại, trong xe liền dần dần trở nên yên tĩnh.
Phim kinh dị Hạ Duẫn xem cũng tới phần cao trào, phần khủng bố mỗi lúc càng tăng khiến cậu căng thẳng xem.
Lúc mặt quỷ đột nhiên xuất hiện, Hạ Duẫn liền lập tức lấy tai nghe ra, sau đó liền nhận ra trong xe cực kỳ yên lặng, tiếng thét chói tai đến miệng liền yên lặng nín trở lại.
Hành động đột ngột của cậu khiến Giang Chấp cũng nhìn sang, thấp giọng hỏi, "Làm sao vậy?"
Hạ Duẫn chỉ điện thoại di động ăn ngay nói thật, "Có chút hù người."
"Cần tôi xem cùng cậu không?"
Hạ Duẫn vội vàng gật đầu, cả người lại gần Giang Chấp, đầu hai người cách nhau rất gần, chóp mũi gần như chạm vào nhau.
Cậu đưa cho Giang Chấp một cái tai nghe, bản thân vẫn sợ nhưng trước mặt Giang Chấp vẫn giả bộ bình tĩnh, "Nếu cậu sợ có thể nắm chặt lấy tay tôi."
Giang Chấp không nhịn cười được, âm thanh ôn nhu.
"Ừm, sợ thì tôi sẽ nắm chặt lấy cậu."
- ----
bạn công u mê vợ quá rùi nah (*≧∀≦*).