Nói chứ Trương Tiểu Kiếm cũng chỉ là tùy ý tính toán ngũ hành của Lưu Cường
Đông một chút thôi.
Nhưng ai biết càng tính càng cảm thấy không đúng lắm…
Mạng hỏa, nhất định phải có thổ giúp đỡ, lại quá mức kỵ kim…
Trong Bàn Long một lẻ tám sao, sao Thiên Nhàn chính là mạng thổ cần kim giúp
đỡ, sau đó lại xuất hiện một người mạng hỏa nhất định phải có thổ giúp đỡ mà
lại quá mức kỵ kim. Nói như thế…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Vãi chưởng! Đây không phải là yêu cầu của tòa nhà thứ năm Thiên Dũng Tinh Lâu
trong Bàn Long một lẻ tám sao sao?!
Quả nhiên, Trương Tiểu Kiếm vừa nghĩ thế, hệ thống đã lên tiếng:
Hệ thống: “Đã tìm được chủ nhân của tòa nhà thứ năm Thiên Dũng Tinh Lâu trong
Bàn Long một lẻ tám sao.”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Quả nhiên là hắn!
Thế này thì hổ báo cáo chồn mịa nó rồi! Bàn Long một lẻ tám sao mà tổng cộng
mới tìm được bốn người, nhìn mà xem đều ở đẳng cấp nào?
Mã Vân Mã Hóa Đằng Ninh Hàn Lâm Lưu Cường Đông!
Lậu mía đây là sắp sánh vai với thái dương cmnr!
- Lưu tổng ngài chờ một lát, tôi gọi cái điện thoại. – Trương Tiểu Kiếm lập
tức đứng dậy, dzọt qua một góc gọi điện thoại: - Mã tổng, chúc mừng nhá, ngài
lại thêm một đối thủ rồi! Ha ha ha ha!
Mã Vân nghe điện thoại: “…”
- Cậu chờ tí! – Mã Vân cũng là người thông minh, vừa nghe thấy thế lập tức
cảm thấy có gì đó sai sai: - Ý cậu hẳn sẽ không là… Cái tên Cường Đông gì gì
đó, chính là chủ nhân của Thiên Dũng Tinh Lâu chứ?
Trương Tiểu Kiếm:
- Đáp án đúng…
Mã Vân: “…”
- Không được! Đổi người khác! – Mã Vân phát điên: - Bên kia đã có một Mã Hóa
Đằng rồi, bên này cậu còn tìm cho tôi một tên Lưu Cường Đông tới đây! Trương
đại sư cậu muốn chơi chết tôi luôn đấy hả?! Không được không được! Đổi người
khác đi!
Trương Tiểu Kiếm:
- Mã tổng, chuyện này thật đúng là không có cách nào đổi được…
Dù sao hệ thống đã khâm định rồi, anh thật sự không đổi được đâu…
Mã Vân: “…”
- Trương đại sư, thế này đi, ngài đừng vội. – Mã Vân lập tức bật mode diễn
thuyết: - Ngài nghĩ mà xem, ngài giúp tìm đủ chủ nhân của một lẻ tám sao, tôi
đây đương nhiên phải duy trì tuyệt đối rồi, đúng không? Sau đó ấy, mỗi khi tìm
thấy một người thì đều là nhà tài trợ đấy! Nhà tài trợ đều là khách hàng của
ngài đúng không? Ngài có phải là nên thỏa mãn yêu cầu của khách hàng không?
Ngài không thể vì bán nhà nên mặc kệ chủ nhà chúng tôi đánh nhau đúng không?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Chà mẹ thằng cha này đúng là nói có lí thật đấy.
Dù sao bên kia đã có một ông Mã Hóa Đằng rồi, nếu bên này lại thêm một ông Lưu
Cường Đông thì chẳng phải là sẽ quậy tung trời sao?
Ừm…
Nhưng nếu hệ thống đã khâm định rồi thì anh không đổi được đâu!
Lưu Cường Đông người ta có dẫn theo cô bé trà sữa…
Lậu mía nhiệm vụ này đúng là khó thật đấy!
- Mã tổng ngài đừng vội. – Trương Tiểu Kiếm vội nói: - Vấn đề bây giờ là
người ta chưa chắc đã chịu tới. Hắn mới vừa hỏi thôi…
Mã Vân: “…”
- Trương đại sư. – Lúc này Mã Vân quyết đoán biến thành chuyên gia tiếp thị:
- Thật ra thì chuyện này cũng dễ thôi. Ngài nghĩ mà xem, Thiên triều chúng ta
có dân số là một tỷ bốn đúng không? Thế thì nhất định là sẽ có rất nhiều người
phù hợp yêu cầu ngũ hành bát tự. Cậu đổi một người chẳng phải xong sao?
Trương Tiểu Kiếm:
- Ngài là không có hứng thú với tiền, nhưng vấn đề là thật sự không có nhiều
người mua nổi biệt thự ở đó…
Mã Vân: “…”
Lậu mía, thật đúng là vấn đề…
- Tui mặc kệ đấy! Nếu hắn dám tới thì tui nhất định phải cho hắn biết mặt! –
Nói xong, Mã Vân hung tợn cúp điện thoại.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Cái đệt!
Kệ mịa! Ba điểm thuộc tính nhé! Có thể không cần sao?
Cho nên xin lỗi Mã tổng nhé!
Ha ha ha ha!
Trương Tiểu Kiếm:
- Hiện tại thì ba vị chủ tịch Mã Vân Mã Hóa Đằng Ninh Hàn Lâm đều đã mua biệt
thự ở đó. Khu vực này vừa đúng tạo hành hình dạng Bàn Long một lẻ tám sao. Lưu
tổng, ngũ hành bát tự của ngài thật đúng là thích hợp. Thế thì vấn đề tới đây…
Ngài có hứng thú mua một căn nhà ở đó không?
Lưu Cường Đông: “!!!”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +77 đến từ Lưu Cường Đông!”
- Ba người bọn họ thực sự đều mua nhà ở đó?! – Lưu Cường Đông suýt nữa nhảy
cẫng lên: - Cậu nói Mã Vân với Mã Hóa Đằng đều mua biệt thự ở cùng một khu?!
Còn có Ninh Hàn Lâm?!
- Dạ vâng, chú Lưu. – Tiêu Thần Tâm cười tủm tỉm: - Phong thủy chỗ đó tốt lắm
ý. Chú Lưu có muốn mua một căn không?
Lưu Cường Đông: “!!!”
Hắn vừa nghe vậy lập tức nghĩ: “Thiệt hay đùa? Mã Vân Mã Hóa Đằng Ninh Hàn Lâm
đều mua biệt thự cùng một khu? Thế chẳng phải sẽ đánh nhau từ sáng tới tối
sao? Chỉ bằng hai người Mã Vân Mã Hóa Đằng thì có thể yên tĩnh được sao? Nếu
mình còn đi nữa thì… Tam quốc? Ồ không, còn có Ninh Hàn Lâm nữa mà… Kiểu này
là thành bốn người chơi mạt chược sao?!”
Trong lòng nghĩ vậy, nhưng Lưu Cường Đông lại chợt phấn khởi!
Hắn có thể cấu kết với Mã Hóa Đằng cùng nhau phản dame Mã Vân!
Hơn nữa ba vị đại năng kia đều ở đó, nói rõ phong thủy ở đó thật sự tốt nhá!
- Trương lão sư, ngài nói thật sao? – Lưu Cường Đông trầm ngâm một lát, rồi
chợt hỏi một câu: - Thế thiết kế biệt thự… Đã làm xong chưa? Tôi muốn xem thử
xem.
Sau đó hắn lại bổ sung thêm:
- Dù sao thì biệt thự mà, cũng nên đẹp đẽ một chút, hơn nữa cũng không thể
cách gần nhau quá đúng không…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ông không phải là Lưu Cường Đông không biết vợ đẹp sao?! Tại sao lại để ý mặt
tiền thế…
- Biệt thự thì không phải là chuẩn bị vẽ rồi sao? – Trương Tiểu Kiếm trực
tiếp đẩy ba người Áo Ba Lư lên sân khấu: - Đây là học sinh của tôi, thiết kế
nghệ thuật đều thuộc cấp chuyên gia. Tôi có thể vỗ ngực cam đoan bọn họ thiết
kế sẽ khiến ngài hài lòng!
- Thế à… - Lưu Cường Đông sờ cằm rồi nói ngay: - OK. Vậy tôi quan sát xem
thử, nếu biệt thự thật sự đẹp mắt, tôi sẽ mua một bộ! Đúng rồi Trương đại sư,
lát nữa có rảnh dẫn tôi đi tham quan không?
Trương Tiểu Kiếm cười nói:
- Được chứ, không thành vấn đề. Chúng ta ăn cơm xong rồi đi luôn thôi!
Mọi người lập tức bắt đầu dùng bữa. Trong bữa ăn, Trương Tiểu Kiếm sắp xếp
công việc cho ba người Áo Ba Lư:
- Đã thấy chưa? – Trương Tiểu Kiếm nói nhỏ: - Các em đã biết nhiệm vụ tiếp
theo của các em trâu bò cỡ nào chưa? Đó chính là thiết kế biệt thự cho mấy vị
đại năng đứng đầu trong nước! Không nói cái khác, chỉ bằng điểm này, tương lai
các em ra ngoài xã hội tùy tiện nói một tiếng dãy biệt thự này là do các em
thiết kế thì đã có biển hiệu! Hiểu chưa?!
“Điểm số khiếp sợ +88! +88! +88…”
Ba người Áo Ba Lư đã nghe mà trợ mắt há mồm, ngay cả cơm cũng quên nhai, há
miệng đến mức ngậm không nổi. Đường Hinh Nhật kinh hô:
- Thầy ơi thầy thần sầu quá! Quá trâu bò! Rốt cục thì sao mà thầy làm được
vậy?!
- Cũng không xem xem thầy của mấy đứa là ai! – Trương Tiểu Kiếm đắc ý: -
Không có chút tài năng thì có thể hằng phục bọn oắt con chúng mày sao?!
“Điểm số khiếp sợ +88! +88! +88…”
Bữa cơm kết thúc nhanh chóng, Trương Tiểu Kiếm nói thẳng:
- Nhớ kỹ nhé, lát nữa tới nơi phải nghe kỹ cho thầy, người khôn không nói
chuyện mập mờ, lợn khôn không làm màu chảnh chọe. Thầy, lợn Peggy, hiện tại
dẫn các em đi xem địa hình. Nếu trong vòng ba ngày sau khi trở về mà các em
không hoàn thành nhiệm vụ thiết kế đầu tiên thầy yêu cầu thì tôi sẽ đập chết
các vị đang ngồi ở đây, kể cả nằm. Nhớ kỹ, tất cả!
“Điểm số khiếp sợ +88! +88! +88…”