Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Bên này Trương Tiểu Kiếm thoải mái tự do hoàn toàn không cần xem mình như
người ngoài. Dù sao cũng là đồng nghiệp, hôm qua lại bận rộn thật lâu như vậy,
cộng thêm xấu, không có sức cạnh tranh trung tâm, cho nên dứt khoát không nhìn
theo hướng quan hệ nam nữ, ngược lại là có chút cảm giác như là bạn thân nam
giới.

Nhưng đám người Sở Phi thì không nhẹ nhàng như vậy…

Giang Nghi Niên cùng Kim Khải Toàn hoàn toàn chính là bó tay bó chân, cùng lắm
chỉ là nói mấy câu với Trương Hiểu Phương.

Còn về Sở Phi thì phải duy trì hình tượng của mình. Trước đó hắn vẫn muốn tiến
thêm một bước với Tô Mai, nhưng Tô Mai vẫn luôn không cho hắn cơ hội. Bây giờ
rốt cục bắt được cơ hội, đương nhiên phải biểu hiện thật tốt. Vì thế hắn cầm
ra sách về phong thủy học, ngồi xuống đối diện Tô Mai, đưa sách cho Tô Mai:

- Anh thấy em rất có hứng thú với phương diện này, cho nên cố ý mua một cuốn
sách chuyên nghiệp. Vừa vặn hai ta có thể cùng nhau nghiên cứu một chút.

- Cám ơn. – Tô Mai đáp lại một tiếng, sau đó nói: - Cứ đặt ở bên kia đi. Bây
giờ em không quá muốn đọc loại sách này.

Trương Tiểu Kiếm ngồi bên cạnh vui ngất trời. Hình như từ khi đến nơi này, Sở
Phi gần như là gặp đủ loại lúng túng nhỉ…

Không khí lúc này hơi có chút xấu hổ, đám người Sở Phi không tìm được đề tài
nào, chung quy Tô Mai người ta là bệnh nhân.

Nhưng đến thăm một lần lại không thể không nói gì cả chứ?


Vì thế ba người vội đến mức vò đầu bứt tai, chỉ có Trương Tiểu Kiếm là thoải
mái tự do nhất. Dù sao hắn lại không có ý tưởng gì đối với Tô Mai, ngược lại
là nhìn thấy máy chơi game ở bên cạnh, mắt sáng lên:

- Ah! PS4! Âu sệt cái máy chơi game này được lắm a, anh thèm nhỏ dãi thật
lâu!

Sau đó quay đầu nhìn về phía Tô Mai:

- Tô Mai, anh có thể chơi được không?

- Được nha. – Tô Mai đang nằm phiền muốn động lại không thể động, muốn tán
gẫu nhưng lại không có gì để nói, không tán gẫu thì lại xấu hổ. Lúc này có
Trương Tiểu Kiếm phát triển bầu không khí, lập tức ngồi dậy: - Tiểu Phương, đỡ
tớ một chút, tớ cũng muốn chơi. Nhưng mà em lại không biết chỉnh cái này,
trước kia em từng chưa chơi bao giờ cả.

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Sở Phi.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Giang Nghi Niên.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Kim Khải Toàn.”

Ba người Sở Phi quả thực là buồn bực muốn phát điên!

Sao Trương Tiểu Kiếm làm cái gì cũng đúng? Vì sao mình làm cái gì cũng không
thích hợp chứ?!

Chẳng lẽ mặt xấu có ưu thế lớn như vậy sao?!

Trương Hiểu Phương lập tức vội vàng đi qua, đỡ Tô Mai đi xuống giường.

Lúc này Tô Mai mặc một bộ đồ ngủ màu hồng, thoạt nhìn cực kỳ lười biếng, lại
tôn lên dáng người mềm mại của cô, có vẻ cực kỳ thanh thuần động lòng người.

Tài xế già đều biết, người phụ nữ vóc dáng không thấp, khung xương nhỏ lại

thân thể mềm mại mới là cực phẩm chân chính. Đúng chuẩn giọng ngọt thân mềm dễ
đẩy ngã, chính là Tô Mai!

- Ah em nhìn em, cẩn thận một chút cẩn thận một chút! – Trương Tiểu Kiếm cũng
lại đây giúp đỡ, đỡ Tô Mai ngồi lên sofa, sau đó nói: - Em muốn chơi cái gì?
Để anh xem thử ha… Chờ anh cắm máy chơi game xong cái đã…

Hắn nói rồi bắt đầu hí hoáy, không bao lâu sau đã cắm xong máy chơi game. Màn
hình TV nhanh chóng sáng lên, sau đó xuất hiện dòng chữ Play Station 4.

- Tiểu Kiếm anh thật lợi hại á. – Tô Mai kinh hô: - Cắm xong nhanh vậy sao?

- Ai yoo, biết sơ sơ biết sơ sơ. – Trương Tiểu Kiếm há miệng lại bắt đầu
chém: - GB, Nintendo Famicom, Sega, Saturn, Sony thế hệ 1234, XBOX các thứ, có
cái gì là anh chưa từng chơi đâu? Tới tới tới, em muốn chơi cái gì?

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Sở Phi.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Giang Nghi Niên.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Kim Khải Toàn.”

Tổ sư thằng này có vạn năng đến thế sao?!

Bọn họ thậm chí còn chưa từng nghe thấy những loại máy chơi game đó bao giờ,
ai biết thằng này đều chơi hết cả rồi? Có cần trâu bò như thế không hả?!

- Mạnh thế sao? – Tô Mai che miệng cười, sau đó nói: - Anh cứ chơi cái gì tùy
anh thôi, em nhìn là được. Em không am hiểu trò chơi đâu.

Nếu là người khác, nghe gái nói không am hiểu trò chơi vậy thì nhất định là
phải nhanh chóng đổi một hạng mục khác, đúng hông?


Nhưng Trương Tiểu Kiếm rõ ràng không phải là người bình thường…

- Oh, được, vậy thì em nhìn xem nhé, kỳ thật rất đơn giản. – Trương Tiểu Kiếm
hoàn toàn không có ý tưởng đổi hạng mục, nói: - Anh xem thử xem có cái gì ha…
Đậu má! Super Robot Wars OG: The Moon Dwellers! Trâu bò quá! Ha ha ha ha ha!

Sở Phi: “…”

Giang Nghi Niên: “…”

Kim Khải Toàn: “…”

Ba người quả thực không còn gì để nói. Mày có nhất thiết phải dễ thân như thế
không hả? Chẳng lẽ mày hoàn toàn không xem xét đến cảm xúc của con gái nhà
người ta sao?! Super Robot Wars! Có cô gái nào sẽ thích loại game này?!

Trương Tiểu Kiếm đâu có quản được nhiều như vậy. Trò chơi kết nối nhanh chóng,
sau đó phát hiện… Là version tiếng Nhật…

- Ừm… - Trước kia Trương Tiểu Kiếm xác thực là từng chơi loại game Super
Robot Wars, rất rõ ràng cách login vào game như thế nào, cực kỳ quen tay lựa
chọn bắt đầu, sau đó quay lại hỏi Tô Mai: - Có thể hiểu được không?

Tô Mai mím môi cười:

- Em từng học tiếng Nhật, đều có thể hiểu được.

A a a a a a a a!

Ba người Sở Phi Giang Nghi Niên Kim Khải Toàn quả thực là buồn bực muốn sập
đổ!

Hai người bọn họ có cần phải kích thích người khác như vậy không hả?!

- Tới tới tới, bắt đầu nhé! – Trương Tiểu Kiếm lập tức bắt đầu trò chơi. Sau
đó tiến vào game, nhất thời kinh hô: - Wow, xem đồ họa này, quả nhiên là không
sai!

Sau đó nhìn thấy nhân vật nữ trong game, không tự chủ được cảm thán một câu:

- Cái đệt, nhân vật nữ trong này… Ngực hơi ác đấy! Nhìn kìa! Dzú lắc! Dzú lắc

kìa!

Tô Mai đỏ mặt:

- Xì! Dê xồm!

Tuy rằng cô mắng “dê xồm”, nhưng là hoàn toàn không có ý muốn nổi giận, ngược
lại là còn nhìn rất chăm chú…

Sở Phi: “…”

Giang Nghi Niên: “…”

Kim Khải Toàn: “…”

Nói này, các người làm thế thật sự ổn sao?!

Kiếm ca đây là có kỹ xảo tán gái đặc biệt sao?! Bây giờ hai người mới quen
biết có hai ngày thôi, vậy mà quan hệ đã tốt như vậy rồi sao?

- Trò chơi này ý, kỳ thật rất đơn giản. – Trương Tiểu Kiếm vừa chơi vừa làm
mẫu cho Tô Mai: - Không phải là em đều có thể hiểu được ngôn ngữ trong game
sao? Chính là đánh bại kẻ địch, sau đó kiếm tiền để cải tạo cơ giáp, sau đó
đạt được chip nâng cấp năng lực của trang bị trên cơ giáp, cuối cùng vượt qua
từng cảnh trong game là được.

- Ừm, hiểu rồi. – Đến nay dù sao Tô Mai cũng đang bị trẹo chân không thể đi
chơi, ở trong nhà mãi lại nhàm chán, nay có Trương Tiểu Kiếm dẫn cô chơi trò
chơi, cũng rất cảm thấy hứng thú, cười tủm tỉm hỏi: - Nam sinh các anh có phải
là đều thích chơi trò Robot các thứ không?

Lúc này Sở Phi rốt cục tìm được cơ hội chen miệng vào:

- Kỳ thật cũng không phải đâu. Anh ngược lại là càng thích dòng game nhập
vai, ví dụ như là World of Warcraft nè, Dungeon Fighter Online nè. Nếu không
thì chúng ta cùng nhau chơi mobile game? Liên Quân Mobile được không?

- Xem một lúc trước đã. Cảnh tượng chiến đấu trong này còn rất đẹp, âm nhạc
cũng không tệ lắm. – Tô Mai nhìn rất thích, hoàn toàn không dự định đổi trò
chơi khác, khiến cho Sở Phi rất bị thương tổn --- Hắn quyết định tối nay trở
về phải tìm hiểu về Super Robot Wars thật kỹ…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận