Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Benz Maybach đi vào khu vực 5, nhanh chóng đến nơi.

Đi vào bên trong khu đô thị biệt thự Lâm Ngữ, thẳng đến biệt thự số 128, vừa
xuống xe Trương Tiểu Kiếm đã thở dài --- không hổ là biệt thự nha, không nói
cái khác, chỉ nhìn xem diện tích này, ở cái thành phố Thiên Kinh tấc đất tấc
vàng này, chỉ riêng miếng đất này đã trị giá chừng ba mươi triệu rồi!

Lại nhìn chiếc Porsche Panamera màu trắng đỗ trong gara kia…

Lại thêm chiếc Benz Maybach mà Trần Tử Hào đang lái…

Trái tim Trương Tiểu Kiếm lại bắt đầu nhỏ máu --- Đòi ít tiền, hu hu hu…

Vào sân, ấn chuông cửa, người mở cửa là Dương Tử Anh. Vừa thấy Trương Tiểu
Kiếm lại đây vội vàng mời hắn vào trong:

- Trương đại sư đến đây, mau mời vào mau mời vào.

- Vâng, chào chị chào chị. – Trương Tiểu Kiếm vào phòng khách, trước tiên túy
ý nhìn xung quanh: - Ai yoo, biệt thự này xác thực là không bình thường nhỉ.
Còn thật là đáng giá đấy, rộng mở.

- Trương đại sư khách khí. – Dương Tử Anh cười mím chi, sau đó gọi trên lầu:
- Đình Đình, Trương đại sư đến đây, nhanh xuống dưới châm trà cho Trương đại
sư!

Đình Đình?

Nghe vào tai có vẻ là con gái nhỉ…

- Đến đây. – Một thanh âm không quá nguyện ý truyền đến từ trên lầu: - Có tí
thôi mà cũng không cho người ta ngủ ngon, thật là…


Trần Tử Hào có chút xấu hổ:

- Trương đại sư ngài đừng trách móc, đây là con gái rượu của tôi, Trần Nhã
Đình, bị tôi chiều hư rồi. Chẳng qua con bé vẫn đang học về phương diện phong
thủy tướng thuật, tôi định gọi nó xuống gặp mặt cậu một chút, cậu cũng có thể
dẫn dắt thêm cho nó.

Trương Tiểu Kiếm gật đầu:

- Oh, khách khí khách khí.

Rất nhanh, một tiểu cô nương ước chừng trên dưới hai mươi tuổi từ trên lầu đi
xuống.

Tiểu cô nương này buộc tóc đuôi ngựa, mặc áo ngủ gấu Pooh, đi dép lỏng lẻo,
vừa ngáp vừa xuống lầu:

- Đến đây đến đây, Trương đại sư nào cơ…

Cô nàng rất xinh đẹp, cực kỳ thanh tú, nhất là làn da hết sức trắng nõn, thân
cao ước chừng 1m60, đôi mắt to hiếu kỳ nhìn Trương Tiểu Kiếm. Sau đó Trương
Tiểu Kiếm lập tức phát hiện ánh mắt của cô nàng càng ngày càng sáng, càng ngày
càng sáng…

- Ông không phải là streamer chuyên chém gió kia sao? – Trong khoảnh khắc,
toàn thân Trần Nhã Đình đều tỉnh táo lên: - Sao ông không đi live stream chém
gió đi? Đến nhà tôi làm gì?! Hóa ra ông chém gió còn chém đến chỗ ba tôi cơ à!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Mẹ kiếp đầu năm này thế giới đã nhỏ đến mức này rồi sao?!

Phòng live stream của anh mày tổng cộng mới hơn ba trăm khán giả, ai ngờ được
lại gặp phải một đứa ở đây?!

Trương Tiểu Kiếm nháy mắt rơi mồ hôi, lần này không được ổn lắm rồi…


- Đình Đình đừng nói lung tung! – Dương Tử Anh ở bên cạnh nhíu mày nói: - Bất
lịch sự. Vị đây là Trương đại sư, hôm qua bệnh trong lòng của ba mày chính là
do hắn chữa khỏi. Người ta là đại sư chính cống.

Trương Tiểu Kiếm cười gượng:

- Tàm tạm thôi tàm tạm thôi…

- Đại sư? Ổng á? – Trần Nhã Đình lại thật sự từng xem Trương Tiểu Kiếm làm
live stream, nói: - Một tên streamer thuê người diễn thôi mà. Nếu ổng là đại
sư, vậy thì con đã có thể xem phong thủy cho người khác rồi!

Con nhóc này cho rằng Trương Tiểu Kiếm chính là kẻ lừa đảo giang hồ, ánh mắt
nhìn Trương Tiểu Kiếm giống như đang nhìn thần côn!

- Vậy… - Trần Tử Hào cũng có chút buồn bực, nhìn Trương Tiểu Kiếm: - Trương
đại sư ngài thật sự từng làm live stream à?

- Sở thích nghiệp dư. – Mẹ kiếp, streamer thì sao? Anh làm streamer trở ngại
mày à? Trương Tiểu Kiếm híp nửa mắt nhìn Trần Nhã Đình, hừ hừ nói: - Bình
thường nhàm chán nên làm live stream tìm trò vui ấy mà. Làm streamer ăn gạo
nhà mày à?

- Nói nhảm! – Trần Nhã Đình càng nói càng hưng phấn: - Tôi chính là Heo Heo
Chạy Mau đây nè! Còn thưởng cho ông hai chiếc máy bay cỡ lớn nhé!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Cái đệt, con này lại chính là Heo Heo Chạy Mau á?! Thế giới nhỏ đến thế sao?!
Đây chính là nhóm khán giả đầu tiên của mình á!

Tổ sư quả nhiên là vĩnh viễn không thể biết được đứa ngồi trước máy tính là
người hay quỷ!

Anh vẫn cho rằng con này là đàn ông tinh khiết…


Nhưng nói đến đây… Emmmm… Cô nàng này còn từng thưởng cho mình, thật đúng là
có thể nói là người chống lưng cho mình…

Thôi nhường nó chút…

Nể tình hai chiếc máy bay cỡ lớn kia…

- Sao? Bây giờ không nói nữa? – Trần Nhã Đình cười lạnh: - Bị tôi biết rõ
thân phận lừa đảo, ông bảo nên làm sao bây giờ.

Vừa nghe lời này, Trương Tiểu Kiếm không khỏi nổi giận!

Mẹ kiếp! Cái gì gọi là thân phận lừa đảo? Anh lừa mày cái gì?!

Bệnh trong lòng là do anh chữa khỏi, hôm nay cũng là do bố mày mời tao đến.
Mày cho rằng anh nguyện ý chạy từ xa tới đây à?!

- Đình Đình! – Lúc này Trần Tử Hào đã không ngồi yên được: - Bất lịch sự!
Bình thường ba dạy con thế nào?! Sao có thể nói chuyện với khách của ba như
thế?!

Sau đó nhìn về phía Trương Tiểu Kiếm:

- Trương đại sư cậu đừng nghe nó nói bậy, đứa nhỏ này bị anh chiều hư rồi.

Ừm, không cần nói anh cũng đã biết, con này chính là muốn bị đánh, đánh mông
một trận là được!

- Được rồi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu: - Không nói nhảm nữa, chúng ta xem
phong thủy trước đi.

Hắn chuẩn bị bắt đầu xem phong thủy, nhưng bên kia Trần Nhã Đình không chịu,
con ngươi của cô nhóc bỗng nhiên quay tròn một vòng, trong chớp mắt đổi sang
khuôn mặt tươi cười:

- Chờ chút, Trương đại sư ngài đừng có vội. Vừa rồi là tôi không đúng, thế
này… Xin hỏi sư môn của đại sư ngài ở chỗ nào?

Trương Tiểu Kiếm quay đầu nhìn Trần Nhã Đình.

Trực giác nói cho hắn biết, có kỳ quái trong này!


Vừa thấy đã biết con nhóc ranh ma này sẽ không có lòng tốt, khẳng định có bẫy!

- Sư môn của tôi… – Trương Tiểu Kiếm nhẹ nhàng hít vào một hơi, nói: - Có nói
cô cũng chưa chắc đã biết, vậy thì khỏi cần nói đi.

- Đừng mà. – Trần Nhã Đình vội la lên: - Sư phụ của tôi cũng có chút tiếng
tăm trong giới đó. Anh cứ nói đi, tôi đoán chắc hắn nhất định biết rõ!

Ai yoo cái đệt, con nhóc này là muốn đặt bẫy anh à? Muốn dò xét anh?

Nếu bị mày dọa sợ thì anh còn chơi cái búa nhé!

- Sư phụ của tôi à… - Trương Tiểu Kiếm há miệng tuôn trào: - Sư phụ của tôi
được xưng là Thiên Cơ tôn giả, ở trong giới đó cũng là một nhân vật lừng lẫy,
tên khai sinh Hồng Thiên Cơ, dùng La Kinh Lục Chưởng xuất thần nhập hóa! Còn
về sư công Triệu Minh Ngọc của tôi, vậy thì càng không cần phải nói, nhân vật
giống như là thần tiên lục địa, bình thường không biết tung tích, vẫn đang dạo
chơi bốn bể. Tôi muốn gặp mặt một lần cũng khó ấy chứ!

Trương Tiểu Kiếm vừa nói xong lời này liền nâng chung trà lên uống ngay.

Nhóc con, anh mày tùy tiện tìm một cái tên của đại sư phong thủy trước kia
từng vô tình nhìn thấy, cấp bậc đồ cổ, mày cứ điều tra đi. Có thể điều tra ra
được xem như mày giỏi!

- Hồng Thiên Cơ, Triệu Minh Ngọc? – Trần Nhã Đình lẩm bẩm: - Sao lại nghe
quen quen thế nhỉ? Chờ tôi gọi điện thoại!

Cô nàng nói rồi chạy đi gọi điện thoại, lập tức nghe thấy cô nàng nói ở bên
kia:

- Sư phụ, trong nhà con có một thằng lừa đảo giang hồ tới đây, nói sư phụ của
hắn là Hồng Thiên Cơ, sư công là Triệu Minh Ngọc… Thầy nói gì?! Hồng Thiên Cơ
là sư tổ của con á?!

“Phụt -----!!!”

Trương Tiểu Kiếm nhất thời không nhịn được, phun nước trà ra đầy đất!

Đậu má, anh mày thuận miệng chém gió thôi mà cũng thành sự thật rồi á?! Thật
sự có một thằng tên là Hồng Thiên Cơ sao?!

Còn là sư tổ của Trần Nhã Đình?!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận