Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Kwon Ji Yong lao ra phòng tắm mở cửa phòng, đứng ở trên hành lang nhìn quanh một chút, không có thấy Choi Ae Young. Cũng không biết cô hiện tại ở nơi nào......

“Này?”

“Này? Choi Ae Young, hiện tại cậu ở nơi nào?” Kwon Ji Yong cầm di động cau mày hỏi.

“Ở bãi đỗ xe. Chuẩn bị lái xe đi mua thuốc trị thương cho cậu, à...... Không phải chờ cậu không kịp sao? Mới một lát mà thôi, rõ ràng nói sẽ chờ tôi trở lại!”

“Không phải cậu nói đi đoàn làm phim lấy thuốc trị thương sao, vì sao hiện tại phải đi mua?” Nghe được trong điện thoại Choi Ae Young vẫn khoẻ mạnh, Kwon Ji Yong vừa mới nhắc tới tâm thoáng nhẹ nhàng thở ra. Xem ra bóng đen cái gì là anh suy nghĩ nhiều đi......

“Vốn là muốn đi, nhưng lại lo lắng đến không có lý do gì đi lấy thuốc trị thương.”

“......” Nghe vậy, Kwon Ji Yong giựt giựt khóe miệng: “Cậu có thể nói không cẩn thận trầy da, dù sao người khác cũng nhìn không thấy.”

“Ách......” Đang muốn mở cửa xe Choi Ae Young cầm chìa khoá đứng yên ở đó, là chỉ số thông minh của cô thấp sao......

Choi Ae Young hụt hơi tiếp lời: “Tôi biết rồi, vừa mới đùa với cậu thôi. Tôi đang lấy thuốc, rất nhanh trở về. Không nói......!! Này...... Đô đô đô......”

Kwon Ji Yong nghe trong di động Choi Ae Young đang nói bỗng nhiên tắt máy, nhất thời phát hoảng. Phát sinh chuyện gì?

Chết tiệt...... Kwon Ji Yong bước nhanh tới bãi đỗ xe, một bên tiếp tục gọi điện thoại. Nhưng gọi hai lần, trong điện thoại đều là đang bận. Choi Ae Young cậu tốt nhất đừng xảy ra chuyện gì......

*

Không biết là ai ở sau vỗ vỗ bả vai Choi Ae Young, sau đó giựt lấy di động cô cầm ở trong tay.

“!! Này ai đó......” Choi Ae Young bị phát hoảng, xoay người nhìn lại.

“Jung tiên sinh?” Choi Ae Young cau mày nhìn người phụ trách ánh sáng của đoàn làm phim thường ngày Jung Geun Shin đang đứng ở phía sau.

“Ae Young tiểu thư đã trễ thế này còn muốn đi làm sao?”

“Đinh linh linh --”

Nghe tiếng chuông di động, Choi Ae Young nhìn mặt không biểu cảm của Jung Geun Shin liếc mắt một cái: “Jung tiên sinh, xin trả di động lại cho tôi.”

“Nếu Ae Young tiểu thư muốn ra ngoài, thuận tiện mang theo tôi đi.” Jung Geun Shin vươn ngón cái treo điện thoại, ngẩng đầu nói.

“Jung tiên sinh là có ý gì?” Choi Ae Young cảm giác được Jung Geun Shin cho cô một loại cảm giác không tốt. Bình thường ở đoàn làm phim, thoạt nhìn là một người hiền lành rất dễ ở chung. Choi Ae Young tiếp xúc với ông ta không nhiều lắm, chính là ngẫu nhiên đụng phải sẽ lễ phép chào hỏi.

“Tôi thích Ae Young tiểu thư, là fan của Ae Young tiểu thư. Muốn cùng Ae Young tiểu thư......”

Càng nghe càng cảm thấy ghê tởm, Choi Ae Young đánh gãy lời Jung Geun Shin nói: “Thật vinh hạnh có thể được Jung tiên sinh thích, chính là hiện tại tôi có chút việc. Hi vọng Jung tiên sinh trả di động lại cho tôi, tôi muốn rời đi trước.”

“Ae Young tiểu thư chẳng lẽ một phút cũng không muốn ở cùng nhau tôi.” Jung Geun Shin cầm di động lắc lư hai cái trước mặt Choi Ae Young, sau đó nhét vào trong túi quần.

Thật không thích hợp. Nhìn Jung Geun Shin trước mặt, Choi Ae Young cảm giác giờ phút này Jung Geun Shin giống như rất bình tĩnh và trấn định. Một chút cũng không có tự giác mình làm chuyện thất lễ và lời nói đột ngột.

Choi Ae Young lui về phía sau một bước, kéo dài khoảng cách với Jung Geun Shin.

Jung Geun Shin vươn tay giữ chặt cánh tay Choi Ae Young nhẹ giọng cười nói: “Ae Young tiểu thư vẫn là thành thật một chút thì tốt hơn.” Nói xong thân thủ sờ bình xịt gây mê trong túi!!!

“Á!” Không biết bị cái gì nắm lấy một chút, Jung Geun Shin đau hô một tiếng buông Choi Ae Young ra che mặt, bình xịt bình vừa lấy ra và di động của Choi Ae Young cùng rơi trên đất.

Chỉ thấy trước mắt xẹt qua một bóng dáng. Choi Ae Young tập trung nhìn vào, nằm tào, dáng người mạnh mẽ này, đường cong duyên dáng này-- không phải mèo đại nhân thì là ai? Nói...... Ở đoàn làm phim quay chụp vài ngày, không phải cô ép buộc mèo đại nhân phó thác cho chị Yoo Ji sao......

“Chết tiệt!” Jung Geun Shin đạp một cước vào mèo đại nhân trên đất, nhưng bị mèo đại nhân nhanh nhẹn né qua.

“Này! Người cặn bã này!”

Choi Ae Young nhìn thấy hành vi Jung Geun Shin nhất thời nổi giận. Cũng không quản chống lại một người đàn ông trưởng thành, cô vũ lực trị cái cặn bã, lửa giận hừng hực thiêu đốt đã muốn tiến lên giáo huấn Jung Geun Shin. Chính là...... Cô giống như tham dự trong chiến đấu mèo đại nhân và biến thái nam......

Nhìn dáng vẻ Jung Geun Shin đánh meo không thể lại chật vật, Choi Ae Young hừ hừ cười ra tiếng. Rất muốn gia nhập chiến đấu biến thái một cái đoạn tử tuyệt tôn...... Choi Ae Young nhìn Jung Geun Shin đủ góc độ, ý đồ cho ông ta một kích trí mệnh.

“Này! Choi Ae Young cậu không sao chứ?” Bên kia, Kwon Ji Yong thở phì phò chạy tới chỗ Choi Ae Young. Đang nhìn đến cách đó không xa hai bóng người thì hô lên.

Nghe tiếng, Choi Ae Young xoay người đối với Kwon Ji Yong dùng sức phủi tay: “Ở trong này!”

Jung Geun Shin thấy tình thế không tốt, mắng một tiếng liền xoay người về phía sau bỏ chạy.

“!”

Muốn chạy sao? Choi Ae Young vừa định chạy đuổi theo, đã thấy mèo đại nhân bỗng nhiên nhảy vào trong lòng cô. Choi Ae Young sửng sốt ôm lấy mèo đại nhân, đi hai bước lại cảm giác dưới chân giống như dẫm phải vật cứng gì. Nhấc chân ra cúi đầu vừa thấy, đúng là di động của cô. Chẳng qua...... Cái bình bên cạnh di động là cái gì?

“Vừa mới người kia là ai?” Kwon Ji Yong chạy đến Choi Ae Young trước mặt, lại quay đầu nhìn về phía bóng đen biến mất hỏi.

Choi Ae Young khom người nhặt di động và bình kia: “Không biết, giống như gặp được biến thái.”

“Điện thoại thế nào luôn không gọi được?” Kwon Ji Yong nhìn Choi Ae Young từ đầu nhìn đến chân, biểu cảm bình thường, quần áo chỉnh tề, cũng nhẹ nhàng thở ra.

“Di động bị biến thái cướp lấy.” Choi Ae Young tháo bình, nhìn đến vài cuộc gọi nhỡ khóe miệng không khỏi giơ lên: “Cậu gọi nhiều điện thoại cho tôi làm gì vậy?”

“......” Kwon Ji Yong nhấp mím môi: “Ai kêu cậu đột nhiên đứt liên lạc.”

Choi Ae Young bỏ di động vào trong túi, trong lòng uất thiếp tưởng, thừa nhận cậu lo lắng tôi sẽ chết sao?

“Cậu đang cầm gì vậy?” Kwon Ji Yong nói sang chuyện khác.

“Này sao?”

Choi Ae Young lấy cái bình ghé vào trước mắt nhìn: “Không biết, hẳn là của biến thái. Tôi đoán không phải thứ gì tốt, vẫn là ném......” Cũng không muốn......

“Meo ~” Mèo đại nhân quen thuộc từ cánh tay Choi Ae Young chuẩn bị nhảy lên đầu Choi Ae Young, chính là trong bóng tối chân trước ấn xuống đầu bình xịt.

“Thử --”

Giống như có cái gì phun ra......

“Này, Choi Ae Young đây là cái gì......” Nói xong, Kwon Ji Yong ngã xuống đất.

Choi Ae Young bị tình huống đột xuất này làm phát hoảng, vội vàng ném bình phun xuống đất. Nhìn tư thế Kwon Ji Yong bỗng nhiên té trên mặt đất...... Cô cảm thấy đau thay anh......

“Mèo đại nhân nhìn chuyện tốt ngươi làm này......” Choi Ae Young nhấc mèo đại nhân âm trắc trắc nói.

“Meo ~” Mèo đại nhân một chút cũng không có tự giác làm chuyện xấu, ngược lại làm nũng bàn cọ cọ Choi Ae Young.

“......”

*

Choi Ae Young cau mày nâng Kwon Ji Yong dậy, nhìn biểu cảm hình như là đang ngủ. Choi Ae Young vỗ vỗ mặt Kwon Ji Yong, hô vài tiếng cũng không đáp lại. Cảm thấy nhất thời có chút hoảng: “Này, Kwon Ji Yong cậu tỉnh tỉnh......”

Anh là bị bình xịt phun đến sao? Chết tiệt...... Bên trong cái bình xịt kia đến cùng là cái gì? Nhưng mà mặc kệ là cái gì...... Biến thái lưu lại gì đó có thể là cái thứ gì tốt? Gặp rắc rối......

Choi Ae Young áp chế lo âu trong lòng, lập tức xem xét thưởng hệ thống trước kia đưa cho có đan dược giảm bớt bệnh trạng không khoẻ hay không. Một đám xem qua...... Không có...... Không có......

Choi Ae Young: Hệ thống ngươi mau ra đây! Ta nghĩ muốn cầu trợ giúp!!

[Hệ thống] hệ thống tạm chưa mở ra công năng trợ giúp, mời người chơi nhẫn nại chờ đợi. Hệ thống sẽ......

Choi Ae Young: Ta có thể xin nhiệm vụ thưởng cho hay không? Bất luận là nhiệm vụ gì cũng được! Đúng rồi...... Hệ thống ngươi mau giúp ta kiểm tra một chút, người này đến cùng là như thế nào?

[Hệ thống] người chơi yêu cầu nhiệm vụ thưởng cho trước chưa thông qua.

[Hệ thống] kinh kiểm tra, đề nghị người chơi tự diệt.

Choi Ae Young:...... Chết tiệt! Không cần chuyện không liên quan đến mình mà mình cũng phải làm!

[Hệ thống] chúc mừng: Mèo đại nhân thành công vượt qua thời kỳ động dục, thăng cấp tiến vào giai đoạn trưởng thành. Lĩnh ngộ kỹ năng – tâm linh tinh thông.

Choi Ae Young:...... Kỹ năng...... Tâm linh tinh thông này có thể bị tên là kỹ năng......?

[Hệ thống] kỹ năng là từ người chơi tự khai phá. Mời người chơi thời khắc chú ý hệ thống, hiểu them nhiều thứ mới cám ơn!

Hệ thống nói đến mèo đại nhân, Choi Ae Young nhất thời khai thông não.

Choi Ae Young: Hệ thống, xin hỏi yêu mưa móc dùng ở trên người có thể mãn huyết sống lại tại chỗ không?

Hệ thống: Đại khái...... Có lẽ có thể làm, đề nghị thử một lần.

*

Choi Ae Young lo lắng một lúc lâu, vẫn là quyết định nghe theo hệ thống chỉ thị cho Kwon Ji Yong dùng yêu mưa móc. Nhưng là khi Choi Ae Young lấy đan dược ra...... Nhất thời cảm thấy thật áp lực. Thuốc này nếu cho uống, Kwon Ji Yong đi gặp thượng đế tuyệt đối là có thể.

Choi Ae Young nâng mặt Kwon Ji Yong nhẹ nhàng vỗ hai hạ: “Kwon Ji Yong? Kwon Ji Yong?”

Không có đáp lại...... Choi Ae Young tìm nước. Uống dược cái gì vẫn là về đến phòng tìm được nước rồi nói sau. Hệ thống hẳn là có thể tin...... Nghĩ đến đây, Choi Ae Young cắn răng nâng Kwon Ji Yong dậy, nhưng người hoàn toàn lâm vào hôn mê chỉ trông vào phù là đi không xong.

Không thể, Choi Ae Young chỉ có thể vất vả kéo Kwon Ji Yong đến trong phòng của mình, cũng may trên đường không có ai nhìn thấy. Khi buông Kwon Ji Yong ra Choi Ae Young cũng mất sức ngã xuống giường.

Không nghĩ tới người gầy như vậy, cân nặng cũng không nhẹ.

“Phách.” Choi Ae Young vỗ vỗ trán bản thân, hiện tại không phải thời điểm cảm khái, phải tỉnh lại!

Nghiền nát đan dược tan trong nước, Choi Ae Young cầm thìa đút Kwon Ji Yong uống xong. Vất vả đút xong thuốc, Choi Ae Young mới thở ra.

Thu dọn cốc nước khăn lông xong, Choi Ae Young ngồi ở bên giường lẳng lặng nhìn Kwon Ji Yong. Nhìn một lát, chậm rãi vươn tay vén lên tóc mái của anh, nhìn miệng vết thương trên trán Choi Ae Young nhíu mày. Ngẫm lại mỗi lần bọn họ gặp nhau...... Kỳ thật cái này gọi là làm vừa báo còn vừa báo đi?

Tuy rằng lúc đút là đút bằng khăn lông, nhưng là hi vọng thuốc có thể đáng tin.

Choi Ae Young: Hệ thống ngươi lại kiểm tra một chút đi, hiện tại trạng thái của anh ta thế nào?

[Hệ thống] kinh kiểm tra, thượng tính khỏe mạnh.

Choi Ae Young: Cái gì tên là thượng tính khỏe mạnh...... Quên đi, khỏe mạnh là tốt rồi......

Nhìn Kwon Ji Yong tạm thời an ổn ngủ, Choi Ae Young cũng thả lỏng ngã xuống giường. Nằm một lát, không biết nghĩ đến cái gì Choi Ae Young dâm cười...... À không, là thẹn thùng mím môi ngồi thẳng thân mình.

Choi Ae Young ngắm Kwon Ji Yong trên giường một lúc. Tối hôm nay anh sẽ ngủ ở phòng cô đi? Vậy phòng của anh thì làm sao? Đi trước sân hỏi thật sự rất kỳ quái...... Hơn nữa vừa mới trên đường về, cô chú ý tới mọi người trước sân dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá bọn họ...... Cũng may lúc đó trải qua thời gian đoản, hai người đều cúi đầu, hẳn là không thấy rõ diện mạo đi?

Nghĩ nghĩ, Choi Ae Young lấy di động. Chuẩn bị gọi điện thoại đến hỏi Top, nhưng là gọi vài lần cũng không có người nghe.

Chẳng lẽ Top đã ngủ?

Nhưng Kwon Ji Yong làm sao bây giờ?

*

Choi Ae Young lấy giường đã chuẩn bị trước trong ngăn tủ ra, trải trên mặt đất. Nhìn giường đơn sơ, tuy rằng có thể đoán trước đến ngày thứ hai tỉnh lại eo mỏi lưng đau, nhưng là Choi Ae Young vẫn nhẹ giọng bật cười.

Quyền gầy teo, thật cảm tạ cậu vừa mới lo lắng, thật cảm tạ cậu đuổi theo tới tìm tôi, cũng thật xin lỗi luôn khiến cậu cuốn vào việc kỳ quái......

Choi Ae Young ngồi ở bên giường nhẹ nhàng sờ sờ đầu Kwon Ji Yong, ừm...... Xúc cảm tinh tế mềm mại.

“Hi vọng ngươi có thể có một mộng đẹp, ách...... Trong mộng không có sự kiện đổ máu cũng sẽ không có sự kiện bất thường nào.”

“Tôi thật xin lỗi, nhưng thật cám ơn cậu.”

“Ngủ ngon...... Kwon Ji Yong.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui