Hệ Thống Cho Ta Làm Học Sinh Tiểu Học!

Tiêu Phạm Nhạc trùm chăn ngồi trên giường. Tử Huyết không biết đã đi rút máu của ai về, ngồi trên không mà tự mình thưởng thức. Tử Nguyệt ôm vũ khí của mình, lau đi lau lại n lần. Tiếu Phi cuộn tròn trên giường ngủ, chín cái đuôi cứ đung đưa. Hải Nghiên uống trà, Tu Văn đọc sách. La Lạp ngồi cạnh giường tìm cách giải quyết vấn đề. Căn phòng tĩnh lặng cực kỳ. Chỉ nghe tiếng uống trà và máu của Hải Nghiên với Tử Huyết, cộng thêm tiếng lật sách của Tu Văn.

Cửa mở.

Sáu đôi mắt đổ tới.

Tiêu Chí Hào nhìn quyển sách lật dở. Nó lập tức đóng lại và bay về phía giá sách. Anh nhìn tách trà lơ lửng, nó rơi xuống. Mắt vừa chuyển tới chiếc giường nơi đệm lõm xuống thì vết lõm biến mất. Chỉ có một đống nước màu đỏ lơ lửng trên trời anh có nhìn sao nó vẫn ở yên đó.

Tiêu Chí Hào dụi dụi mắt, cho qua những thứ mình mới thấy. Trong nhà vài lúc anh cũng gặp hiện tượng đó rồi.

- A Nhạc.

Tiêu Phạm Nhạc động một cái đã lập tức núp xuống gầm giường.

Bởi vì Tiêu Phạm Nhạc sợ hãi nên đám người Tiêu gia mới mời tới mấy vị bác sĩ tâm lý. Nào đâu thấy mặt bác sĩ xong thì cô chẳng lại gần ai nữa. Tình trạng thật sự có phần không tốt, nhưng không ai xử lý được.

Tiêu Chí Hào thở dài.

- Nhờ hai người.


Nói rồi bỏ đi.

Lâm Phạm Nhạc và Lâm Phạm Hoàng bước vào phòng. Lúc đầu chỉ là ghé qua nói chuyện, mấy ngày này không thấy Tiêu Phạm Nhạc dùng kỹ năng Liên lạc nên có chút lo lắng. Sau đó thì bị đám người Tiêu gia nhờ vả. Cũng tại hai người thân với Tiêu Phạm Nhạc.

- Em tưởng chị đã bỏ thói quen trốn dưới gầm giường khi sợ rồi?

Lâm Phạm Hoàng bước vào phòng, tùy tiện ngồi xuống. Không có ai đáp lời anh. Lâm Phạm Nhạc cũng vào phòng.

- Cô ấy bị sao vậy?

- Bị ảo giác sinh ra ám ảnh làm cho chức năng thần kinh có vấn đề. - La Lạp trả lời.

- Nghe có vẻ phức tạp. - Lâm Phạm Nhạc nhận xét.

Tử Huyết vừa uống xong máu, lại bắt đầu lơ lửng như con ma chết trôi. Lâm Phạm Nhạc nhìn Tử Nguyệt ngồi lau thứ sắc bén trên tay cô ta, có phần rùng mình. Tiếu Phi lắc lắc đầu, nhảy lên giường tiếp tục ngủ. Tu Văn lật quyển sách mình mới vừa cất lại ra đọc, Hải Nghiên ngồi đó không biết nghĩ gì. La Lạp xoa trán.

Một lũ vô tâm.

- Vậy giải quyết thế nào?

La Lạp trầm ngâm một lúc.

- Có ba cách. Thứ nhất là mẹ tự thoát khỏi ám ảnh, nhưng tỉ lệ thành công gần như bằng không. Thứ hai là dùng ảo giác khác để khống chế.

La Lạp liếc nhìn Tử Huyết, sau đó cúi đầu. Lâm Phạm Nhạc nhíu mày.

- Còn thứ ba?

La Lạp chần chừ.

- Là dựa theo ám ảnh gặp phải để khắc phục.

- Không phải cách thứ ba rất khả quan sao?


- Vấn đề là ám ảnh mẹ gặp phải là bị giết. Cách để kết thúc nó chính là giết mẹ đấy.

- ....Hiểu rồi....

Lâm Phạm Nhạc đưa mắt nhìn Tử Huyết. Cô chắc chắn cái kẻ toàn năng này có thể giải quyết, nhưng hẳn là cô ta sẽ không giúp rồi.

Vụ này khó nhai đây...

- Không ai nghĩ tới Tử Nguyệt à? - Tu Văn hỏi.

Lập tức mọi ánh mắt đổ về phía Tử Nguyệt. Quả thật năng lực của Tử Nguyệt rất vượt trội. Tuy chỉ có Tiêu Phạm Nhạc là biết rõ năng lực của cô nhưng thật sự thì Tử Huyết đã có năng lực bằng một nửa Tử Nguyệt rồi. Nếu Tử Nguyệt ra tay có khi lại cứu được Tiêu Phạm Nhạc.

Chủ yếu là Tử Nguyệt chỉ nghe lời Tử Huyết....

- Đau đầu thật....

Lâm Phạm Hoàng gõ gõ ngón tay lên bàn.

- Nói đủ chưa?

Lâm Phạm Nhạc đưa mắt nhìn qua.

- Cuối cùng là có cách giải quyết không vậy?


Lâm Phạm Nhạc xoa trán không đáp. Lâm Phạm Hoàng vò đầu. Anh không thấy được đám người La Lạp, càng không nghe thấy họ nói gì cả. Anh chỉ nghe Lâm Phạm Nhạc nói thôi.

- Vậy cuối cùng làm sao đây? Để chị ấy như vậy à?

- Cũng không hẳn.... Có lẽ nên xem tình hình...

Lâm Phạm Nhạc đi về phía giường. Cô nhìn xuống gầm giường, chưa kịp gọi Tiêu Phạm Nhạc thì hơn mười tia sáng bay về phía cô. Cô lập tức né.

- Ma lực...

Tiêu Phạm Nhạc vừa khởi động kỹ năng Ma lực. Lấy chỉ số của cô có thể khiến Lâm Phạm Nhạc mất nửa thanh HP nếu dính đòn.

Kỹ năng Ma lực cho phép người dùng lấy một ký hiệu riêng. Trong thời điểm sử dụng kỹ năng, tùy theo ý muốn và số mana các ký hiệu đồng loạt xuất hiện, ma lực chuyển hóa từ mana sẽ hóa thành năng lượng. Đòn đánh này không chỉ gây sát thương còn gây ra hiệu ứng ảo giác nhẹ nữa. Hệ số chính xác tự động và sức sát thương của kỹ năng này tùy theo cấp độ. Cấp độ càng cao xác suất bắn trúng và lực sát thương càng cao. Ở cấp 100 kỹ năng này ngoại trừ đấu chính diện thì mục tiêu không thể thoát được.

- Tôi chắc là không tiếp xúc được rồi đấy.

Lâm Phạm Hoàng nhíu mày. Lâm Phạm Nhạc nhìn qua Tử Huyết. Tử Huyết căn bản không thể thuyết phục, càng thuyết phục càng phản tác dụng. Điều này Tiêu Phạm Nhạc đã nói với cô rồi. Nhưng Tử Nguyệt thành thật, thẳng thắn và tử tế hơn Tử Huyết nhiều. Nếu thuyết phục, có lẽ nên thuyết phục Tử Nguyệt thì hơn.

Phiền phức thật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận