Sau lần đó Vũ Nhiên phải ngủ thư phòng một tháng, hắn ủy khuất làm nũng Lạc Dư rất lâu mới được cho phép vào phòng ngủ.
2 tháng sau, Lạc Dư chọc chọc bụng mình,
- Nhiên Nhiên, ta muốn giảm cân, dạo này béo lên nhiều quá.
Vũ Nhiên chạy qua sở sờ bụng cậu,
- Đâu có đâu a, ai dám nói A Dư béo ta đánh chết hắn.
- Nhưng mà bụng ta thật sự to lên rất nhiều a.
Vũ Nhiên nhăn mày, hắn cũng thấy có gì đó không hợp lí, người Lạc Dư thật sự rất gầy, chỉ có duy nhất bụng là to lên, kì quái, chắc chắn có vấn đề.
Vũ Nhiên gọi bác sĩ tư đến, người này là Vũ Nhất Mạc, 25 tuổi.
- Nhị thiếu gia.
Vũ Nhiên gật đầu nói:
- Cậu đến kiểm tra tình trạng của A Dư đi.
Vũ Nhất Mạc cùng Lạc Dư đi vào phòng, cậu ta cầm lấy cổ tay Lạc Dư bắt mạch, Lạc Dư đã mấy hôm trước đã tự kiểm tra cơ thể mình rồi, y thuật của cậu không tệ nhưng mạch tượng kì quái khiến cậu nghi ngờ liệu mình có nhầm lẫn gì hay không.
Mang thai, cái này sẽ không phải thật chứ.
Lạc Dư căng thẳng nhìn Vũ Nhất Mạc, cậu âm thầm cầu nguyện, không phải đâu, nhất định là cậu nhầm.
- Bác sĩ, như thế nào rồi.
Vũ Nhất Mạc buông tay Lạc Dư ra nhìn cậu lạnh nhạt nói:
- Không sao chỉ là cậu có thêm một cục thịt thôi, đừng lo, không nguy hại gì đến bản thân cậu đâu.
Lạc Dư nhìn Vũ Nhất Mạc không giống đang nói dối liền thở phào, chỉ là một cục thịt không phải mang thai, may quá.
Vũ Nhất Mạc dọn đồ mình đứng lên nói:
- Cậu nghỉ ngơi đi, những điều cần chú ý tôi sẽ nói với thiếu gia.
Lạc Dư gật đầu, Vũ Nhất Mạc mở cửa đi ra ngoài, cậu ta đóng cửa lại thì bị Vũ Nhiên lôi vào thư phòng.
Sắc mặt Vũ Nhiên lạnh lẽo,
- Nói đi, A Dư rốt cuộc bị làm sao.
Vũ Nhất Mạc cúi đầu cung kính:
- Thiếu gia, mạch tượng cho thấy cậu Lạc đang mang thai, tôi khuyên cậu nên đưa cậu ấy đến bệnh viện kiểm tra lại cho chắc chắn, đồng thời làm một số biện pháp bảo vệ cho đứa trẻ.
Vũ Nhất Mạc nói rất nhanh,Vũ Nhiên vẫn chưa khôi phục tinh thần, hắn còn đang bị câu nói của Vũ Nhất Mạc làm cho mơ hồ.
Vũ Nhiên lẩm bẩm,
- A Dư mang thai, A Dư mang thai! là con của ta, là con của ta, ta, được làm cha rồi sao, làm cha!.
Đột nhiên Vũ Nhiên cười lớn,
- Haha, Ta được làm cha rồi, A Dư cuối cùng cũng mang thai hài tử của ta rôi.
Hắn kích động, nước mắt không nhịn được chảy xuống.
Vũ Nhiên chạy tới bắt lấy hai vai Vũ Nhất Mạc lo lắng nói:
- Mạc, vừa nãy cậu nói gì, mau nói lại tôi nhất định sẽ ghi nhớ và làm theo.
Khóe miệng Vũ Nhất Mạc co giật, tên lạnh lùng băng lãnh vừa này đi đâu rồi.
Cậu ta thở dài một hơi bắt đầu nói những điều cần chú ý,
- Thiếu gia, đầu tiên ngài cần đưa phu nhân đến bệnh viện kiểm tra lại,
- Tiếp theo,!
"! "
Lạc Dư đang ngồi trong phòng ăn dâu tây thì âm thanh hệ thống vang lên:
- / ting/
- / Độ hảo cảm của Vũ Nhiên: 99%/
Động tác trên tay Lạc Dư cứng lại, 250 từ trong không gian chui ra,
- / Kí chủ a, chỉ còn 1% nữa thôi là chúng ta hoàn thành nhiệm vụ thế giới này rồi, cậu đã suy nghĩ xong việc nên rời hay ở chưa/
Lạc Dư trầm mặc,
- Cho ta thêm một chút thời gian.
250 nằm bên cạnh cậu lắc lắc đuôi:
- / Thời gian ở thế giới này không còn bao lâu nữa, cậu nên suy nghĩ kĩ càng đừng để hối hận/
- Ừm.
Hôm sau,
Lạc Dư bị Vũ Nhiên lôi đi bệnh viện bằng được, cậu có chút tức giận:
- Vũ Nhiên, ngươi muốn chết hảaa?
Vũ Nhiên kéo tay cậu, trong đầu nhớ đến câu nói của Vũ Nhất Mạc,
" Thời kì mang thai tính tính cậu Lạc có thể thay đổi thất thường, nhị thiếu gia, cậu phải tận lực nhường nhịn, chiều theo ý cậu ấy tránh để ảnh hưởng đến thai nhi"
Vũ Nhiên âm thầm nói:
- Nhịn một chút, em ấy mang thai đã là điều không đơn giản rồi, phải chiều chuộng em ấy.
Vũ Nhiên nhìn Lạc Dư làm nũng,
- A Dư, làm kiểm tra rất nhanh a, đây là bệnh viện của Vũ gia nhất tộc, tất cả thông tin của A Dư sẽ không bị rò rỉ ra bên ngoài đâu, đừng lo mà.
Lạc Dư vẫn không muốn,
- Không phải Vũ Nhất Mạc đã kiểm tra rồi sao.
Vũ Nhiên cười cười không thèm để ý nói:
- Tên đó là hàng dởm, không đáng tin.
- !.
Ở một nơi nào đó,
"hắt xìiii"
Vũ Nhất Mạc vuốt mũi, là tên nào nói xấu hắn a, đừng để hắn biết được nếu không hắn sẽ dừng y thuật của mình chữa chết vợ hắn.
Đợi lấy được kết quả kiểm tra thì mặt Vũ Nhiên đã tươi cười nở hoa, A Dư thật sự mang thai con của hắn, hắn nên đặt tên nó là gì đây.
Lạc Dư nghi hoặc,
- Nhiên Nhiên ngươi lên cơn gì vậy.
Vũ Nhiên lắc lắc đầu, hắn phải nhanh chóng cho A Dư vào hộ khẩu nhà mình a, hắn không thể để vợ con mình lưu lạc bên ngoài được.
Vũ Nhiên chuẩn bị cầu hôn Lạc Dư, người trong Vũ gia cũng đã biết chuyện về đứa bé, chỉ có một mình Lạc Dư là vẫn hồn nhiên ngu ngơ chẳng biết gì, cậu có chút nghi hoặc nhìn đống đồ bổ người Vũ gia đưa tới,
- Nhiên Nhiên, họ tặng đồ cho ta làm gì a, mà lại toàn thuốc bổ, ta đâu có bị bệnh gì đâu.
Vũ Nhiên cười híp mắt,
- A Dư sẽ sớm biết là vì sao thôi.
.