Hệ Thống Cướp Đoạt Chư Thiên Nữ Nhân


Trần Nam giật nảy cả mình, ngồi bật dậy, tưởng mình ảo giác.

“ Đinh, xin kí chủ trong vòng một canh giờ nữa hoàn thành nhiệm vụ khảo sát mà bổn hệ thống đề ra, thành công hệ thống sẽ trực tiếp trói trặt với kí chủ, thất bại coi như hủy bỏ ”“ Nhắc lại ”“ Xin kí chủ trong vòng một canh giờ nữa hoàn thành nhiệm vụ khảo sát mà bổn hệ thống đề ra, thành công hệ thống sẽ trực tiếp trói trặt với kí chủ, thất bại coi như hủy bỏ ”“ Xin kí chủ… ” Liên tục âm thanh vang lên không ngớt bên tai của Trần Nam.

Sau một hồi, Trần Nam mới định thần lại, nội tâm tràn đầy kích thích, quả nhiên, xuyên không sự tình này làm sao mà thiếu kim thủ chỉ cho được chứ, nhất là đối với người bình thường như hắn, nhưng điều khiến Trần Nam thắc mắc là hệ thống bảo hắn cảm thấy ông trời bất công, tâm sinh ra không thuận là cái quỷ gì, chẳng lẽ hệ thống không phải từ lão thiên gia mà đến sao, lẽ nào hắn không phải khí vận chi tử gì đó.

Trần Nam rất nhanh lắc lắc đầu, cứ tìm cách trói chặt với hệ thống cái đã.

Trần Nam tập trung nhìn vào chỗ nhiệm vụ hệ thống yêu cầu trong đầu, chợt nhìn thấy một hàng chữ“ Nhiệm vụ : Thành công nhìn thấy quần lót của mẹ kế Liễu Tình ”Trần Nam đầu đầy chấm hỏi, Trần Nam đang hoài nghi, cảm thấy hệ thống này không phải tốt lành gì, thậm chí rất biến thái đi.

Trần Nam chậm rãi đi xuống lầu, Liễu Tình lúc này đang bận bịu nấu ăn trong phòng bếp.

Trần Nam đi xuống, Liễu Tình quay lưng về phía hắn, nhìn bờ mông hơi hơi vểnh lên của nàng, Trần Nam có chút nhức đầu, suy nghĩ về cái nhiệm vụ biến thái của hệ thống.

Liễu Tình lúc này vẫn như buổi sáng, vẫn một bộ váy ngủ lụa màu trắng, phía trên có họa tiết lấm chấm đen, của nàng là loại trơn dày cho nên rất khó nhìn vào bên trong.

Trong lúc Trần Nam đang suy nghĩ làm cách nào để nhìn thấy quần lót của mẹ kế mình thì Liễu Tình lúc này cũng làm xong món cuối cùng, nàng tháo ra tiếp tạp dề, ngoảnh lại thì nhìn thấy Trần Nam.


“ Tiểu Nam, con xuống đúng lúc lắm, để dì dọn cơm lên chúng ta mau ăn thôi ” Liễu Tình khuôn mặt tuyệt mỹ cười nói.

“ Để con dọn cơm lên ” Trần Nam nhìn nàng, đi đến bắt đầu động tay.

“ Không cần đâu Tiểu Nam, con cứ ngồi xuống đi, cứ để dì làm, con đi học buổi sáng chắc mệt lắm đúng không” Liễu Tình ngăn cản.

“ Con không mệt, dì để con làm ” Trần Nam sắc mặt không sao nói.

“ Tiểu Nam à, để dì ” Liễu Tình lấy tay muốn cho rau xào vào đĩa, nhưng bị Trần Nam bắt được, cảm giác mềm mại trơn bóng làm hắn cảm giác rất thoải mái.

“ Dì ra kia ngồi đi, chút chuyện này để con làm là được rồi, dì không phải là nghĩ con vô dụng đến mức tự dọn cơm được chứ ?” Trần Nam tay nắm tay ngọc của nàng có chút bình thản nói.

“ Không, dì không có ý đó ” Liễu Tình lòng bàn tay cảm giác khác lạ, khuôn mặt hơi đỏ lên, vội giải thích.

“ Vậy là được rồi, dì ra kia ngồi là được ” Trần Nam mỉm cười nói, buông tay của nàng ra.


“ Ưm, vậy nhờ con nhé Tiểu Nam ” Liễu Tình đi ra chỗ bàn ăn, ngồi xuống, đưa mắt nhìn Trần Nam dọn đồ ăn, khóe miệng chứa ý cười vui vẻ.

“ Tiểu Nam hôm nay thật tốt ” Liễu Tình thầm nghĩ phải nhân cơ hội này bồi dưỡng tình cảm với thằng bé mới được, hai tay làm một thủ thế cố lên, ừm, công cuộc để thằng bé nói một tiếng mẹ không còn là xa vời nữa.

“ Canh khoai hầm xương đến đây ” Trần Nam cảm thấy cơ hội đã đến, lúc bê bát canh lại gần thì lập tức trẹo cổ tay.

“ A ”Liễu Tình đang che miệng cười thì cảm giác có chút giật mình, theo bản năng đưa mắt nhìn xuống, là nước canh vô tình dính vào áo nàng.

“ Dì không sao chứ ? ” Trần Nam cũng có chút giật mình, hắn đã khống chế lực đạo rất cẩn thận, tránh cho không rơi nhiều làm nàng bị bỏng.

“ Dì không sao, Tiểu Nam con cứ ăn đi, để dì đi thay đồ cái đã ” Liễu Tình thấy hắn lo lắng cho mình thì rất hạnh phúc, dù sao áo của nàng cũng không mỏng mà nước đổ ra chỉ có một ít, không đủ làm nàng bị bỏng, nói xong vội vã đi về phòng thay đồ.

Đợi Liễu Tĩnh đi vào phòng rồi đóng cửa lại Trần Nam mới len lén bước theo sau.

Liễu Tình sau khi đi vào thì tiến đến tủ quẩn áo, trong đó là vài bộ áo ngủ, có nội y, có vải ren, thậm chí có cả một bộ váy ngủ theo kiểu xuyên thấu, chỉ là Liễu Tình rất ít khi mặc chúng, một phần là ngại Trần Nam nhìn thấy, với lại nàng cũng không muốn mặc chúng do xấu hổ, nàng hơi thiên hướng bảo thủ hơn, những bộ đồ này đều là do người khác tặng, cũng không muốn phí phạm mà vứt đi.


Liễu Tình tùy ý chọn một bộ váy ngủ kiểu tương tự với nàng đang mặc nhưng thay đổi là vào màu khác, màu mận chín.

Trần Nam thần tình có chút suy tư đứng trước cửa, hệ thống cho thời gian không còn nhiều, hắn phải nhanh chóng hoàn thành.

“ Một, hai , ba ” Trần Nam trong lòng khẽ đếm.

“ Dì à, con… ” Trần Nam tay đẩy cửa, nhưng nói đến nửa chừng hắn đột nhiên dừng lại.

“ A, Tiểu Nam, con! ” Liễu Tình động tác ngưng trệ giữa không trung.

“ Con làm gì vậy Tiểu Nam, ra ngoài ngay cho dìiii” Liễu Tình xấu hổ không thôi, hướng Trần Nam nói lớn.

“ A dì, con không cố ý a” Trần Nam vội vàng đóng cửa lại, trong lòng thầm hô tí toi, nghĩ lại cảnh tượng vừa rồi, đúng là nguy hiểm nhưng cũng rất kích thích.

“ Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ hệ thống đã đề ra, tuy cách thức có hơi hèn hạ nhưng nhận thấy kí chủ đã có cố gắng, hệ thống đang bắt đầu chuẩn bị trói chặt với kí chủ ”“ Thời gian trói chặt ước chừng mười lăm phút, xin kí chủ chờ đợi ”Trần Nam thật muốn chửi con mẹ nó, hèn hạ, còn không phải cái nhiệm vụ mà hệ thống đề ra rất hố hắn sao, thời gian chỉ có một canh giờ, không lẽ hắn lại đi trực tiếp nói với đối phương là “ Mẹ kế à, cho con xem quần lót của mẹ được không? ” Nếu làm như vậy, hắn tin tưởng chờ đợi hắn sẽ là một hồi lửa giận, mặc dù nàng dễ tính nhưng điều này cũng quá biến thái đi.

Liễu Tình sau khi thay sao quần áo thì mới lục tục đi ra, trên khuôn mặt vẫn còn phơn phớt hồng.

Hai người sau đó đi ăn cơm, trong bữa cơm yên tĩnh đến lạ thường, Trần Nam cũng không ý định phá vỡ bầu không khí này, hắn đối phó xong bữa ăn rồi nói với Liễu Tĩnh một tiếng rồi nhanh chóng đi lên lầu, thứ hắn chờ mong nhất lúc này chính là hệ thống.


“ Đinh, hệ thống đã hoàn thành quá trình quá chặt với kí chủ, từ bây giờ kí chủ đã coi như là chủ nhân của hệ thống, mọi tồn vong đều gắn với hệ thống, kí chủ có thể theo dõi bảng trạng thái của hệ thống ”“ Mở bảng trạng thái ” Trần Nam nằm trên giường, hai chân vắt chéo, trong lòng mặc niệm một tiếng.

Tên Hệ thống : Hệ Thống Cướp Đoạt Chư Thiên Nữ Nhân ( tên của hệ thống dựa theo tính cách của chủ nhân mà đề ra ) Đẳng cấp : Lv1Chủ nhân : Trần NamGhi chú ( công năng ) : Công năng chính thương thành nằm trong hệ thống, trong thương thành có đủ bất cứ thứ gì mà kí chủ cần bao gồm Vật phẩm, Kỹ năng, vv.

Để đổi các vật phẩm này cần có điểm cướp đoạt tương ứng, điểm cướp đoạt có thể kiếm được bằng cách chiếm đoạt các nữ nhân khác ( yêu cầu là nữ nhân 90 phân trở lên ), độ khó của các nữ nhân càng cao, ban thưởng điểm càng nhiều, ngoài ra thi thoảng hệ thống sẽ rơi ra nhiệm vụ ngẫu nhiên cần chủ nhân phải hoàn thành, hoàn thành sẽ ban thưởng điểm hoặc là bất kì thứ khác trong thương thành, thất bại không bị trừng phạt.

Trần Nam nhìn qua chỗ công năng của hệ thống, âm thầm vui sướng, hắn cứ nghĩ hệ thống biến thái này sẽ có chút gân gà nhưng không ngờ cũng không tệ, bất cứ thứ gì, nghe là đã đủ ngưu bức rồi a, nhưng mà chiếm đoạt nữ nhân là cái quỷ gì, còn nữa “ dựa theo tính cách chủ nhân ” là có ý gì, hắn xin thề, tâm hồn mình rất trong sáng a, nghĩ vậy nhưng trong lòng kích thích không thôi, nhớ lại cảnh xuân quang vừa nãy, thầm nghĩ có nên bắt đầu từ nàng không nhỉ.

Trần Nam ngay sau đó lắc lắc đầu, Liễu Tình tuy không phải mẹ ruột của hắn nhưng dù sao cũng là mẹ kế, trong tâm lí nàng vẫn còn có chút khoảng cách, tiếp cận bây giờ có chút bù không được mất, hắn quyết định chậm rãi bồi dưỡng tình cảm với nàng, khiến nàng dần dần thay đổi tư tưởng rồi tính sau, còn về vấn đề của ông già hắn, hắn không quan tâm, dù sao ông ta cũng không thật tâm yêu Liễu Tình mẹ kế của hắn, điểu này ở kiếp trước hắn đã được ông ta chính miệng xác nhận.

“ Hệ thống gợi ý kí chủ xem xét bảng thuộc tính, kí chủ có đồng ý không ? ” Âm thanh máy móc của hệ thống lúc này đột ngột vang lên.

“ Xem bảng thuộc tính ? Ừm, đồng ý ” Trần Nam không suy nghĩ nhiều, gật gật đầu.

Ký chủ : Trần NamTuổi tác : 17Nhan sắc : 7,5 ( thanh tú)Vũ lực : 8Mị lực : 120 ( trung bình 100 )Kĩ năng : không có ( lưu ý : chỉ có kĩ năng từ sơ cấp trở lên mới được hiện hữu, kĩ năng chia làm nhập môn, phổ thông, sơ cấp, trung cấp , cao cấp, đại sư, chí tôn )Vật phẩm : Gói Quà Tân Thủ 1( hiện chưa mở )“ Gói quà tân thủ ? ” Trần Nam có chút vui mừng, quả nhiên hệ thống vẫn còn có chút lương tâm.

“ Hệ thống, mở gói quà tân thủ ”“ Đinh ”“ Đang mở ra gói quà tân thủ …”“ Đinh, gói quà tân thủ bao gồm … ”Trần Nam ánh mắt có chút chờ mong.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận