Hệ Thống Cứu Vớt Những Người Vợ Song Tính Bi Thảm


Bà vú một bên thêu xiêm y trên tay, một bên đáp lại: “Nương Nương đi đi, đi xem một chút cũng tốt.

Có điều trời lạnh, Nương Nương phải để ý, đừng để bị gió lạnh thổi đến đấy.”Tạ Ngọc Ngưng luôn miệng đáp ứng rồi bước như vội ra ngoài.Chờ đến khi y tới nhà kho rồi, liền nhìn thấy Quý Uyên đã cởi tầng áo ngoài cùng ra, đang ngồi nghĩ ngơi trên một cái rương gỗ.“Được lắm, Tiểu Uyên Tử, thế mà dám chạy đến đây để lười biếng!”Quý Uyên sớm đã mệt thành chó rồi, vừa thấy y đến thì tức khắc ánh mắt sáng lên, anh lập tức đứng dậy, cất bước đi về phía Tạ Ngọc Ngưng.Tạ Ngọc Ngưng nhìn khí thế hung hung, bộ dáng xồng xộc đi về phía mình của Quý Uyên thì bỗng nghĩ đến chuyện đêm qua.

Trong lòng y lập tức luống cuống, xoay người muốn chạy, kết quả là chân còn chưa qua khỏi ngạch cửa đã bị Quý Uyên ôm lấy eo, cả người nháy mắt bay lên không.Y kinh hô một tiếng, đôi tay gắt gao bóp lấy cánh tay đang xiết chặt bên hông, có chút hoảng sợ khi thấy Quý Uyên đóng cửa lại.“Ngươi… Ngươi muốn làm gì? Mau thả ta ra! Buông ta ra! Bằng không ta kêu người đến đấy!”“Ha, Nương Nương, người nhỏ giọng chút đi.


Nếu không may mà đem người ta gọi tới đây thì, chà, Nương Nương cũng không muốn bộ dạng bị cởi sạch của mình bị tất cả mọi người trong cung nhìn thấy chứ hả?”Tạ Ngọc Ngưng nháy mắt ngậm chặt miệng, hốc mắt nhìn Quý Uyên có chút hồng lên: “Ngươi lại định làm gì ta nữa?”Quý Uyên ôm Tạ Ngọc Ngưng đặt trên mặt đất, rồi sau đó dùng tay mình xoa xoa sau lưng y: “Ta chỉ là có chút nhớ Nương Nương thôi.

Đừng sợ, ta sẽ không làm hại người đâu, để ta ôm người một cái, ngửi mùi hương của người, ưm… Thật thơm.”Tạ Ngọc Ngưng vừa thẹn thùng vừa bực mình: “Tên lưu manh nhà ngươi, đồ thái giám giảo mạo! Có làm gì thì làm nhanh lên, đừng làm bộ làm tịch nữa.


Với cả, nhanh lên đi, đừng để bà vú của ta phát hiện, nếu không thì dù ta có chết cũng sẽ không để yên cho ngươi đâu!”Quý Uyên tinh tế mà vuốt ve mu bàn tay mềm mại lạnh lẽo của y, rồi lại mò tay vào trong lưng quần y mà sờ soạng.

Cơ thể anh rất nóng, tay anh cũng vậy, người Tạ Ngọc Ngưng lại hơi lạnh.

Y có chút không nhịn được mà nghĩ trong lòng, kỳ thật vào mùa đông lạnh lẽo, được một bàn tay ấm nóng như vậy vuốt ve cũng là một chuyện thoải mái..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận