Hệ Thống Cứu Vớt Những Người Vợ Song Tính Bi Thảm


Ý định của cả hai giờ đã rõ như ban ngày.

Nếu lúc này có người từ bên ngoài đi vào, liếc mắt một cái là có thể thấy hết cảnh tượng dâm loạn này.

Cảnh tượng kích thích như vậy trái lại lại khiến Tạ Ngọc Ngưng và Quý Uyên càng thêm hứng tình hơn không ít.

Cọ xát giữa hai chân Tạ Ngọc Ngưng một lát, cảm thấy đã bôi trơn tạm ổn rồi, Quý Uyên đỡ côn thịt tím đen dữ tợn, nhắm ngay miệng huyệt mềm mại của y, từng chút một từng chút một mà cắm vào.

Cả người Tạ Ngọc Ngưng run lên, đôi tay gắt gao che lại miệng mình, lộ ra vẻ mặt vừa thống khổ lại vui thích.

Y có thể cảm giác được hình dạng côn thịt của Quý Uyên ở trong thân thể mình như thế nào.


Anh từng tấc từng tấc mà tách ra một con đường trong thân thể y, rồi lại theo đó mà đi vào nơi sâu nhất.

Tạ Ngọc Ngưng rất muốn kêu lên, chính là y không thể, bên ngoài tất cả đều là người!“Trước kia ta đã biết, Nương Nương là người có phúc khí, chỉ là mọi người có mắt như mù thôi.

”“Hôm nay Nương Nương thị tẩm, nếu có mang hoàng tử, vậy thì vinh hoa phú quý còn có thể thiếu sao?”“Ta đã nói mà, Nương Nương và bệ hạ là thanh mai trúc mã, sẽ có ngày bệ hạ thông suốt thôi.

”Quý Uyên có thể rõ ràng cảm giác được, khi nghe thấy những người bên ngoài nói những lời này, thân thể Tạ Ngọc Ngưng thực sự đã run rẩy một chút.

Tiểu huyệt của y vẫn như cũ mà xoắn mút lấy côn thịt của anh, có điều hứng thú quả thật là đã đi xuống vài phần.


Bỗng nhiên Quý Uyên nặng nề mà nắc mạnh vài cài, thân thể va chạm phát ra một tiếng ba!, không khí bên ngoài đột nhiên trở nên yên tĩnh trong một cái chớp mắt, có người nghi hoặc nói: “Tiếng gì thế?”Tiểu huyệt Tạ Ngọc Ngưng co rút, y quay đầu giận dữ trừng mắt với Quý Uyên, ánh mắt nhìn anh có vài phần hoảng loạn xen lẫn sợ hãi.

Tuy rằng y nghĩ rằng mình chết thì chết thôi, nhưng y thực sự không muốn bị mọi người bắt gặp tình cảnh chính mình lại cùng một tên thái giám làm loại chuyện dâm loạn đến bậc này ở đây.

Quý Uyên thế mà lại không hề có ý định dừng lại, càng là những thời điểm như thế này, cảm giác khi anh thọc rút trong cơ thể Tạ Ngọc Ngưng lại càng làm anh sướng điên.

“Có thể là nghe lầm thôi.

” Những người bên ngoài an tĩnh trong chốc lát rồi lại bắt đầu ong ong tám chuyện với nhau.

Lúc này, Quý Uyên mới hơi cúi đầu, thì thầm bên tai y: “Người là của ta, ta tuyệt đối sẽ không để bất luận kẻ nào chạm vào người.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận