“A!” Tạ Ngọc Ngưng trừng lớn mắt nhìn Quý Uyên, trong ánh mắt y mang theo vài phần cầu xin, hy vọng Quý Uyên một vừa hai phải thôi.Nhưng là Quý Uyên lại vẫn cứ như cũ mà làm theo ý mình.
Hoàng Đế còn chưa tỉnh, Tạ Ngọc Ngưng đã có chút chịu không nổi rồi, y bóp chặt lấy cánh tay Quý Uyên, dùng âm lượng cực kỳ nhỏ mà gào lên trong yên lặng: “Ngươi không muốn sống nữa à?”Quý Uyên thần bí mà cười nhìn y, hai tay anh bóp chặt lấy eo y, càng thêm dùng sức thúc mạnh lên.Tạ Ngọc Ngưng cảm giác sắp hỏng mất, khoái cảm trong thân thể cứ dâng lên không ngừng theo những cú thúc sâu như vô tận của Quý Uyên vào nơi mẫn cảm kia của y.
Y cố gắng dùng sức che miệng mình lại, cố kiềm tiếng rên rỉ chỉ chực trào ra.
Có điều y phát hiện, cho dù có cố sức đến vậy, trong cổ họng y vẫn nhịn không được mà phát ra những âm thanh ưm aa đầy ái muội.Tiếng rên của Tạ Ngọc Ngưng dù không quá lớn những cũng đã đủ để bọn thái giám và cung nữ đứng gác đêm bên ngoài đều nghe được.Trước đó, Quý Uyên đã cùng Tạ Ngọc Ngưng ân ái hai lần, cả hai lần này đều bởi vì không dám phát ra tiếng nên phải nhẫn nhịn kiềm chế, nhưng hôm nay lại khác.
Hôm nay bọn họ không cần kiềm chế nữa, Quý Uyên muốn đêm nay mình hoàn toàn được tận hứng, vậy nên anh cứ thế xuất ra toàn bộ thực lực của mình lên trên người Tạ Ngọc Ngưng.Tiếng da thịt va chạm vào nhau xen lẫn với tiếng nước nhớp nháp nơi nhục huyệt đang bị côn thịt không ngừng thọc rút giã mạnh vào cứ vang vọng không dứt bên tai.
Đám người đứng gác đêm bên ngoài liếc mắt nhìn nhau một cái, nghĩ thầm tối hôm nay bệ hạ của bọn họ cũng thật mạnh.Tốc độ cũng như lực đạo đâm rút này là điều mà Tạ Ngọc Ngưng chưa từng được lĩnh hội qua.
Mỗi một lần va chạm, cái eo chó đực của Quý Uyên lại cứ như thể muốn đâm tan hồn phách y, khiến cho đầu óc y ngoài trừ khoái cảm ra thì chẳng còn có thể nhớ được điều gì nữa.Ngay cả khi lúc này Hoàng Đế đang nằm ngủ ở bên cạnh cũng bị y quên mất, cứ thế tuân theo bản ngã mà dâm đãng rên lên ư ử không ngừng.Các cung nữ thái giám đừng bên ngoài nghe được tiếng rên của y đều đỏ hết cả mặt, ai mà ngờ là Hoàng Hậu Nương Nương lại có thể rên rỉ dâm loạn như vậy…“Aaa...!Ưm… Đừng mà… Aa!”Tạ Ngọc Ngưng lắc đầu, cứ như vậy, không có bất kỳ kỹ xảo gì, y bị đ* đến cao trào..