Trong công ty, có rất nhiều người đều biết y có một đứa con trai.
Y luôn nói với đồng nghiệp rằng chồng mình rất yêu thương mình, thế nên hầu như không có ai biết, cuộc sống của y thật ra đang ở trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng thế nào, nó khó khăn đến độ người bình thường khó mà có thể tưởng tượng nổi.Trương Nhược Thủy lớn lên cực kỳ xinh đẹp, làn da trắng nõn, giọng nói cũng rất nhẹ nhàng, một mái tóc đen dài buông xoã sau lưng, cả người tản mát khí chất thành thục mà lại trí thức.
Cũng có một vài người đã từng tỏ ra có hảo cảm với y, có điều y lại chỉ chấp nhận gã đàn ông khốn nạn ở nhà, chứ không dám lại tìm người khác.Bởi vì quãng thời gian khó khăn từ nhỏ đến lớn mà y đã trải qua nói cho y rằng, thân thể quái dị của y là điều mà thế nhân chẳng thể chấp nhận được, giờ cũng chỉ có gã đàn ông kia là có thể miễn cưỡng tiếp nhận y thôi.
Người khác dù có tốt thì thế nào, nếu lỡ như thân phận người song tính của y bị lộ ra thì rất có thể y sẽ bị mất đi công việc mà y vất vả lắm mới có được này, chỉ bởi vì thành kiến của mọi người.Trương Nhược Thủy cực cực khổ khổ nuôi dưỡng đứa bé lớn lên, tuy rằng y cũng kiếm được kha khá tiền, nhưng gã đàn ông khốn nạn kia lại tiêu xài càng ngày càng nhiều, thế nên kinh tế trong nhà chỉ có thể miễn cưỡng duy trì cuộc sống mà thôi.Mãi đến khi đứa bé lên tuổi mười bốn thì lại bị chẩn đoán mắc phải một loại ung thư, có hy vọng trị hết nhưng phải cần một số tiền không nhỏ.
Dĩ nhiên Trương Nhược Thủy sẽ liều mạng vì con trai mình mà để dành tiền rồi, vậy nên sau đó dù kiếm được tiền y cũng không còn đưa cho gã đàn ông kia nữa.Gã đàn ông khốn nạn kia thấy không lấy được tiền, thế là hoặc không làm, còn đã làm phải làm đến cùng.
Gã ta thừa dịp lúc Trương Nhược Thủy đi ra ngoài chạy vạy tiền bạc, đem con mình bán cho kẻ có tiền làm đồ chơi hòng kiếm một khoản, đồng thời vứt bỏ luôn thằng bé thừa thải này..