Hệ Thống Cứu Vớt Những Người Vợ Song Tính Bi Thảm


“Sờ thật thích.

” Quý Uyên lên tiếng khen ngợi, thấy vẻ mặt Trương Nhược Thủy có chút thẹn thùng thì ra lệnh cho y hôn môi anh.

Trương Nhược Thủy đem miệng sáp lại gần, ngoan ngoãn mà hơi hé môi, hôn lên bờ môi của anh, rồi lại tùy ý để đầu lưỡi của Quý Uyên xâm lấn trong khoang miệng mình, câu lấy đầu lưỡi mình.

Cảm giác run rẩy quỷ dị chạy dọc từ bàn chân y lan tới toàn thân, kích thích đến độ da đầu Trương Nhược Thủy tê dại.

Quý Uyên ngửi được mùi hương trên thân thể y, trong lòng ngực ôm thân thể mềm mại này khiến cả người anh cảm thấy cực kỳ thích ý, lại mười phần thoải mái.

Trương Nhược Thủy cảm nhận được tay anh đang vuốt ve dịch dần lên trên.

Khi bàn tay mờ ám kia lên đến eo, cơ thể y mẫn cảm đến độ làm y nhịn không được mà kẹp chặt hai chân, phần eo dùng sức mà cong về phía trước.

“Sao lại mẫn cảm thế này,” Quý Uyên tách khỏi môi Trương Nhược Thủy, ghé vào bên tai y, phả ra hơi thở ấm nóng, rồi lại nhẹ nhàng nói, “Thật đáng yêu…”Trương Nhược Thủy không biết nên biểu hiện như thế nào cho phải, thế là y đành nhắm mắt lại, để đối phương tùy ý làm bậy trên người mình.

Vuốt ve trong chốc lát, Quý Uyên để anh cởi bỏ khóa kéo của anh, sau đó duỗi tay chậm rãi đi xuống, sờ đến nơi mềm mại nhất trên người y, thế mà vào tay lại là một mảnh khô ráo.

Quý Uyên cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên, còn tưởng rằng là mình sờ nhầm chỗ, ngón tay nhẹ nhàng hướng bên trong xem xét, quả nhiên vẫn là như vậy.

Trương Nhược Thủy nhìn thấy anh nhíu mày, sợ anh cứ như vậy bỏ đi, thế là càng thêm ra sức mà nhanh chống cởi bỏ khóa quần anh, đem côn thịt của Quý Uyên móc ra, lấy lòng mà xoa vuốt: “Quý tổng, tôi khẩu giao cho ngài nhé, tôi… không ướt được.

Sợ rằng đến lúc đó làm ngài không thoải mái! ”“Không ướt được? Vì sao?” Quý Uyên vừa hỏi vừa dùng lòng bàn tay tìm đến nhụy hoa của y, nhẹ nhàng mà xoa nắn.

Trương Nhược Thủy có chút gấp gáp cưỡi lên trên đùi anh, một tay bắt lấy cánh tay áo của Quý Uyên, một tay khác lấy lòng mà tuốt động côn thịt của anh.

Thân thể y hơi hơi run rẩy, lắc lắc đầu nói: “Tôi cũng không biết… Có lẽ tôi là kiểu người trời sinh sẽ không ướt được?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui