Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Hai người đồng thời dừng bước lại, phía trước mặt bọn hắn mười mét đã là vực thẳm, không còn đường có thể đi.

Hai người dừng lại không lâu, tên kiếm khách kia lập tức đuổi tới, ở cách hai người một đoạn dài dừng bước lại, khoanh tay trước ngực cười lạnh nói:

“ chậc, thật xui xẻo a. Ta còn tưởng các ngươi có thể chạy lâu một chút đây, không ngờ một đường đâm đầu chạy loạn liền tới đường cùng, khặc khặc khặc!”

Hắn giọng nói có chút khó nghe, như là vụn sắt va chạm vào nhau, vô cùng chói ta khó chịu, điệu cười càng là quái dị, khiến người ta lên không được cái gì hảo cảm.

Triệu Vô Cực sắc mặt trầm xuống, trên cười cương khí hiện lên, hắn biết bản thân không có gì cùng đối phương có thể giao lưu, chỉ có thể liều mạng một trận chiến mà thôi.

Ánh mắt hắn liếc nhìn về phía bờ vực, nếu có thể nhân lúc đối phương khinh thường bản thân mình dùng một kích đánh đối phương bay về phía kia rơi xuống, nói không chừng bọn hắn thật sự có lật bàn cơ hội.

Tiếu Mị Mị lúc này lông mày hơi nhướng lên, nàng bỗng nhiên hỏi:

“ không biết tiền bối là ai, tại sao lại truy sát chúng ta?”

tên kiếm khách kia ha ha cười nhạo nói:

“ còn giả ngây ngô? Không phải là các ngươi trước theo dõi ta sao? Bây giờ lại hỏi ta vì sao truy sát các ngươi? Còn tên tuổi của ta, các ngươi mấy cái nhất lưu cảnh còn chưa xứng biết tới! Đáng tiếc a, nam tài nữ sắc, đều là trên giang hồ nhân tài hạng người, tuổi còn trẻ liền có tu vi cao như vậy chết thật đáng tiếc!”

Tiếu Mị Mị lúc này tâm cũng giống như Triệu Vô Cực chìm xuống, tên này qủa thật không thể nói chuyện.

Trên giang hồ đỉnh phong cao thủ bình thường đều sẽ rất để ý mặt mũi, ít khi sẽ cùng bọn hắn đám này hậu bối chấp nhặt, đa số khí độ đều rất tốt, có thể câu thông nói chuyện.

Trừ một số người tính tình thị huyết hiếu sát của tà phái khó nói chuyện một chút mà thôi, nhưng bọn hắn vẫn là có cửa để thương lượng.

Nhưng tên này vừa lên chính là muốn giết người, thái độ lại cực kì cứng rắn không có chỗ thương lượng, quả thật rất khó làm.

Tiếu Mị Mị nhẹ giọng nói:

“ ta là Tiếu Mị Mị, nhị đệ tử của Âm hậu. Không biết tiền bối có thể mở một con đường thuận tiện hay không? Sau này trở lại nhất định sẽ ghi nhớ kĩ công ơn của tiền bối, dũng tuyền tương báo!”

Báo ra môn hộ chính là tuyệt kĩ mà bất kì người nào hành tẩu trên giang hồ phải học thuộc.

Ngươi một cái người mới có thể không có danh tiếng gì, nhưng sư môn cùng sư phụ của ngươi lại có danh tiếng.

Chỉ cần người ta biết ngươi là ai, sư phụ của ngươi cũng là bậc tiền bối trên giang hồ, người khác liền sẽ chắp tay nói một câu: thì ra là mỗ huynh đệ tử, kính đã lâu... sau đó chính là một tràng khách sáo qua lại, hai bên nhanh chóng làm quen lên.

Bởi vậy, võ công có thể không tốt, nhưng tìm kiếm sư môn nhất định phải tìm một cái tốt.

Nếu ngươi là người tà phái, còn thích ở bên ngoài địa bàn chính phái rêu rao, vậy thì ngươi cách cái chết đã không xa rồi.

Nhưng đạt tới Âm hậu cảnh giới này, nàng tên cho dù là ở chính phái hay tà phái đều đã sớm vang danh, chính phái nếu gặp phải Tiếu Mị Mị cũng không quá nguyện ý đắc tội nàng, trừ khi là nàng tìm tới cửa muốn cùng bọn hắn gây chuyện.

Tiếu Mị Mị trên khuôn mặt cũng hiện lên một vẻ kiêu ngạo, vì nàng là đệ tử của Âm hậu mà kiêu ngạo.

Chiêu thức này trước đây rất tốt dùng, nhưng đáng tiếc gặp phải tên kiếm khách này liền vô dụng, chỉ thấy hắn nghe xong liền cười quái dị:

“ là Âm hậu đệ tử sao? Không ngờ thật đúng là có duyên. Năm xưa cùng nàng đánh không phân cao thấp, nay lại gặp phải đệ tử của nàng. Tiểu cô nương, Âm hậu danh tiếng có thể dọa được rất nhiều người, nhưng ở chỗ này của ta vô dụng!”

Hắn vừa nói xong, Tiếu Mị Mị trên khuôn mặt mỉm cười vẻ lập tức cứng ngắc lại, nàng chậm rãi thả xuống tay, ánh mắt lạnh lạnh xuống, trong lòng suy nghĩ cấp tốc lưu chuyển.

Đối phương nói chính là cùng Âm hậu đánh không phân cao thấp, Âm hậu chinh chiến trên giang hồ vô số, cùng nàng đánh người không có một ngàn cũng có chín trăm, đối phương là ai nàng cũng không thể nào biết được.

Nhưng nghe giọng điệu không hề có cừu hận chi ý, hẳn không phải là địch nhân mà là tỉ thí võ công mà thôi.

Nhưng như thế đối phương cũng không hề có ý định buông tha nàng cùng Triệu Vô Cực, có thể thấy được đối phương tính cách không hề e ngại bất cứ thứ gì, thích làm gì thì làm.

Đương nhiên lấy đối phương cảnh giới tới nói có thực lực để như vậy, nhưng đối với nàng cùng Triệu Vô Cực mà nói lại không phải là cái gì tốt tin tức, xem ra báo ra danh hào sư môn chiêu này liền vô dụng.

Tên kiếm khách lại lên tiếng:

“ khôn hồn giao đồ vật kia ra đây, ta có thể cho hai ngươi một cái toàn thây!”

Tiếu Mị Mị giật mình một cái, đồ vật gì?

Nàng theo ánh mắt của hắn nhìn lại, tên kiếm khách chính là đang nhìn về phía Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực nhíu mày không nói, giao ra đồ vật sao?

Đừng nói hắn có giao ra hay không, mà cho dù giao ra đồ vật hắn cùng Tiếu Mị Mị cũng nhất định phải chết.

Đối phương vốn không có ý định để bọn hắn sống sót rời khỏi chỗ này, đã thế không bằng chết cũng không giao, khiến đối phương khó chịu một phen.

Đáng tiếc cái Nguyệt dạ tam tinh tàn bội này quá cứng, nếu không Triệu Vô Cực sẵn sàng ngay lúc này đập vỡ nó ra, để cho đối phương cái gì cũng không chiếm được.

Tiếu Mị Mị đối với Triệu Vô Cực lạnh giọng hỏi:

“ ngươi có cái gì giấu ta sao?”

Triệu Vô Cực còn chưa kịp trả lời, bên kia tên kiếm khách lại the thé cười lên:

“ ha ha ha, lại một cái vô tri tiểu cô nương bị đối phương giấu diếm lừa gạt sao? Hắn có thứ đó cũng không cùng ngươi nói? Vậy mà ngươi lại một mực đi bên cạnh hắn? Thật đáng thương a, khặc khặc khặc!”

Tiếu Mị Mị nhíu mày, nàng không để ý đến đối phương chê cười mà chỉ nhìn vào Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực có điều giấu diếm nàng, khiến nàng trong lòng vô cùng không vui.

Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn về đối phương cắn răng nói:

“ nếu ta nói ta không hề biết ngươi đang nói về thứ gì ngươi tin sao?”

Tên kiếm khách cười quái dị:

“ kiệt kiệt kiệt, tin, sao lại không tin? Kẻ ngốc mới tin ngươi! Đã không muốn giao đồ cũng không chịu mở miệng, vậy thì các ngươi có thể đi chết. Ta sẽ ở trên thi thể các ngươi tìm ra câu trả lời mà ta muốn!”

Nói xong hắn thân hình lập tức động, trong nháy mắt cương khí màu đen phun trào, một cỗ áp lực hướng Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ép tới khiến hai người mặt lập tức trắng xám.

Triệu Vô Cực còn đỡ một chút, Tiếu Mị Mị thì càng tệ hơn, nàng liền cảm giác khó thở.

Tên kiếm khác kia tay trái cầm vỏ kiếm tay phải cầm chuôi kiếm, lập tức nhanh như chớp rút kiếm ra, một kiếm kiếm ngân chói tai mạnh mẽ vang lên.

Thân kiếm màu trắng phản xạ ánh sáng trong nháy mắt lóe lên, một đạo kiếm khí màu đen hình bán nguyệt trong nháy mắt hiện lên, cuốn lên không biết bao nhiêu tro bụi lập tức hướng Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị xông tới. 

Kiếm khí chưa tới áp lực đã tới, Triệu Vô Cực cảm giác hắn đã bị khóa chặt, cả bầu không khí xung quanh cũng trở nên trầm trọng vô cùng, một cảm giác áp bách mạnh mẽ sinh ra khiến hắn như muốn tại chỗ quỳ xuống chịu chết vậy.

Liếc mắt nhìn về phía Tiếu Mị Mị, nàng sắc mặt trắng xám, vốn đã vì tiêu hao nội lực quá nhiều mà mệt mỏi khuôn mặt lúc này càng là như không có giọt máu.

Không thể trông chờ vào nàng ngay lúc này, Triệu Vô Cực trong lòng nhanh chóng đưa ra quyết định, hắn lập tức rống to một tiếng, nội công điên cuồng vận chuyển.

“Rống rống rống!”

Một tiếng thét dài, Triệu Vô Cực đưa Tử Hà Bất Diệt thần công vận chuyển tới tối đa, cương khí trên người hắn mạnh mẽ sáng lên, ánh tím có thể soi sáng cả một vùng đất.

Triệu Vô Cực trong nháy mắt liền như một cái tiểu mặt trời sáng chói vậy.

Hắn bây giờ cảnh giới chính là nhất lưu sơ kì, tuy không biết đối phương sâu cạn thế nào, nhưng một kiếm này chém ra ít nhất có đỉnh phong cảnh sơ kì cường giả thực lực, hắn chính là trong nháy mắt vượt bốn tiểu cấp khiêu chiến, không thể không dốc toàn lực.

Trên cổ tay hắn ba vòng âm dương hoàn trong nháy mắt hiện lên, Triệu Vô Cực cơ bắp trên tay lập tức bành trướng, trong nháy mắt bốn vòng âm dương hoàn liền hoàn thành, trên tay hắn đồng thời cũng xuất hiện máu tươi, không ít vết nứt nhỏ bé đồng thời xuất hiện.

Đây đã là Triệu Vô Cực hiện nay có thể sử dụng ra cực hạn Thiên Địa Tinh biến chưởng, hay là thiên địa biến thức trong Vô Cực bảo điển của hắn.

Triệu Vô Cực ánh mắt tơ máu hiện lên, hắn điên cuồng rống to một tiếng:

“ ngưng tụ cho ta! Rống rống rống!”

Trên cổ tay của hắn vòng thứ năm âm dương hoàn miễn cưỡng ngưng tụ mà ra, có thể xem đây là nửa sức mạn của một vòng mà thôi.

Triệu Vô Cực tay kéo mạnh về phía sau, lập tức hướng phía trước đánh ra một chưởng.

Một chưởng này hắn như kéo theo vạn cân chi lực, tốc độ chầm chậm vô cùng, nhưng bên trong ẩn chứa sức mạnh cực kì to lớn, như là có thể khai sơn liệt thạch một kích, tên kiếm khách cũng không dám xem thường, lông mày hắn hơi nhíu lại.

Giếtttt!

Triệu Vô Cực như là kéo theo vạn cân cự lực một chưởng đánh ra, hắn cùng kiếm khí nhanh chóng va chạm, chỉ trong nháy mắt Thiên địa biến cùng kiếm khí hai luồng sức mạnh kinh khủng liền va chạm vào nhau, nội công của tên kiếm khách cùng Triệu Vô Cực điên cuồng giảo sát nhau.

Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt đấy, một tiếng nổ to lớn vang lên.

Ầm!

Sóng khí như là thủy triều cuốn ngược tứ phương, cây cối xung quanh đều ngã về phía sau, Tiếu Mị Mị cũng không chịu nổi sóng khí xung kích mà bay ngược.

Nhưng nàng trạng thái vẫn còn tốt một chút, không hề bị thương.

Chỉ thấy Triệu Vô Cực từ trung tâm vụ nổ như diều dứt dây bay ngược mà ra, trên người quần áo rách nát, cánh tay hắn máu tươi không ngừng chảy ra, miệng cũng đang liên tục thổ huyết.

Chỉ một chiêu kiếm khí, đối phương liền đã đánh cho Triệu Vô Cực ngưng tụ ra bốn vòng rưỡi âm dương hoàn sức mạnh trọng thương thổ huyết.

Bọn hắn, thật sự còn có chuyển cơ hay sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui