Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Triệu Vô Cực vuốt vuốt đầu Tiểu Hoàng , Tiểu Hoàng thì cảm giác một trận không tốt.

Chủ nhân gần nhất không phải cho nó phụ trọng luyện tập thì chính là chuẩn bị cho nó cùng cái khác thử chém giết.

Tuy mấy cái này yêu thử cùng linh thử đều không phải đối thủ của nó, cũng không phải là nó đồng tộc, không hề có cái gì phụ tội cảm giác, nhưng dù sao chiến đấu không phải sở trường của Tiểu Hoàng , nó không ưa thích chiến đấu, chỉ thích đâm lén mà thôi.

Nhưng Triệu Vô Cực đã yêu cầu, vậy thì nó cũng không thể không chấp hành a!

Triệu Vô Cực nhìn lấy Triệu Vô Cực, tiểu tử này mấy ngày hôm nay liên tục bị hắn cho đoán luyện, mỗi ngày đều là tập luyện đến mệt thành cẩu, sau đó trở lại cũng được phân phối một phần tràn đầy dinh dưỡng linh thực, thân thể cũng là bằng mắt thường có thể thấy được cường tráng một vòng.

Dù sao yêu thú cũng là lấy nhục thân cường hoành mà nêu tên, cho dù là không thiện chiến Tiểu Hoàng chỉ cần hơi đoán luyện một chút liền sẽ thể hiện ra chúng nó yêu tộc thiên phú.

Bởi vậy Tiểu Hoàng bây giờ trong thử loại chính là anh chàng cơ bắp, nếu có thêm ít thời gian đoán luyện bản thân nữa, hoàn toàn có thể trở thành một cái tráng hán, một cái đỉnh mười cái không vấn đề.

Triệu Vô Cực bắt đầu ra lệnh :

“ Tiểu Hoàng , chui vào hang kia, tìm ra bên trong yêu thử hoặc linh thử, dồn nó chạy ra bên ngoài cho ta!”

Chít chít~

Tiểu Hoàng ứng một tiếng sau đó lắc lư đuôi chuột nhanh chóng nhảy xuống linh điền, một mạch chui vào bên trong.

Triệu Vô Cực yên tĩnh ở bên trên chờ đợi lấy, nhưng chờ một lúc lâu cũng không thấy Tiểu Hoàng đi lên, hắn có chút sốt sắng!

Không phải ra cái gì vấn đề a! Tiểu Hoàng, tốt nhất là đừng ra cái gì yêu thiêu thân a!
hắn đối với Tiểu Hoàng tuy xem như sủng vật nhưng cũng rất quan tâm nó, không hề muốn vì bản thân một lần ra ngoài làm nhiệm vụ liền đem nó cho liên lụy mất cả tính mạng ,bởi vậy Triệu Vô Cực cũng rất sốt sắng.

Nhưng lúc này Tiểu Hoàng một thân bùn đất từ phía dưới chui lên, nó hai mắt vô tội nhìn Triệu Vô Cực giơ ra hai cái chân trước, biểu thị bên trong không có gì.

Triệu Vô Cực nhíu nhíu mày, hắn bắt đầu có chút suy nghĩ.

Tống Thư Sơn ở bên kia cũng là đi lên, cười nói :

“ Triệu sư huynh , ngươi cái này phương pháp không phải là không được, cũng xem như là có chuẩn bị mà tới, nhưng ngươi tính sai một việc!”

“ồ , có gì chỉ giáo!”

Tống Thư Sơn cười nói :

“ ở đây cũng không phải chỉ một mình sư huynh đến bắt yêu thử, trước đó cũng có rất nhiều người bắt qua, bọn hắn tuy có chút khó khăn nhưng vẫn là thành công không ít.

Những cái này hố, có thể là trước đó cái nào xấu số yêu thử bị bắt để lại, bên trong rậm rạp chằng chịt nhưng lại không có cái meo gì, bởi vậy sủng vật của sư huynh đi một chuyến là phí công.

Nhưng cũng phải nói, cái này cách làm quả thật so với rất nhiều người đã rất tốt, so với ta cũng rất tốt.

Ta còn là muốn lên đụng đại vận đây, ha ha!”

nói xong hắn từ trong túi trữ vật lấy ra một chi cung tên cùng một bộ mũi tên cười nói :

“ ta chính là muốn thử nghiệm bắn chết mấy con kia yêu thử, xem nó nhanh hay là ta mũi tên nhanh, ít ra cũng so với đám người kia ngốc hề hề đuổi bắt càng hiệu quả a!”

Triệu Vô Cực gật đầu, hắn chuẩn bị cũng không sai, dù sao luyện khí kì hai tầng muốn bắt đám này yêu thử cũng rất khó khăn.

Quay trở lại vấn đề của hắn, hắn bây giờ khó khăn nhất không phải là làm sao săn giết yêu thử lúc nó chạy lên mà là làm sao xác địn được ở đây cái hang bên trong là có yêu thử hay không?

Nếu không xác định được, Tiểu Hoàng một chuyến đi toi công lại mất thời gian sẽ khiến cho hắn tốc độ săn giết cực đại giảm xuống, cuối cùng kiếm được mấy cái lẻ tẻ điểm cống hiến, vậy thì cũng không đủ hắn dùng.

Quan trọng nhất vẫn là, Triệu Vô Cực muốn điểm tích lũy hệ thống a!

Bỏ qua cái này bãi săn bắn , không biết lúc nào hắn mới có thể gặp được cái thứ hai bãi săn như vậy.

Thử loại là một loại sinh sôi rất nhanh yêu thú, ở điều kiện thuận lợi bên dưới , một cái mẫu thử một năm có thể sinh ra 30-35 con chuột, tốc độ sinh sản phải nói là chóng mặt.

Để cho chúng thuận lợi sinh sản mấy năm chỉ sợ cái này linh điền đều sẽ bị chúng ăn sạch a.

Nhưng cái này không quan trọng, quan trọng chính là trong mắt Triệu Vô Cực, đám này thử đều là điểm tích lũy hệ thống a!
hắn không thể bỏ qua như thế được!

Chờ một chút, giống như hắn cũng không phải không cách nào xác định được cái này yêu thử là chỗ nào tồn tại a!
Triệu Vô Cực thay đổi một cái vị trí, hắn nhắm mắt lại, bắt đầu phát huy ra của mình từ lúc đả thông bát mạch được đến thần thông.

Chính là cái kia ở mệnh môn ngưng tụ ra hư không nội đan , giúp hắn có thể quan sát được sinh vật sinh mệnh chi hỏa.

Cảm giác của hắn nhẹ nhàng lan tràn ra , lấy hắn làm trung tâm bán kính mười hai mét xung quanh, hoàn toàn nằm trong phạm vi quét hình rõ ràng của hắn, Triệu Vô Cực có thể dễ dàng khống chế.

Bên ngoài mười hai mét, mọi thứ trở nên mờ mịt hơn rất nhiều, càng xa càng mờ.

Đây chính là 30 điểm chỉ số Thần đưa đến tác dụng.

Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, mở mắt ra đối với Tiểu Hoàng ra lệnh :

“ chính là chỗ này, Tiểu Hoàng xông lên!”

Tiểu Hoàng không rõ vì sao chủ nhân của nó tự nhiên lại tự tin như vậy, nhưng chỉ cần có mệnh lệnh nó liền đi chấp hành là được, không cần thắc mắc quá nhiều.

Đỉnh lên đất cát, Tiểu Hoàng một đường chui xuống bên dưới.

Triệu Vô Cực tiếp tục quan trắc lên cái kia cảm giác, quả nhiên hắn cảm giác được Tiểu Hoàng sinh mệnh chi hỏa đang hướng xuống dưới mặt đất dần dần đi tới, hướng về cái kia một đoàn sinh mệnh chi hỏa khác đụng tới, bắt đầu va chạm rút lui sau đó lại va chạm.

Cuối cùng lấy Tiểu Hoàng sinh mệnh chi hỏa chiến thắng tiến hành truy đuổi chi thế, cái kia đoàn sinh mệnh chi hỏa bắt đầu hướng bên trên mặt đất lao tới.

Triệu Vô Cực mở mắt ra , ánh măt sáng ngời, lão tử còn không trị được ngươi mấy cái này tiểu thử sao, ha ha ha ha!
ta đúng là thiên tài , ha ha ha ha!

Triệu Vô Cực rất muốn ngửa đầu lên trời cuồng tiếu nhưng hắn vẫn là thành thành thật thật một tay cầm lên phi châm, một tay chuẩn bị tung ra dĩ khí ngự vật áp chế cái này yêu thử, hoặc là linh thử.

Tống Thư Sơn ở một bên nhìn thấy Triệu Vô Cực hành động cũng là giật mình, hắn vô ý thức lên cung tên, chuẩn bị nhắm bắn, chỉ cần bất kì đầu nào yêu thử ló đầu ra, hắn nhất định sẽ nhanh chóng tiêu diệt đối phương.

Không hiểu tại sao, vị này Triệu sư huynh cho hắn một cảm giác rất thần bí, để hắn tin tưởng đối phương nhất định sẽ tìm thấy yêu thử.

Triệu Vô Cực lỗ tay nhảy lên, hắn từ dưới mặt đất nghe được một trận rất nhỏ dồn dập bước chân, hiển nhiên chính là đầu này yêu thử đang hướng mặt đất xông tới. 

Đối với thính giác được cường hóa Triệu Vô Cực mà nói, cảm nhận ở khoảng cách gần như vậy quá đơn giản.

Quả nhiên, một chuỗi tiếng chít chít chít vang lên, đây không phải là đầu kia yêu thử kêu lên mà chính là Tiểu Hoàng kêu lên, nó đang muốn báo động cho Triệu Vô Cực ở phía trên sắp có kẻ địch xông tới a!
Tiểu Hoàng còn rất thông minh đây!

Phốc~

Một đầu hắc sắc yêu thử từ dưới mặt đất xông lên, Triệu Vô Cực tay nhanh mắt lẹ, linh lực trên người phun ra, như là độc xà xuất động hướng yêu thử phương hướng đè xuống.

Yêu thử còn chưa kịp biết chuyện gì xảy ra, từ trên đầu nó một cỗ cảm giác cường đại linh lực rung động bao trùm mà tới, khiến nó giật bắn cả mình.

Đáng tiếc, lúc phản ứng lại thì đã quá muộn, Triệu Vô Cực dĩ khí ngự vật đã tóm gọn nó trong tay.

Mà ở một bên Tống Thư Sơn cũng giật cả mình, trên tay mũi tên liền buông ra.

Không tốt , điểm tích lũy của ta!
Triệu Vô Cực ánh mắt trợn trừng nhìn lấy mũi tên bay tới, hắn lần nữa điên cuồng sôi trào lên linh lực phân ra một đường hướng tới mũi tên phương hướng xông tới.

Mũi tên vừa rời cung, gia tốc chưa đạt tới đỉnh phong, lúc này chính là lúc tốt nhất khống chế nó.

Tống Thư Sơn chỉ cảm thấy một cỗ cường đại linh lực ép tới, bất kể là mũi tên hay là hắn đều bị cỗ này linh lực áp lực khiến cho không thể thở nổi, như là bị một đoàn núi lớn áp lên vậy.

Thần kì một màn xuất hiện, mũi tên ở ngay trước yêu thử một centimet liền dừng lại, suýt chút nữa bắn chết nó.

Triệu Vô Cực đưa ánh mắt u oán nhìn về Tống Thư Sơn, Tống Thư Sơn vội vàng cúi gập người xuống run giọng nói :

“ sư huynh chớ giận, ta chỉ là muốn giúp sư huynh xử lí yêu thử mà thôi, tránh để nó chạy thoát, dù sao giết xong yêu thử, nó đương nhiên là về sư huynh tất cả!”

Triệu Vô Cực biết, hắn đương nhiên biết a!
nhưng ngươi cái này meo một bắn liền chơi xong, điểm tích lũy hệ thống của ta cũng thế bay mất a!
hắn thở dài nói :

“ta biết sư đệ hảo ý, ta không hề trách ngươi. 

Ta có thể tự mình xử lí bên này được, sư đệ ngươi không định tự mình đi săn bắn sao, nhiệm vụ ngươi cũng nhận đây!”

Tống Thư Sơn vội vàng nói :

“ được, sư huynh tốt, ta trở về chỗ của ta, chúc sư huynh săn bắn được thật nhiều!”

nói xong hắn không một chút chần chừ lập tức quay người rời đi, tránh ở lại càng lâu khiến hiểu nhầm càng lớn.

Cách xa Triệu Vô Cực một chút về sau, hắn mới ám lau một tia mồ hôi lạnh, sau lưng đã sớm ướt thấu :

“ thật là cường đại linh lực, đây nhất định không phải cái gì luyện khí kì tứ ngũ trọng đơn giản như vậy a. cái kia cỗ linh lực ép tới ta suýt chút nữa ngạt thở, như là đang đối mặt với một tòa đại sơn không thể vượt qua vậy. 

Ngoại môn đã đầm rồng hang hổ như vậy, nội môn thì thế nào đây? Thật là mong ước một ngày ta có thể vào nội môn a!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui