Hệ Thống Dưỡng Ếch Của Ảnh Hậu


Khá là tiện lợi, đột nhiên cô cảm thấy rất có thành tựu.
Tuy rằng có cái thẻ này cũng không đại diện cho điều gì, nhưng dù sao cũng có thân phận rồi.

Cô âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải cố gắng kiếm thật nhiều tiền.
Cầm thẻ diễn viên quay về đoàn phim, Cố Manh cũng vừa mới xong việc, kéo tay Viên Y Y nói: “Đi thôi, đội trưởng đội quần chúng cũng đang ở đó.”
“Thầy Triệu.


Người bạn này của con mới vào nghề chưa lâu, phiền thầy chiếu cố cô ấy nhiều hơn nhé, có vai diễn nào thì cho cô ấy tham gia với ạ.”
Viên Y Y nhìn kỹ, thì ra là ông cụ kỳ quái lúc trước cô gặp!
“Ôi, cô gái nhỏ, hóa ra là con à! Lại gặp nhau rồi, lúc nãy con diễn xuất không tồi, yên tâm đi, cho chú số điện thoại của con, sau này có vai diễn chú sẽ gọi con.”
Quả nhiên là ông cụ đó, trong lòng Viên Y Y thầm thấy kỳ lạ, ông ấy là đạo diễn của đoàn phim kia, sao lại có thể chạy qua chạy lại giữa các đoàn phim như vậy chứ, nhưng mà cô cũng hiểu, đã bước chân vào giới này thì phải nên nghe nhiều nói ít, cũng học theo Cố Manh nịnh nọt nói: “Thầy Triệu, sau này phiền thầy rồi ạ!”
Ông cụ thấy cô lớn lên cũng xinh xắn ngọt ngào, dáng người cũng đẹp, mà quan trọng là da dẻ trắng trẻo, ở phim trường này cũng coi như là có tố chất.
“Ừ, trước tiên con cứ đến [Vương phi tinh nghịch] điểm danh hàng ngày, vai quần chúng cố định bên này một ngày 120 tệ, quay đêm cũng phải tham gia, chấp nhận được không?”
“Được được ạ! Con sẽ cố gắng.” Viên Y Y thành khẩn nói.
Ông cụ “phụt” một tiếng bật cười: “Chịu khó là được rồi.

Sau này có cơ hội đóng vai khách mời chú sẽ ưu tiên xem xét con trước.”
Viên Y Y nghe vậy vui mừng khôn xiết, lại nịnh nọt cảm ơn một câu.
Đoàn phim thường xuyên thiếu người, cô có thời gian nên cũng tham gia, vẫn đóng vai cung nữ, chơi trốn tìm với nữ chính.
Cảnh quay này khó hơn so với việc chỉ cần làm bình hoa đứng yên, hơn nữa hiện tại cũng đã gần tháng 7 rồi, tuy chưa phải là mùa hè, nhưng cũng bắt đầu oi bức, trang phục của đoàn phim này làm đẹp hơn so với đoàn phim trước, nhưng mà chất vải tốt thì lại dày hơn.


Chạy có hai vòng là người đã ướt đẫm mồ hôi.
Cô nhanh chóng đã cảm nhận được sự vất vả của cái nghề này.
Chỉ sợ một cảnh quay này phải quay đi quay lại rất nhiều lần.
“Này, cậu nói xem nữ chính này cũng đâu có xinh đẹp gì cho cam! Đạo diễn chọn diễn viên theo kiểu gì vậy?” Sau khi nhận được tiền công, Viên Y Y tò mò hỏi.
Cố Manh cười nói: “Cậu vẫn chưa biết à, nữ chính của bộ phim này chính là Đường Oánh Oánh - kẻ cướp bạn trai của cậu đấy, bây giờ người ta cặp kè với thiếu gia nhà giàu rồi, tài nguyên tốt lắm, sao có thể để mắt đến cái bộ phim truyền hình nhỏ, kinh phí thấp này chứ.

Nghe nói cô ta mới nhận một bộ phim điện ảnh, nhà đầu tư chính là công ty của Quý Dương, bên này chắc cô ta cũng không thèm quan tâm nữa đâu, lúc nãy cậu nhìn thấy là diễn viên đóng thế của cô ta đấy.

Hơn nữa còn không chỉ có một người đâu, đừng vội, mấy ngày nữa là cậu sẽ được gặp hết.”

Trong lòng Viên Y Y lạnh toát: “Cậu nói nữ chính của bộ phim này là Đường Oánh Oánh?”
“Ừ, sao thế? Cậu sợ cô ta à?” Cố Manh liếc nhìn cô một cái.
“Sợ gì chứ, tớ chỉ...!Không muốn gặp cô ta thôi.” Viên Y Y cau mày, nhưng giọng nói lại có vẻ không được tự tin cho lắm.
Cố Manh hừ lạnh một tiếng: “Đừng sợ, có tớ ở đây, cô ta là kẻ thứ ba chen chân vào cuộc tình của người khác, người nên chột dạ là cô ta mới đúng! Nhưng mà tớ đoán là cậu cũng không có nhiều cơ hội gặp cô ta đâu, cô ta đã nói rồi, bộ phim này quay phông xanh là chủ yếu, không đi quay ngoại cảnh.”
Viên Y Y: “...”
Quả nhiên là cách làm việc của diễn viên nổi tiếng, trước kia cô từng nghe nói, có một số diễn viên nhận phim xong không tự mình đi quay, mà sẽ tìm rất nhiều diễn viên đóng thế, để bọn họ thay mình hoàn thành các cảnh quay, còn bản thân chỉ cần quay bổ sung một số cảnh quay thật sự không thể dùng diễn viên đóng thế được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận