Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Dịch: Mink

***

- Đây là thích khách…?

Evan không biết phải diễn tả cảm xúc của mình như nào.

Đột nhiên Irene tỏ ra che miệng, gương mặt cô nàng hiện rõ bốn chữ không thể tin nổi.

Nàng nhìn chằm chằm vào hình chiếu.

Chỉ có những thích khách chân chính mới hiểu được tâm trạng bây giờ của nàng.

- Đứng lên đi, các anh em thích khách.

Một thích khách đứng ở trên đỉnh tháp nhìn về phía xa.

- Nếu bạn tôn trọng cuộc sống và tự do, hãy nghe theo lời kêu gọi của ta, cùng nhau chúng ta sẽ chiến đấu trong thời đại hỗn loạn này.

Hùng ưng bay về phía xa, kèm theo tiếng ưng gáy rền vang khắp bầu trời!

Lúc này toàn bộ thích khách trong quán rượu đều không tự chủ được phải đứng lên, nắm chặt nắm đấm.

- A! Quá tuyệt!

Đám tinh linh cũng tỏ ra chấn động. Đó chính là tôn chỉ của tinh linh tộc mà.

Ngay sau đó âm nhạc cũng bắt đầu lên cao trào. Đám thích khách mặc áo choàng chùm đầu màu trắng đi lại rất lịch sự tao nhã giữa đám đông nhưng kẻ địch của bọn họ lại cứ lần lượt ngã xuống.

- Đừng đầu hàng!

- Đoàn kết một lòng!

Đám thích khách đều sử dụng tụ kiếm.

- Dưới lưỡi tụ kiếm, chúng sinh bình đẳng!

- A! huynh đệ, bạn có nhìn thấy không?

Ha May Mắn hốt hoảng, gã chỉ là một tên thích khách xuất thân từ khu ổ chuột và là người sống sót sau trận ám sát thất bại kia.

Gã đã từng nghĩ rằng chính mình là những con chuột hèn mọn, thấp kém chỉ biết núp trong bóng tối như lời đồn.

Nhỏ yếu và vô dụng, không thể làm được chuyện lớn.

Ngay khi gã đang mê mang, lạc lối.

Nhưng gã đã nhìn thấy hình ảnh ở trên pháp thuật hình chiếu, và ngay lập tức một ngọn lửa hi vọng đang cháy hừng hực trong lòng gã.


Thích khách có thể huy hoàng như vậy sao!

Evan đã hét lên:

- Nếu thích khách đều là người như thế thì chúng ta phải làm sao đây?

Các tinh linh cũng trầm tư suy nghĩ.

Các nàng nhìn thấy ở những thích khách kia là sự kiêu ngạo, tự hào về nghê nghiệp của chính mình mà không phải hèn mọn, tự ti!

Mục địch của thích khách trên màn ảnh cũng chính là thứ mà cả tinh linh tộc theo đuổi.

Sắt Kéo còn sinh ra ham muốn gia nhập vào nhóm thích khách đó.

- Thật không thể tin nổi!

- Nếu Assasin creed này mở ra, ta nhất định phải thử xem!

Nàng nắm chặt hai tay, âm thầm thề.

- Cửa hàng đó ở đâu?

Pháp thuật hình chiếu đã kết thúc rất lâu nhưng đến giờ Irene mới tỉnh lại.

Nàng rất lo lắng là mình sẽ bại lộ thân phận nếu đi đến đó.

Nhưng ngay sau đó nàng nhận ra là toàn bộ dong binh, ma pháp sư dù là mạnh hay yếu thì ai cũng đều đứng dậy:

- Đây là Assasin creed sao? Đây là thích khách?

- Ta muốn chơi thử Assasin creed, xin hãy nói cho ta biết nó ở đâu!

Một dong binh tóc vàng nói to.

Gã là một tên thám báo nên gã tin tưởng bí cảnh kia chắc chắn sẽ trợ giúp mình rất nhiều.

- Làm ơn hãy nói cho ta biết!

Một tên ma pháp sư đứng dậy. Đám đông quay ngoắt lại nhìn.

- Đương nhiên ta không phải thích khách, ta chỉ muốn tìm hiểu xem họ là người như nào?

Gã lúng túng gãi đầu.

- Còn ta nữa!

- Cả ta nữa!

- …

Irene và toàn bộ thích khách ở quán rượu đều sửng sốt.

Ngay cả người đều têu, dong binh Crane cũng giật mình. Gã không ngờ hiệu ứng từ trailer lại mạnh mẽ như thế.

- A! Nhiều người như vậy à…! Nhanh, đi ra quán net!

Crane hét lên.



Trong quán net.

Lão bản vẫn đang ngồi ở quầy và chơi RE 2.

Người chơi ở trong quán không nhiều lắm.

Đột nhiên, một lượng lớn khách hàng chen nhau đi vào.

- Ông chủ? Ông chủ đâu?

Phương lão bản nhìn thấy một cô gái có vành mắt đỏ hoe đang vỗ lên mặt quầy nói:

- Hãy nói cho ta biết chủ quán ở đâu!

- Ở đây, ở đây. Ngồi nét à?

Phương lão bản hỏi.

- Ta phải chơi Assasin creed!

- Ta phải chơi Assasin creed!

- Hãy để chúng ta thử!

- Ta nữa!

Đám người đều dùng ánh mắt vô cùng chờ mong nhìn lão bản.


Phương lão bản khoát tay áo:

- Vẫn chưa mở bán.

- …

- Vậy bao giờ mới mở?

Irene phát điên.

- Việc này… Đại khái là trong năm nay.

- Năm nay?

- Đại khái?

- Ngươi nói cái gì?

Càng về sau âm thanh lại càng lớn.

Sau đó đám tinh linh suýt chút nữa đã lao lên để bóp cổ lão bản.

Lão bản nhìn đám đông trước mặt thì hắn chợt nghĩ ra là có lẽ quán net lại phải mở rộng thêm rồi.

Còn trò chơi mở bán lúc nào thì…

Phương lão bản nhìn giao diện của hệ thống thì hắn chợt phát hiện là nhiệm vụ càn thích khách chơi game đã hoàn thành.

Lúc này rất nhiều khách hàng muốn chơi Assasin creed đã chơi thử RE 2. Rất nhiều khách qua đường hiếu kì cũng đang chơi thử.

Hôm sau, quán net đã mở rộng thêm một nghìn máy nhưng lượng khách hàng mới còn đông hơn hôm qua.

Sắt Kéo đi vào quán net, pha mì tôm, bỏ dưa chua và nhìn thẳng vào lão bản hỏi:

- Hôm nay Assasin creed đã mở bán chưa?

Ha May Mắn đi vào quán net. Gã là một thích khách xuất thân từ khu ổ chuột nên chăm chỉ là một điểm mạnh.

Tóc gã đã hoa râm, tuổi chừng bốn năm mươi, mặc quần áo mộc mạc như lão nông dân.

Irene ngồi đối diện lại đoan trang thùy mị như một tiểu thư đài các.

Nàng đang mặc váy hồng, ăn lạt điều nhưng danh hiệu của nàng lại chính là Nguyệt Sắc Vi, kẻ từng ám sát thành công một tên tế tự.

- A!

Nàng hét lên.

Nàng nhìn thấy Assasin creed đã mở bán.

- Thật sự à?

Rất nhiều người đều không thể tin vào mắt mình.

Cùng lúc đó

Ở chi nhánh cũ, đám người chơi cũng đã bắt đầu hành trình khám phá mới.

- Kích hoạt cho ta!

Mặc tiên, Tố Thiên Cơ và đám bạn cá ướp muối đồng thanh hét lên.


Tiểu Nguyệt cũng hét lên:

- Lão bản, ta cũng muốn chơi!

Phương lão bản đang nhìn vào giao diện của hệ thống.

Nhiệm vụ hoàn thành, assassin creed 1 đã mở bán và hắn láy được một cái huy chương hình huy hiệu của thích khách. Công dụng của nó là gì thì hắn vẫn chưa biết.

Rất nhiều người đã bắt đầu đăng nhập vào trò chơi.

Màn hình xuất hiện vô số đoạn gien, sau đó hóa thành một biểu tượng hình tròn.

- Dục Bích? Nhiều gen vậy? Tiền bối Dục Bích chắc là giáo sư chuyên ngành mở cơ nhân tỏa à?

Lý Hạo nói.

Trong màn hình là một thành phố thơi Trung Cổ, bọn họ đang nhìn thấy A Thái Nhĩ đi trên tháp chuông và nhảy xuống ám sát.

Trận ám sát này được chiếu rất tỉ mỉ từ tìm hiểu thông tin, ám sát và sau đó trốn thoát khỏi hiện trường. Nhân vật sử dụng góc mù của thị giác để tránh thoát bọn vệ binh đuổi bắt rồi ám sát các tên binh lính lạc đàn và biến mất giữa dòng người.

Với người không có kiến thức thì việc này rất bình thường nhưng trong mắt Irene đây chính là chân trời mới.

Sau đoạn dạo đầu này, bọn họ bắt đầu tiến vào trò chơi.

Lúc này bọn họ ở trong một căn phòng màu xám trắng, đeo bảo hộ mắt.

Tiếng nói chuyện vang lên:

- Vật này có thể tỉnh lại trí nhớ của tô tiên lưu lại trong gen sao?

- Đây là một loại máy móc có thể chiếu ra những kí ức của tổ tiên ở trong gen.

- Nếu ta nói với ngươi rằng mỗi người không chỉ chứa đựng kí ức của chính mình mà còn bao hàm cả tô tiên nữa thì sao?

- Gen trí nhớ, ngươi có thể gọi nó là như vậy. Di chuyển, ngủ đông, sinh sôi nảy nở, khi nào phải di cư đều được ghi lại.

- A? Có thể chiếu ra tổ tiên của bổn công chúa không?

Tiểu Nguyệt ngơ ngác.

Lý Hạo ngơ ngác.

- Ta chỉ chơi giả lập thích khách thôi mà cũng gặp hacker là sao?

Người chơi ở chi nhánh mới:

- …

Tuy ta nghe không hiểu gì cả nhưng có vẻ nó rất cao minh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận