Sau khi kết thúc cách ly 24 giờ, thật may căn phòng của bọn họ không có ai hóa xác sống, thời gian qua đi, mọi người đều được thả ra khỏi phòng cách ly, được cho phép di chuyển tự do trong khu an toàn.
Không biết mấy căn phòng cách ly hàng xóm có may mắn như thế này không.
Mặc dù được di chuyển tự do trong khu an toàn...!thì vật tư và chỗ ở bọn họ đều phải tự mình tìm kiếm, toàn bộ mọi thứ từ chỗ sinh hoạt đến phương tiện đi lại trong khu an toàn đều được dùng vật tư để trao đổi.
Tiền tệ là thứ không đáng giá nhất trong thời điểm này, nó không khác gì một đống giấy vụn, đến làm giấy vệ sinh cũng không xứng.
Sau khi cẩn thận tìm hiểu tình hình trong khu an toàn, Nhiễm Thanh Vân thuê được một căn phòng nhỏ trong khu vực trung tâm, là nơi an toàn nhất, mặc dù diện tích không lớn nhưng cũng đủ để hai người sinh hoạt thoải mái.
Ngay sau khi ổn định chỗ ở chưa được bao lâu thì trời đột ngột đổ mưa lớn.
Trận mưa rất rất lớn mang theo mùi hôi tanh của máu tựa như những giọt nước đang rơi bên ngoài kia đều do máu người chết bốc hơi rồi ngưng tụ thành.
Bởi vì mùi hôi thối nồng nặc bao chùm khu an toàn, toàn bộ con người đều ghét bỏ cơn mưa này, nếu không phải có việc cần thiết chắc chắn sẽ không ai rời khỏi nhà mà đi ra ngoài đường hứng chịu những hạt mưa đen đặc kia cả, số lượng người di chuyển bên ngoài cực kì ít ỏi.
Nhiễm Thanh Vân biết thứ này là gì.
Hiện tượng tự nhiên mang tính bước ngoặt, đây là sự kiện mở đầu cho cuộc chiến dai dẳng giữa nhân loại và xác sống.
Sau cơn mưa, sẽ có những nhân loại bị hóa thành xác sống, cũng sẽ có những nhân loại sở hữu dị năng đặc biệt.
Sau cơn mưa xác sống bắt đầu tăng cấp, xuất hiện xác sống có dị năng và những xác sống cấp cao có thể chỉ huy cấp xác sống cấp thấp, là sự kiện tiền đề cho vua xác sống xuất hiện, bởi vậy Nhiễm Thanh Vân muốn nhanh tăng cấp phải xuống dầm mưa.
" Phong..." Nhiễm Thanh Vân ở trong phòng, không kìm được ham muốn của thiên tính trong người khẽ gọi Phó Kim Phong bên cạnh.
" Sao thế?" Phó Kim Phong rời mắt khỏi màn mưa bên ngoài cửa sổ, đáy lòng y không hiểu sao lại cảm thấy cực kì ghét bỏ cơn mưa này.:" Anh biết bí mật của cơn mưa này đúng không?"
" Ừ...!có...!ích...!cho...!xác...!sống."
" Vậy...!vậy anh cần nó sao?" Phó Kim Phong ý thức được, Nhiễm Thanh Vân là một xác sống, nếu cơn mưa này đối với xác sống có ích, vậy thì Nhiễm Thanh Vân khẳng định sẽ rất muốn nó.
" Không...!cần..."
" Hả?" Phó Kim Phong không tin:" Anh không cần sao?"
" Ừ...!Phong...!tới...!đây..." Nhiễm Thanh Vân thăng cấp bằng việc hấp thụ linh lực việc nước mưa có giúp ích cho anh hay không cũng không biết được.
Thà rằng ở cùng lò sưởi, canh chừng y thật tốt.
Nếu không tăng cấp được, vậy thì nhân cơ hội thu thập thêm tiến độ trị liệu đi.
Phó Kim Phong ngoan ngoãn rời khỏi cửa sổ, đi tới bên cạnh Nhiễm Thanh Vân ngồi xuống:" Có chuyện gì?"
Nhiễm Thanh Vân chạm nhẹ lên trán Phó Kim Phong, cảm nhận thân nhiệt của y.
Vẫn bình thường.
Nhiễm Thanh Vân sợ thiếp lập của lò sưởi ở thế giới này không đơn giản, trong cơn mưa này sẽ phải trải qua quá trình bùng phát dị năng nào đó, cho nên trong toàn bộ quá trình cơn mưa diễn ra, Nhiễm Thanh Vân cực kì chú tâm quan sát Phó Kim Phong, không hề rời mắt khỏi y một giây.
Mưa lớn kéo dài suốt một tuần, toàn bộ những người tiếp xúc với nước mưa đều bất tỉnh, tin tức này rất nhanh lan ra toàn khu an toàn, khu an toàn của bọn họ đưa ra giải pháp, đưa toàn bộ những người bất tỉnh tới khu cách ly chăm sóc đặc biệt.
Phó Kim Phong nghe Nhiễm Thanh Vân giải thích, cực kì không đồng tình với cách làm của khu cách ly.
Nếu thật sự làm như vậy, tính mạng của những dị năng giả sẽ bị đe dọa.
Lò sưởi của mình không bị làm sao, Nhiễm Thanh Vân rất vui mừng, mặc kệ để Phó Kim Phong tùy ý làm loạn, y muốn làm gì, Nhiễm Thanh Vân đều không phải đối.
Tuy nhiên đối với việc lò sưởi muốn rước phiền phức vào mình, Nhiễm Thanh Vân lại không ủng hộ lắm.
" Đó đều là mạng người, anh bảo tôi làm sao có thể dửng dưng không để ý chứ? Anh dù sao cũng không phải con người, anh không muốn bảo vệ họ thì tôi cũng mặc kệ tôi không trách anh, nếu anh không muốn đi cùng với tôi thì tôi cũng có thể đi một mình, chúng ta tách nhau ra tại đây đi." Phó Kim Phong cực kì cương quyết, y muốn tới khu cách ly nói chuyện với người bên trên, không thể để những người đó hại chết hy vọng của loài người được, cho dù xác sống này không đồng ý, y vẫn quyết tâm phải đi.
" Bình...!tĩnh." Nhiễm Thanh Vân khống chế Phó Kim Phong đang mất đi kiên nhẫn, muốn cẩn thận giải thích cho y.
" Anh kêu tôi làm sao có thể bình tĩnh? Để những người có khả năng là dị năng giả chung với xác sống? Tôi không cần nói anh cũng biết nó nghiêm trọng thế nào rồi đúng không? Anh dù sao cũng là xác sống, không giúp tôi bảo vệ bọn họ cũng không sao, chúng ta tách ra từ đây đi." Phó Kim Phong đã hạ quyết tâm rồi, lần này cho dù Nhiễm Thanh Vân có đưa ra lý do nào đi chăng nữa, y vẫn sẽ chạy tới đó cứu người, y tự tin có thể làm điều đó một mình, ai cần một tên xác sống bảo hộ chứ!
" Anh...!không...!ý...!đó...." Nhiễm Thanh Vân nghẹn khuất túm chặt lấy Phó Kim Phong không buông.
Chưa lúc nào y lại ghét bỏ tốc độ nói chậm chạp của cơ thể này như bây giờ.
" Nếu không phải ý này thì là gì? Anh cũng đâu phải muốn tôi đi tới khu cách ly! Đúng không?" Tâm tình Phó Kim Phong hiện tại rất xúc động, đâu đủ bình tĩnh để nghe Nhiễm Thanh Vân lắp bắp giải thích chứ!
Nhiễm Thanh Vân ngăn người không được:"..."
Đánh ngất đi! Vẫn là đánh ngất bớt phiền phức hơn.
Nhiễm Thanh Vân cẩn thận điều lực, tính toán sao cho y ngất từ giờ đến tối là được.
Trước khi mất đi ý thức, Phó Kim Phong cũng không thể ngờ được tên xác sống này chỉ để ngăn y cứu người mà việc bỉ ổi như đánh ngất cũng có thể làm ra.
Thật sự là đánh giá tên xác sống này quá cao rồi.
Bỉ ổi.
Vô liêm sỉ.
Đến đêm, Phó Kim Phong mới tỉnh lại, vị trí bị đánh vẫn còn đau đớn.
" Tỉnh?" Nhiễm Thanh Vân thấy Phó Kim Phong đã tỉnh, cẩn thận đưa cho y đồ ăn mình vừa nấu.
Thức ăn nóng hổi phát ra mùi hương quyến rũ, một người cả ngày chưa ăn gì như Phó Kim Phong, bụng không nhịn được mà phát ra âm thanh xấu hổ.
Thế nhưng Phó Kim Phong còn đang tức giận việc Nhiễm Thanh Vân trưa nay dùng biện pháp ty bỉ để ngăn cản y...!kiên quyết không thèm để ý đến Nhiễm Thanh Vân.
Tuyệt thực đi, xác sống này luyến tiếc y như vậy, chắc chắn sẽ không để y tuyệt thực đâu.
Phó Kim Phong mặc kệ bụng đang réo gọi, lật người thu mình vào trong góc tường.
Nhiễm Thanh Vân:"..."