Kinh Sư: La Thần
La Thần hắn lúc này đang trên đường quay về Song Ngư lâu, cùng ngồi trên xe ngựa với La Thần còn có Song Ngư, Mộng Tuyết, Mị Tuyết, Hồng Thẩm.
Vì sao nhóm Mộng Tuyết lại có mặt ở đây thì là do La Thần hắn trên đường quay về thì đã gặp được bọn họ. Thế là tất cả liền lại hợp thành một nhóm tiếp tục lên đường quay về.
Về phần Tiểu Bạch, Tiểu Hắc thì tuy vẫn muốn ở cùng với La Thần hắn, nhưng liền đã bị La Thần từ chối và xấp xếp cho một chiếc xe ngựa khác.
Bầu trời Kinh Sư cứ thế liền nhanh khuất bóng nhường lại cho màn đêm buông xuống. Nhóm La Thần rất nhanh khi trời vừa khuất bóng không lâu thì cũng đã kịp lúc về đến nhà.
Ở nhà lúc này thì tình hình bỗng rất nhộn nhịp, bởi trước khi đi La Thần hắn liền đã dặn dò Hoa thẩm qua là tối nay sẽ mở tiệc cho mọi người ăn uống no say. Một phần coi như bù cho sự vất vả mấy ngày qua của mọi người, một phần thì cũng là muốn mở tiệc xem như chào đón nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân.
- ---------...----------
Hoàng Cung: Thất Công Chúa.
Hoàng cung viện tử thất công chúa lúc này trong khuê phòng thấy có một vị cô nương gương mặt đáng yêu, nụ cười trong sáng, hiện đang ngâm mình trong bồn nước lớn có nhiều cánh hoa đỏ thơm ngát.
Bên cạnh bồn nước lớn lại có một vị cô nương khác cổ phục một màu trắng hơi ngã ánh chút màu lam nhạt, kết hợp thêu hoa văn trắng ngọc chi tiếc theo viền áo nhìn rất sắc xảo, còn có sau lưng lại có thêm mảnh áo choàng màu trắng mỏng. Nữ nhân này cổ phục bó sát gọn gàng, tóc được tếch cao có kim đỉnh kết hợp với một cây trâm bạc giữ cho mái tóc gọn gàng.
Gương mặt cô trắng sáng, môi đượm nhạt màu, mài dày cong rõ nét, mắt to trong vắt sáng ngần. Tổng cô nương này gương mặt trắng sáng, đẹp rõ vẻ một vị nữ cường vương chút ưu buồn trên mắt.
Tiếp cô nương nữ cường mắt đượm buồn liền ngồi bên cạnh bồn nước lớn ngắm nhìn vị cô nương có vẻ đẹp trong sáng dễ thương đang ở trong bồn nước. Còn cô nương trong bồn nước thì lại hai tay đang vui đùa thích thú với những cánh hoa mềm đang nổi trên mặt nước.
Cô nương nữ cường mắt đượm buồn lúc này trong lòng cảm nhận được sự ấm áp vô cùng, tiếp mắt cô lại chuyển ánh nhìn vào bờ vai trắng của vị cô nương đang trong bồn nước.
Bỗng cô nương mắt đượm buồn liền thấy trên cái cổ trắng ngần của cô nương trong bồn nước có một vết xước nhỏ, thế là cô liền có chút đau lòng vương tay ra hơi chạm nhẹ vào chỗ vết xước.
Cô nương trong bồn nước đang vui đùa với những cánh hoa thì liền cảm nhận được, lập tức quay mặt nhìn lại. Cô nương nữ cường mắt đượm buồn thấy vậy liền lòng có chút đau thở một hơi nói.
"Hạ quan bất tài....! Để công chúa chịu khổ rồi."
Nghe vậy công chúa liền vội nhẹ lắc đầu nở một nụ cười rất trong sáng hướng vị cô nương nữ cường đáp lại.
"Hàn Linh tỷ tỷ không cần tự trách!. Vết thương ngoài da thôi... Chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi. Không sao đâu!."
Hàn Linh nghe vậy liền hơi cuối đầu nhẹ gật một cái, xong lại ngẩn đầu hướng công chúa mắt ẩn đau lòng nhìn công chúa.
Công Chúa tiếp lại nói. "Mọi chuyện...! Nghe theo tỷ tỷ sắp xếp là được."
Hàn Linh liền mĩm cười gật nhẹ đầu xong rồi lại vội đưa mắt xuống bồn nước tay đưa ra giả trang thử độ ấm của nước. Thất Công chúa thì liền cũng tỏ ra không có chuyện gì lớn tiếp lại quay đi vui đùa cùng những cánh hoa mềm thơm đang nổi trên nước.
- ---------...----------
Kinh Sư: La Thần.
La Thần sau khi về đến nhà thì liền lập tức đỡ Song Ngư về phòng nghĩ ngơi, bởi trên đường về La Thần đã thấy dáng vẻ rất mệt mỏi của Song Ngư rồi. Tiếp La Thần liền hướng hệ thống mua ngay một viên đan dược Hồi Linh Đan đưa ngay cho Song Ngư dùng.
Song Ngư mệt mỏi đang ngồi trên giường tựa vào lòng La Thần rất ngoan ngoãn liền lập tức nuốt xuống viên đan dược, lập tức không lâu sau Song Ngư liền lại trong lúc hồi phục hơi lâu mà đã liền thiếp đi lúc nào không hay.
La Thần thấy vậy liền nhẹ nhàng để Song Ngư nằm xuống giường đáp chăng cẩn thận rồi liền lại đi ra ngoài nhường lại không gian cho Song Ngư nghĩ ngơi hồi sức.
Lại thêm một canh giờ sau trôi qua, sau khi La Thần hắn đã tắm rửa sạch sẽ liền bước ra khuôn viện sân trước nhà hắn. Mà nơi này nó cũng là nơi mà lần trước mọi người cũng đã tụ tập với nhau nơi này.
Lúc này bàn ghế đã bày xong hết rồi, người thì cũng đã có mặt đông đủ hết cả. Gồm có nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu quân hai mươi người, mà cũng công nhận nhóm chúng yêu thú này thể chất rất ngưu nha, bởi những mỹ yêu bị thương lúc này hiện đã thấy hồi phục khí lực lại rất nhiều rồi.
Tiếp còn có Thất Tinh Lang bảy người hiện cũng đang vây quanh Đinh Lực liên hồi hỏi sao hắn lại được thay đổi thành anh tuấn lẫm lẫm như vậy. Còn có nhóm Thập Ngũ Giai Nhân, Thiên Liên Anh, Dung nhi hiện cũng rất tò mò vây quanh hai tỷ muội Mộng Tuyết, Mị Tuyết hỏi rất nhiều chuyện.
Còn có Hồng thẩm, Lục thẩm, Hải thẩm, Diệp Thanh, Diệp Hà cũng rất kinh ngạc vây quanh mỹ nhân Hoa thẩm lúc này. Còn Bá thúc, Lục thúc, Diệp thúc thì hiện lại ngồi cùng bàn với Hải thúc nghe thúc ấy kể chuyện gặp được thiếu gia ở thôn Tích Hà như thế nào.
Còn có những hài tử, nữ nhi của Hải thúc, Lục thúc, Hoa Thẩm hiện cũng rất vui vẻ ngồi vào bàn ăn nhỏ tiếng vui đùa. Còn có năm nam nhân tiểu nhị được Song Ngư lâu thuê lúc này cũng rất vui vẻ ngồi cạnh nhau trò chuyện.
Tiểu Bạch, Tiểu Hắc thì rất khác biệt chỉ ngồi riêng một bàn chờ đợi La Thần, còn có hai vị cô nương Bạch nương tử, Phượng Kỳ Kỳ lúc này cũng khá bất ngờ khi biết được thiếu gia nhà này lại chính là La Thần. Bởi hai người này đã từng có duyên gặp qua La Thần lúc đó không lâu ở y quán, khi đó nhóm La Thần phải đưa Đinh Lực đến đó để chữa thương, còn Bạch nương tử cũng chẳng khác cũng đưa Phượng Kỳ Kỳ đến đó trị độc.
Còn nhớ lúc đó Bạch nương tử khi được La Thần thương tình giúp đỡ trả tiền thuốc cũng như là chữa trị cho, ấy vậy mà còn bị Bạch nương tử nghi ngờ hắn có ý xấu không ngại liền buông lời cay độc.
Ngoài ra La Thần hắn lúc này cũng khá bất ngờ khi thấy được Trương Đại, đại nhi tử của Trương lão thuộc nhà đã cho La Thần thuê đất và chăm sóc cho đám cà chua. Ngoài ra La Thần còn thấy có cả Dương Minh Thành đã lâu không gặp lúc này cũng cùng ngồi với Trương Đại.
Chỉ là không hiểu sao thê tử của Dương Minh Thành cùng với nữ nhi Bảo nhi gì đó hiện không có xuất hiện. La Thần hắn thật không biết được một điều rằng lúc này thê tử Dương Minh Thành do phải bận quan tâm cho một nữ hài bị bệnh mà hai phu thê mới nhận nuôi lúc Kinh Sư hỗn loạn nên mới không tiện ra ngoài này. Còn về Bảo nhi năm tuổi thì vì do sợ hãi chỗ lạ nên thấy mẫu thân không ra thì nó cũng liền không ra.
La Thần sau khi nhìn hết một lượt thì liền tiến lên chỗ bàn của Tiểu Bạch, Tiểu Hắc ngồi xuống. Hoa Thẩm như mỹ nhân lúc này cũng liền bước qua ngồi xuống bên cạnh La Thần nói.
"Bẩm thiếu gia!. Những gì thiếu gia cần biết bây giờ Hoa Thẩm sẽ kể hết một lượt cho ngài nghe."
Ngừng một chút Hoa Thẩm liền nói tiếp. "Bên Mộng Hồng Lâu lúc sáng sớm đã cho người nói với chúng ta một tiếng rằng bên họ chỉ ngày mai là sẽ tung ra chiêu bài tương cà chua."
"Nhanh như vậy." La Thần nghe vậy liền cũng rất kinh ngạc với thực lực của lão Cẩn Đình Ba, xong liền lại trong lòng nghĩ.
Ấy chà... Lão ta đúng là một đối thủ không hề yếu chút nào nha.
Hoa Thẩm lúc này lại tiếp tục nói. "Tiểu nhị mười người trong lúc Kinh Sư hỗn loạn, Song Ngư tửu lâu tạm dừng buôn bán thì họ cũng đã bỏ đi hết năm người, nên giờ chỉ còn lại có năm."
Hừ... Chỉ có chút biến động nhỏ mà liền đã chạy lấy người rồi, những người này có mất cũng không có gì phải bận tâm.
La Thần lòng liền tỏ chẳng quan tâm tiếp lại hướng mắt nhìn xa xăm nghe Hoa Thẩm báo cáo tiếp.
"Còn có ba trăm lượng thiếu gia đưa cho do tiểu thư Song Ngư bệnh tình kỳ lạ nên đã không ngần ngại chi ra nhiều tiền để mua những loại thuốc đắt tiền, tổng hết hơn hai trăm lượng, tiếp lại chi tiêu mua đồ đạt để sắp đặt các phòng ốc cũng hết gần năm mươi lượng."
Ngừng lấy hơi Hoa Thẩm lại nói. "Còn lại không bao nhiêu Hoa Thẩm lúc sớm lại đưa hết cho Hồng thẩm đem đi chưa bệnh cho tiểu thư lần nữa, tuy hôm nay không có dùng các vị thuốc đắt tiền nhưng vì phải chi ra mua một cây đàn cầm để Hồng thẩm khẩy đàn cho tiểu thư nghe cũng đã lại hết mất năm mươi lượng."
Hả!. Vậy không phải nói là âm tiền rồi sao a. Trời ạ!. Song Ngư lâu còn chưa có khai trương mà tiền ra thì cứ chảy như nước nha. Trời ạ!. Cuộc sống sao mà nó khó khăn quá vậy trời...
La Thần trong lòng liền như chết điếng tính toán lại một chút, Hoa Thẩm thì lại tiếp tục nói.
"Còn có bữa tiệc này chúng ta lấy danh nghĩa tửu lâu Song Ngư mà lấy hàng trước, nên hiện vẫn chưa có trả tiền. Còn tiền buôn bán được một ít những ngày trước thì do bù qua phía mua cây đàn cầm kia thì nó cũng đã vừa hết sạch không còn lại gì."
Ặc... Vậy không phải nói là chúng ta hiện chỉ còn không một đồng dính túi hay sao nha.
La Thần nghe xong một lượt liền mắt lệ rưng rưng nuốt nước mắt ngược vào trong thở dài ra một hơi.
Mọi người có mặt nghe Hoa Thẩm tính toán ba trăm lượng mà cứ như ba đồng cắt lẽ, liền vài ngày mà đã bốc hơi sạch sẽ, thì liền ai nấy cũng trong lòng chấn động không thôi.
Trương Đại cùng Dương Minh Thành lúc này cũng không khỏi chấn kinh nói. "Công tử La Thần này... này... thuộc quý tộc nhà giàu cỡ nào vậy chứ!. Gì mà chỉ vài ngày mà phải tiêu đến ba trăm lượng....".
Bạch nương tử và Phượng Kỳ Kỳ tuy không biết La Thần hắn gia thế khủng như thế nào, nhưng chi tiêu vài ngày mà tới những ba trăm lượng thì bọn họ cũng thật không dám xem thường La Thần hắn được.
Nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân thì là do thâm sơn cùng cốc mới ra đời nên hiện bọn họ cũng chẳng hiểu được gì. Còn những người khác có thể hiểu được thì liền nhìn thiếu gia với cặp mắt rất là lo lắng. Bởi họ sợ La Thần hắn mà lo không nổi thì rất có thể La Thần sẽ đuổi bọn họ rời đi cũng không chừng.
Tiểu Hắc ngồi bên cạnh có nghe thì nó cũng chẳng màn quan tâm, Tiểu Bạch thì do buổi chiều có đi dạo phố hỏi giá cả rất nhiều nên nó liền biết ba trăm lượng thì là mua được bao nhiêu kẹo, thế là Tiểu Bạch trong lòng liền cũng rất đau lòng xót của.
Trong lúc mọi người mỗi người một suy nghĩ khác nhau thì La Thần lúc này nhìn qua thấy vẻ gụt đầu hai tay xoắn tít vào nhau căng thẳng của Hoa Thẩm thì hắn liền có chút buồn cười.
Tiếp La Thần liền như đã hạ quyết tâm quyết định sẽ làm một cái gì đó, lập tức La Thần liền hướng Thất Tinh Lang gọi.
"Thất Tinh Lang!. Đi chuẩn bị đến đây những rương chứa đồ lớn."
Nhóm Thất Tinh Lang nghe vậy liền lập tức đứng lên tiếng vào trong nhà tìm ngay ra mười rương lớn đem ra. Tiếp trong sự tò mò của mọi người La Thần liền hướng hệ thống nói.
"Hệ thống!. Xin lỗi ngươi trước nha. La Thần ta hiện phải dùng tiền của ta rồi."
Lập tức trong sự ngỡ ngàng của mọi người La Thần lúc này liền vung mạnh tay một phát xuất ra một trăm ngàn lượng bạc trắng.
"Bịch... Bịch... Bịch... Bịch... ".
Ngay lập tức bạc trắng trăm ngàn liền rơi ra đầy đất chất thành một đống không nhỏ tí nào, tiếp La Thần liền nói.
"Thập Ngũ Giai Nhân, Thất Tinh Lang lập tức sắp xếp bạc vào rương đi."
Lúc này mọi người ngoại trừ nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân không hiểu sự đời thì ai nấy cũng há hốc mồm không khép lại được nhìn trân trân đống bạc lớn phía trước.
La Thần lúc này lại tiếp không quan tâm hướng Hoa Thẩm nói. "Hoa Thẩm!. Đây là một trăm ngàn lượng. Thẩm là đại tổng quản nên việc quản nó sao này phải phiền thẩm rồi."
"Một... một... trăm... ngàn... ". Hoa Thẩm hiện cũng thất kinh lấp bắp nói không rõ ràng nữa rồi.
- ---------...----------
Kinh Sư: Đông, Tây, Nam, Bắc thành.
Bốn hướng thành Kinh sư bỗng xuất hiện bốn nhóm toàn thân một màu y phục đen che mặt kín mít hiện đang nhanh chóng hướng Song Ngư lâu mà đi. Mà bốn nhóm này có chút dị thường là mỗi nhóm chỉ có khoảng năm trăm người, nhưng ai nấy cũng là cao thủ thuộc hàng trung đẳng trở lên, còn có không ít những tên cầm đầu cũng thuộc cường giả thực lực lớn.
Lúc này hồ Lộng Nguyệt vẫn tổ chức sự kiện của Mộng Hồng Lâu nên hiện mọi người thuộc thành Kinh Sư đều hầu hết có mặt ở đây, cho nên nhất thời bốn nhóm quân tổng hai ngàn người đang phi ngựa rầm rộ giữa những con đường lớn, nhưng không thuộc địa phận trung tâm kinh thương kia lúc này không hề ai phát hiện ra được điều kỳ lạ này.
Cho dù có một ít người phát hiện thì cũng liền rất sợ hãi lập tức chạy vào nhà đóng cửa lại kín mít không dám bước ra bên ngoài.
Lúc này thành Kinh Sư màn đêm tối đen gió rét se lạnh, nhưng tốc độ phi nhanh chiến mã của bốn nhóm hắc y nhân này vẫn không hề có dấu hiệu dừng lại, vẫn ngoan cường mang đầy sát khí phi băng băng đến chỗ Song Ngư lâu.
- ---------...---------
Kinh Sư: Hoàng Cung.
Viện tử thất công chúa hiện Hàn Linh vẫn còn ở nơi này bên cạnh thất công chúa. Lúc này khuôn viên hoa đào trắng bay theo gió ở viện tử thất công chúa thấy có một cô nương toàn thân cổ phục nữ nhân trắng tinh xinh đẹp, cô nương này miệng mĩm cười xinh xắn, đang xoay vòng theo gió.
Tay cô uốn lượn thả nhẹ ra hai bên kết hợp với cánh hoa đào trắng nhẹ phất bay bay, càng khiến khung cảnh trở nên rất hữu tình. Mà cô nương đang xoay vòng uốn lượn múa vũ giữa không gian hoa rơi hữu tình này không ai khác mà chính là thất công chúa.
Gần đó Hàn Linh mắt không rời miệng nhẹ cười chăm chăm ngắm nhìn thất công chúa đang vũ khúc dưới không gian hoa đào trắng rơi. Gần đó nữa còn thấy hai nữ tỳ hiện cũng đang cúi thấp đầu đứng đó vẻ chắc là theo hầu thất công chúa.
Thất công chúa vũ khúc xoay tròn vài vòng bỗng lại ngừng lại nghiên mình vương tay dịu dàng nhẹ đón từng cánh hoa tạo dáng mỹ miều của thiếu nữ mười tám. Tiếp cô vẫn không dừng lại mà vẫn vũ khúc cho Hàn Linh xem.
"Hàn Linh tỷ tỷ!. Không biết tỷ có còn nhớ những lời mà muội đã từng nói với tỷ ba năm trước." Thân hình vẫn vũ khúc nhưng bỗng thất công chúa miệng lại lên tiếng hỏi.
Hàn Linh nghe vậy trong lòng dường như nhớ rất rõ điều đó là gì rồi, nhưng cô không hiểu sao lại không chịu mở miệng nói ra điều gì cả. Hay chắc là bởi Hàn Linh cô cũng có điều khó xử gì đó hay sao.
Thất Công Chúa thật biết Hàn Linh chắc rằng sẽ nhớ rõ, nhưng cô dường như hiện cũng biết điều Hàn Linh khó xử là gì, nên cô cũng liền im lặng nhẹ cười như hoa tiếp tục vũ khúc.
Tình cảnh đang hữu tình mộng ảo thì bỗng ngay lúc này có người lớn tiếng hô cắt ngang đi giây phúc thơ mộng của hai người.
"Đại tỷ!. Hoàng thượng có chỉ triệu tập cấm quân xuất động, trong đó còn có cả Cẩm Y Vệ chúng ta nữa."
Thất Công Chúa bỗng lúc này liền như chim nhỏ ngại ngùng vì sợ người khác nhìn thấy mà liền lập tức tiến lên cạnh Hàn Linh ôm chặt lấy cánh tay của Hàn Linh. Còn thấy chưa đủ thất công chúa lại nép mình dính sát sau lưng Hàn Linh.
Hàn Linh mắt nhìn lại thất công chúa một chút phía sau mình rồi mới yên tâm hướng người mới lên tiếng hô nói.
"Hàn Minh!. Nơi này là nơi của công chúa, sao một nam nhân như đệ lại dám tự tiện xong vào vậy hả. Bộ đệ không biết đây là điều cấm kị hay sao."
Hàn Minh nghe vậy liền hoãn hồn vội vàng quỳ xuống hướng Thất Công Chúa nói.
"Hàn Minh!. Chỉ vô ý mong công chúa tha tội."
"Ngươi là đệ đệ của Hàn Linh tỷ tỷ sao." Thất Công Chúa tuy hỏi nhưng lại không chờ Hàn Minh đáp mà liền lại nói. "Nếu là đệ đệ của Hàn Linh tỷ tỷ thì ta sẽ không trách tội ngươi đâu, nhưng sau này ngươi cũng đừng có tùy tiện mà xong vào như thế nữa."
"Đội ơn công chúa." Hàn Minh liền đáp xong liền nhanh hướng Hàn Linh nói.
"Đại tỷ!. Chúng ta hiện phải ngay lập tức xuất phát ngay."
"Hử!. Đêm đã trễ có chuyện gì mà hoàng thượng lại triệu tập xuất quân vào giờ này đệ biết không." Hàn Linh khó hiểu nói.
"Thật đệ cũng không rõ." Hàn Minh thật thà nói.
"Ta biết rồi!. Đệ cứ lui trước đi, tỷ sẽ nhanh theo sau ngay." Hàn Linh nói xong liền đợi Hàn Minh lui đi ra ngoài hẳn thì mới quay sang thất công chúa nói.
"Công Chúa!. Khí trời lạnh lẽo người hãy về phòng trước đi. Hạ quan hiện có việc cần phải đi."
Thất Công Chúa vẫn rất không nỡ nhẹ buông tay Hàn Linh ra xong nói.
"Hàn Linh tỷ tỷ!. Cẩn thận."
"Tuân mệnh công chúa!." Hàn Linh liền đáp xong liền quay người mảnh áo choàng phất bay tung theo gió rời đi.
Thất Công Chúa thì vẫn đứng đó thêm một lúc lâu nhìn theo bóng lưng của Hàn Linh đi xa rồi thì mới chịu quay người đi về phòng.
- ---------...----------
Kinh Sư: La Thần.
Trang viện La Thần mọi người sau một hồi kinh ngạc thì liền cũng đã thu dọn hết đống bạc kia vào trong nhà rồi. Tiếp lúc này La Thần cùng mọi người đã ăn uống không ít.
La Thần hắn cũng không quên giới thiệu với mọi người về nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân. Thế là liền những người cũ liền tiến lên chào hỏi không ít, nhất là nhóm Thập Ngũ Giai Nhân bọn họ rất ưu thích vẽ đẹp kinh tâm động lòng người của nhóm mỹ yêu nên liền không ngừng buông lời trò chuyện hỏi hang.
La Thần thấy vẻ hoà đồng của mọi người dành cho những người mới như thế thì liền trong lòng rất vui vẻ, lập tức uốn thêm một chén rượu cay.
Hiện Trương Đại, Dương Minh Thành do ngại ngùng khi thấy người nhà người ta cần đoàn tụ, nên liền chỉ uống vài ly thì liền rất biết điều xin phép về phòng trước.
Không khí mọi người đang vui vẻ thì bỗng lúc này trên cao không ngừng phát ra những âm thanh gào thét xé rách màn đêm.
"Víu... Vù... vù.... ".
Lập tức trên cao xuất hiện ra không ít những món vũ khí mang theo lực lượng lớn phóng nhanh xuyên qua lớp phòng ngự yếu ớt của căn cứ. Xé nát hư không lao thẳng đến chỗ đám người của La Thần.
"Cảnh báo!. Nguy hiểm.... ". Hệ thống liền là người phát hiện ra trước hướng La Thần gọi lớn.
"Hả!." La Thần chỉ kịp kêu lên một tiếng thì, bỗng khuôn viên chỗ nhóm người La Thần liền.
"Ầm... Ầm... Ầm... Ầm.... ".
Lập tức nhiều tiếng chấn động kinh thiên liền nổ vang, khói bụi cũng vì thế mà cũng mịt mù không ít.
Tiếp một lúc khói bụi tan đi La Thần liền thấy sân viện hiện nhiều chỗ bị chấn vỡ lỗ hang, còn về người thì hiện thấy nhóm mỹ yêu Nhất Đẳng Yêu Quân đang giàn hàng đón chặn nên hiện không một ai bị thương cả.
Tiếp La Thần hắn còn chưa hoàn hồn thì liền cảm nhận được một luồng khí lạnh đang xuất hiện ngay bên cạnh cái cổ của hắn.
Tiểu Bạch, Tiểu Hắc gần nhất liền phát hiện ra trước lập tức vội hướng La Thần hắn kinh hô lớn.
"Đại ca ca....!".