Phong Cẩn nói không sai, Khương Bồng Cơ có máu cờ bạc nặng. Cô và Mạnh Hồn chia làm hai đường nhưng thực ra cô chỉ dẫn theo hơn năm mươi người, còn hơn chín trăm bộ khúc đều do Mạnh Hồn dẫn dắt, mai phục tại con đường không thể không đi qua ở sườn Tây cổng thành.
Nếu Phong Cẩn biết cô chỉ mang theo hơn năm mươi người mà dám khiêu chiến với phủ huyện lệnh thì không biết anh có tức đến ngất xỉu hay không.
Đám người xem livestream không biết Phong Cẩn tức thế nào, nhưng bản thân họ cũng cảm thấy không chịu nổi.
Họ biết Streamer to gan, nhưng không ngờ cô dám làm vậy, trực tiếp đi đường vòng tấn công vào phủ huyện lệnh.
[Streamer V]: Đánh rắn phải đánh dập đầu, tuy là tôi vẫn thấy câu này khá nhảm nhí, nhưng áp dụng với thời đại này thì chuẩn.
Nếu ở thời đại của cô, đừng nói là rắn mất đầu gì gì, dù quân đoàn trưởng có hy sinh, không có lệnh ngừng chiến, quân lính sẽ không dừng chiến đấu. Quân đoàn trưởng là thủ lĩnh, là tín ngưỡng của họ, nhưng không phải tín ngưỡng duy nhất.
[Nước Uống Dinh Dưỡng]: Nếu... tôi nói là nếu nhé, nếu thủ lĩnh Thanh Y Quân không ở phủ huyện lệnh thì sao?
Bình luận này vừa xuất hiện đã bị vô số người chửi cho to đầu.
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Vãi, đừng có thối mồm, làm tôi sợ phát khiếp.
[Dùng Tay Chùi Ass]: Đi đánh răng súc miệng đi cháu, nói xui vãi.
[Áo Xanh Lỗi Lạc]: Đừng nói mấy câu như thế chứ, nếu thành sự thật thì Streamer nhà mình die chắc luôn, đến lúc ấy đám người cần cai nghiện này phải giải quyết thế nào? Streamer nhà này đang cứu vớt vô số thiếu niên, thanh niên, trung niên lầm đường lạc bước đấy.
Khi Khương Bồng Cơ mới livestream, không ai tin cái gọi là xuyên không. Lâu dần, kênh livestream này thành phong trào cực hot, ai ai cũng muốn vào xem, nhưng kênh này giới hạn số lượng, mỗi slot đều cực quý giá.
Trước khi kênh livestream này xuất hiện, xuyên không và thế giới khác đều là những thứ chỉ có trong tiểu thuyết.
Giờ mộng thành thực, khỏi nghĩ cũng biết lực hấp dẫn to lớn thế nào.
Rất nhiều người không tranh được chỗ vào xem chỉ đành vào trang web để xem video phát lại. Lúc trước có một du học sinh trẻ nổi tiếng nhờ kênh livestream này, lý do là vì cậu chàng ngày ngày chầu trực ở kênh livestream rồi cai được nghiện luôn!
Xem livestream mà cai nghiện được, chuyện này đã nổi tiếng đến mức ai ai cũng biết.
Khương Bồng Cơ khẽ cười, giờ cô đã là dân chuyên nghiệp, không chỉ hành động lưu loát mà còn có tinh thần xem bình luận trên màn hình.
[Streamer V]: Trong phủ chắc chắn có cá lớn, mọi người không phát hiện rằng cứ đêm đến là huyện Tượng Dương tối om à, không nhà nào thắp đèn. Không phải họ nghèo đến mức không có dầu mà thắp, nguyên nhân chủ yếu là không dám thắp, nơi duy nhất sáng đèn là phủ huyện lệnh!
Nhà bình thường đều chờ tối hẳn mới thắp đèn, còn nhà nào chưa tối đã lên đèn thì thường có hai trường hợp: một là có tiền, mình thích thì mình thắp thôi; hai là mở tiệc đãi khách, chuyện gì cũng có nguyên nhân của nó.
Lúc trước, Khương Bồng Cơ đứng trên tường thành quan sát toàn cảnh trong thành, phủ huyện lệnh đèn đuốc sáng trưng, từ xa cũng nhìn thấy ánh sáng.
Nghĩ đến hành vi của Thanh Y Quân và diện mạo của kẻ được gọi là Cửu Tướng quân ấy thì không khó để đoán ra sự thật.
Vậy nên, cô đánh cược một phen, cược rằng trong phủ có cá lớn!
Người xem đều bày tỏ, Streamer ơi cô cứ tùy hứng như vậy, không sợ lúc về bị chư vị mưu sĩ răn dạy à?
[Móc Chân Ăn Cơm]: Này này, tôi có ý này. Sau này thuộc hạ của Streamer đừng gọi cô là chủ công nữa, gọi là “tiểu công túa” đi.
Cái thói thích gì làm nấy như này đến công chúa chân chính cũng không so được ấy!
Bình luận này vừa xuất hiện, team đã kích động rêu rao, xưng hô “tiểu công túa” phủ khắp màn hình khiến Khương Bồng Cơ nổi cả da gà.
[Thiên Tài Quách Phụng Hiếu]: Mấy người muốn tiết Thanh Minh sang năm đi viếng mộ Streamer thì cứ bình luận làm phân tâm người ta đi.
Đang thời khắc quan trọng mà đám khán giả này còn gây rối nữa chứ.
Bình luận này rất có tác dụng, các bình luận mới dần ít đi, màn hình lại thông thoáng.
Lúc này, đội của Khương Bồng Cơ đã tiếp cận phủ huyện lệnh.
Vừa hay có người đang định báo cáo tin cổng thành phía Tây bị đánh úp, cô cười lạnh giương cung bắn chết tên lính báo tin.
Thủ vệ gác phủ đang định nghe tin mới thì ngay giây sau lại thấy người báo tin bị bắn xuyên cổ mà chết. Đầu mũi tên nhọn hoắt rỉ máu, mắt lính báo tin trợn như muốn lồi ra khỏi hốc mắt, trên mặt là nét kinh hoàng trước cái chết bất ngờ.
Thủ vệ thấy vậy bèn dồn khí vào đan điền muốn hô lên cảnh báo, nhưng còn chưa thốt được nổi một chữ đã bị bắn trúng tim và đầu.
Lính tuần tra nghe thấy động tĩnh chạy tới, vất vả lắm mới hô lên được, rồi ngay sau đó cũng theo chân đồng đội đi chầu ông bà.
Khương Bồng Cơ dẫn bộ khúc trèo tường vào, số lượng Thanh Y Quân trong sân rất nhiều.
Cô cười lạnh thu trường cung lại rồi rút một thanh kiếm bên hông ra.
Bất kể là đánh giáp lá cà hay là ám sát từ xa, đám người thường này đều không phải đối thủ của cô.
Khương Bồng Cơ dẫn đầu xông vào, lưỡi kiếm lóe lên ánh bạc rồi tắm trong máu tươi.
Góc nhìn của người xem chuyển động theo Khương Bồng Cơ, họ vừa kích động phấn chấn vừa sợ hãi trước sự tàn nhẫn của cô.
Bình thường trong phim diễn viên chém người cùng lắm xoẹt cái là chết, nhưng Khương Bồng Cơ không diễn, vết thương hời hợt như trên phim đâu giết được người ta.
Mỗi nhát chém của cô lại cưa đôi một người, nói là thái rau thái dưa cũng không ngoa, mọi người khó mà tưởng tượng nổi cô xuống tay mạnh thế nào.
Đám khán giả không tưởng tượng được, bộ khúc đi theo cô càng không dám tưởng tượng.
Khương Bồng Cơ xuống tay cực chuẩn, mỗi nhát kiếm đều chém đúng vào mạch máu, hoặc chém bay đầu, hoặc chém thân người làm hai nửa. Máu tươi không chỉ vấy lên lưỡi kiếm của cô, còn vấy lên tay, lên quần áo, lên mặt cô.
“Có thích khách!”
“Có thích khách!”
“Mau ngăn đám tặc tử ấy lại!”
Thanh Y Quân trong phủ vừa gân cổ lên hô hoán vừa cố sức ngăn cản đám người lạ mặt, nhưng chúng không giãy dụa được bao lâu đã đầu một nơi thân một nẻo.
Từ cổng vào trong sân đã có bốn năm chục thi thể Thanh Y Quân. Những kẻ chết bởi một nhát chém gần như đều là do Khương Bồng Cơ giết, còn những thi thể nguyên vẹn có thể giãy chết một lát mới tắt thở là tác phẩm của bộ khúc.
Dù kiếm có sắc bén đến đâu đi nữa nhưng muốn xẻ người ta thành hai nửa chỉ với một nhát chém thì phải cần dùng lực cực mạnh.
Nếu không chém dứt khoát có thể kiếm sẽ bị kẹt trong thi thể không rút ra được, không khác gì đồ bỏ đi.
Nhưng Khương Bồng Cơ thì khỏi lo, không phải vì kiếm của cô sắc bén thế nào, mà là cô đủ mạnh.
Dù cho cô một thanh kiếm cùn cô cũng có thể xẻ người ta làm đôi.
Vừa đi vừa giết.
Bộ khúc kết hợp ăn ý, còn có cỗ máy giết người là Khương Bồng Cơ mở đường nên không tốn một binh một tốt nào.
Trong phòng, Cửu Tướng quân vẫn uống rượu say sưa, đám thuộc hạ của gã còn đang ôm mỹ nhân xiêu xiêu vẹo vẹo.
Nghe thấy tiếng ồn ào ngoài phòng, Cửu Tướng quân lắc lư cái đầu, đẩy mỹ nữ đang nằm úp trên chân mình xuống, nén giận quát: “Ầm ầm cái quái gì ngoài đấy thế hả?”
Không ai trả lời gã, nhưng bóng người hoảng hốt in hằn lên giấy cửa đã nói rõ rất cả.
“Lấy vũ khí của ta ra đây!” >