Nhưng sau khi Hoàng Phủ Thừa tướng bỏ mình, bị người ta phân thây, Kim Lân Các cũng trở thành nơi chỉ sĩ tộc mới có tư cách bước vào.
Bây giờ Khương Đồng Cơ đề nghị xây dựng thư xã tương tự Kim Lân Các, có lẽ sĩ tử nghèo trong thiên hạ cũng sẽ nhiệt liệt hưởng ứng
“Lúc trước ta nói việc soạn sách giúp người, nếu được người trong cuộc đồng ý, bản mẫu họ lưu lại sẽ thêm vào thư xã
Hoặc cũng có thể mở riêng nơi cho mọi người trao đổi thảo luận nghiên cứu.” Khương Bồng Cơ có thể khẳng định, nếu ba chuyện này làm xong, Hoàn Châu sẽ trở thành thánh địa trong lòng sĩ tử khắp thiên hạ
Đến lúc đó,3cô sẽ từ từ lựa chọn, không lo không có nhân tài hữu dụng
Nói xong những điều này, Khương Bồng Cơ bắt đầu cử người.
Kỳ Quan Nhượng, Phong Chân tới Sùng Châu, Dương Tư tới quận Hứa Từ Kha và Phong Cẩn ở lại quản lý Hoàn Châu
Liễu Xa đã đồng ý lui về phía sau, giao cho Khương Bồng Cơ tất cả quyền lợi nhưng có thể hoàn toàn thu phục Sùng Châu hay không còn phải xem bản lĩnh của cô.
Kỳ Quan Nhượng là người Sùng Châu, anh ta rất quen thuộc với tình hình bên đó
Phong Chân nhìn có vẻ không nghiêm chỉnh nhưng thực tế là kẻ đầy mưu tính.
Hai người này liên thủ, người khác khó có cửa mà chiếm lợi của họ
Sĩ0tộc bản xứ ở quận Hứa đều đã từng bị Liễu Xa sờ gáy, độ khó trong việc thu phục tương đối nhỏ, một mình Dương Tư cũng có thể ứng phó
Từ Kha và Phong Cẩn phối hợp ăn ý, để họ ở lại trông coi đại bản doanh thì Khương Bồng Cơ rất yên tâm
Đã nói xong chuyện “Thống trị”, tiếp theo nói tới “Đồn điền”.
Từ xưa tới nay, binh mã vị động, lương thực tiên hàng”
* Nguyên văn “Enki, kếệtí, là một thành ngữ của Trung Quốc, ý nói trước khi động binh mã thì phải chuẩn bị đầy đủ lương thực trước
Có đầy đủ lương thực mới có sức lực đánh trận
Khương Bồng Cơ nói: “Đồn điền đã đạt được hiệu quả bước đầu, trước5khi Tử Hiểu tới Thượng Kinh đã kiến nghị với ta một số chuyện, ta thấy khả thi
Ta định khai hoang ruộng tốt ở Sùng Châu, lập đồn điền quy mô lớn
Làm vậy vừa có thể giảm nhẹ áp lực về lương thực, đồng thời cũng có thể rút ngắn tuyến đường vận chuyển lương thực.”
Kỳ Quan Nhượng và Phong Chân đã nghe Vệ Từ nói về chuyện đồn điền ở Sùng Châu, tất nhiên không có ý kiến gì.
Những người khác âm thầm tính toán chi phí trong đầu rồi đồng loạt tán thành đề nghị này
Nếu không lập đồn điền, họ căn bản không nuôi nổi quân đội quy mô lớn như vậy.
Qua nhiều lần chiêu mộ, Hoàn Châu đã có sáu mươi nghìn binh mã,4quy mô nữ doanh cũng mở rộng tới bảy nghìn người.
Đây là kết quả sau khi Khương Bồng Cơ đã cố ý nâng cao tiêu chuẩn đầu vào
Nếu ai tới cũng không từ chối, binh lực có thể đạt tới hơn trăm nghìn
Ở biên giới Đông Khánh, Khương Bồng Cơ hoàn toàn xứng đáng là bá chủ phương Bắc
Lý Vân hỏi: “Không biết nơi nào ở Sùng Châu có ruộng hoang vô chủ có thể khai hoang?”
Vì thôn tính đất đai quá độ, không ít đất đai đều là tài sản riêng của đám thể gia vọng tộc
Quy mô lần đồn điền này hẳn sẽ tương đối lớn, nếu không đủ đất đai e rằng không ổn
Khương Đồng Cơ cười khinh miệt: “Đến lúc đó nói sau.”
Địa điểm9lập đồn điền phải chờ sau khi khảo sát thực địa mới có thể quyết định.
Nếu cường hào bản địa thông minh một chút, cô không ngại hợp tác cùng được lợi, nếu không thức thời, cô chỉ có thể “lừa gạt, cưỡng đoạt” thôi
Vệ Từ vốn phụ trách việc đồn điền
Nhưng Vệ Từ đã tới Thượng Kinh giám sát việc xây dựng châu phủ, bây giờ cũng không có cách nào phân thân
Khương Bồng Cơ suy nghĩ một lúc rồi chỉ đích danh Lý Uân, bảo anh kiêm chức giáo úy trông coi việc làm nông ở Sùng Châu, chuyên môn xử lý chuyện này
Lý Uân vui vẻ đáp ứng
Việc đồn điền coi như đã tạm ổn, Khương Đồng Cơ chuyển chủ đề nói chuyện tới việc “Luyện binh”
Nói tới luyện binh, một đám võ tướng uể oải như là cắn thuốc lắc, tinh thần ai nấy đều trở nên hăng hái
a
Khương Đồng Cơ lần lượt hỏi thăm tiến độ huấn luyện tân binh của họ, nhận được câu trả lời khiến người ta hài lòng
“Chậm nhất là năm năm chúng ta sẽ khai chiến với Bắc Cương.” Khương Bồng Cơ vừa mở lời, các võ tướng đã tự giác dòng tai lên, tập trung tinh thần nghe kĩ, chỉ lo sẽ bỏ sót từ nào: “Kỵ binh của Bắc Cương rất mạnh, có lẽ mọi người đều đã biết rõ
Động tác họ mau lẹ, điều binh linh hoạt nhưng cũng để lộ điểm yếu rõ ràng
Ta muốn nhằm vào điểm yếu này mà huấn luyện một đội quân đặc biệt khắc chế đám kỵ binh đó
Lúc trước ta đã từng đề nghị nhưng quy mô huấn luyện quá nhỏ, hiệu quả cũng không lớn
Bây giờ phải lên kế hoạch hoàn chỉnh, chính thức phân hóa binh chủng!”
Bắc Cương quá mức ỷ lại vào kỵ binh, binh chủng chỉ có một loại duy nhất
Tốc độ của họ quả thực rất nhanh nhưng cũng không phải là vô địch, họ cũng có nhược điểm trí mạng
Thứ nhất là tính phòng ngự không mạnh.
Thứ hai là binh chủng quá đơn độc, một khi gặp phải binh chủng chuyên khắc chế gần như sẽ không có cơ hội phản kháng lại.
Khương Đồng Cơ dự định chính thức phân hóa binh chủng, đa dạng hóa các loại binh chủng trong quân
Điều này cũng có thể khiến việc điều động và chỉ huy trên chiến trường càng thêm linh hoạt.
Để khắc chế kỵ binh, Khương Bồng Cơ đã suy tính đến khá nhiều phương án.
Vừa có quân đội, binh chủng, vũ khí phòng ngự còn có cạm bẫy ngầm
Mọi người lật một trang của quyển sách nhỏ trong tay, sống lưng đột nhiên lạnh toát, trong lòng chỉ có một ý nghĩ..
Chủ công nhà mình có thù với đám kỵ binh à? Xem qua nội dung Khương Bồng Cơ viết, bọn họ thoáng tưởng tượng trong đầu rồi không nhịn được mà thầm thắp hương cho đám kỵ binh Bắc Cương
Trước tiên là nói tới quân đội, trên sách vẽ trận vảy cá khá đơn giản, đám bộ binh tay cầm tấm khiên và giáo dài, kết trận tạo thành đội hình san sát nhau giống như vảy cá
Trước kia Khương Bồng Cơ mang theo hơn trăm binh tốt lẻn vào ải Gia Môn đã đột phá vòng vây ra ngoài
Đội hình lúc ấy sử dụng có thể tính là phiên bản mini của trận vảy cá.
Nhưng đa số kỵ binh Bắc Cương mặc áo vải hoặc là kỵ binh hạng nhẹ mặc áo giáp đan bằng mây, tính cơ động cực mạnh
Nếu không bao vây được phe địch, hiệu quả của loại trận vảy cá này không lớn
Còn trận giáo dài mọi người đã khá quen thuộc
Ưu điểm của trận giáo dài rất rõ ràng, nhược điểm cũng như vậy
Nhưng đề nghị phân hóa binh chủng của Khương Bồng Cơ lúc trước lại khiến các đội binh chủng khác nhau cùng phối hợp, bổ trợ lẫn nhau
Như vậy, trận giáo dài này cũng không phải là không có chỗ hữu dụng
Nói về quân trận, phải nhắc tới sự hung dữ của đám cung thủ, thứ mà họ dùng là cung nỏ cải tiến mà Khương Bồng Cơ đã cải tiến vô số lần lúc trước
Binh lính biên chế trong quân đội cùng binh lính riêng của Khương Bồng Cơ lúc ban đầu, toàn bộ đều dùng nó cải tiến
Nhiều năm như vậy cũng đúc kết được không ít cách phối hợp tác chiến, tương đối sắc bén
Ngoài nó cải tiến ra, trong quân còn có xe bắn tên
Cự li bắn xa, uy lực lớn, lực sát thương cao, có thể gây tổn thương cực lớn cho quân tiên phong của Bắc Cương
Ngoài những thứ này ra, còn có mấy thứ “đồ chơi nhỏ” khác, ví dụ như dàn giáo chống ngựa, chống sắt.
* Dàn giáo chống ngựa (588) là một loại vũ khí dạng hàng rào được ghép lại từ những ngọn giáo sắc hoặc những cọc gỗ được vót nhọn với mục đích ngăn cản ngựa của địch tiến về phía trước.
Dàn giáo chống ngựa có thể bày trận ngăn ở phía trước của đại quân, đâm những con ngựa xung phong máu thịt lẫn lộn, ngăn cản kỵ binh tiên phong
Chông sắt tổng cộng có bốn mặt, dù xếp thế nào cũng đều có một đầu nhọn hướng lên trên
Chúng được rải với quy mô lớn trên đường quân địch tiến công, hơn nữa còn dùng cỏ cây che giấu
Nếu ngựa đạp trúng, đầu nhọn của chống sắt sẽ đâm vào vó ngựa, con ngựa gần như bị phể bỏ
Mọi người còn nhìn thấy hình dáng của hai loại vũ khí mới mẻ độc đáo trên sách
Một cái tựa như lưỡi hái, chuyên dùng để chém chân ngựa, một cái nặng nề uy vũ, gọi là đao trảm mã.
Khương Bồng Cơ định đặc biệt huấn luyện bộ đội tác chiến đặc chủng, số lượng khoảng năm mươi nghìn, huấn luyện riêng họ để nhằm vào chiến mã của Bắc Cương
So sánh năng lực tác chiến ngay lập tức, lực chiến của kỵ binh Bắc Cương không hề mạnh
Không có ngựa, bọn họ chính là mãnh hổ bị nhổ răng, không đủ sức gây uy hiếp.