Tác giả: Đình Băng
Trans: Rin_026
Edit: Yu (Miu)
Chỉ có tự bản thân mình trải qua, mới có thể hiểu được, làm diễn viên không hề dễ dàng.
Âu Dương Thiên Nhiên sau khi mang một thân thương tích đầy mình, mới lĩnh hội được sâu sắc kĩ thuật và những điểm cần chú ý khi treo dây cáp.
Cũng còn may, những vết thương gặp phải trong không gian Hư Nghĩ không phải là thật, nếu không, phải mang một thân tàn tạ đi quay phim, Âu Dương Thiên Nhiên cũng không có muốn đâu.
Trong lúc đoàn phim 《Giang hồ》 chuẩn bị khai máy, Âu Dương Thiên Nhiên liền đúng giờ có mặt tại phim trường.
Quả nhiên, phim truyền hình và phim điện ảnh hoàn toàn khác nhau, chỉ một bộ phim điện ảnh đã có tới hai diễn viên hạng một, ba diễn viên hạng hai, còn lại đều là những diễn viên hạng ba hạng tư, cũng chiếm đến mười mấy người.
Nghe nói bộ phim điện ảnh 《Giang Hồ》 này có không ít nhà đầu tư vào, cho nên muốn mời những đại danh đó cũng không có vấn đề gì lớn.
Hơn nữa, so với Nghiêm Khoan thì nhân mạch của Ngô Quốc Đóng không hề ít.
Lượng fans của Âu DươngThiên Nhiên trong một tuần ngắn ngủn đã tăng đến ba mươi vạn, có điều so với diễn viên hạng tư ở đây cũng không bằng.
Bất quá, đây chỉ là tạm thời, đợi đến khi bộ phim 《Tường Vi Hoa Khai》 chính thức công chiếu, danh khí của cậu khẳng định sẽ tăng lên đột phá.
Tuy rằng vai diễn của Âu Dương Thiên Nhiên được xem là nam tư, nhưng suất diễn của cậu không nhiều.
Dựa theo ý tứ của Ngô Quốc Đống, thì sẽ đem những phân cảnh của cậu quay xong trước.
Đối với việc này Âu Dương Thiên Nhiên cũng không có ý kiến gì.
Là một vai nam tư, Âu Dương Thiên Nhiên đương nhiên không có khả năng có được một phòng trang điểm riêng, cho nên chỉ có thể cùng vai nam hai và nam ba dùng chung một phòng.
Đãi ngộ so với đoàn phim 《Tường Vi Hoa Khai》 tuy rằng không bằng, nhưng cũng không tệ tí nào.
Chẳng qua, có một việc Âu Dương Thiên Nhiên không ngờ đến, là ở phòng trang điểm lại thấy được người quen cũ.
"Tiểu Mai?"
Không sai.
Đứng trước mặt Âu Dương Thiên Nhiên, cô gái có nét mặt thanh tú trẻ con, chỉ cao đến ngực cậu chính là chuyên viên trang điểm Tiểu Mai ở đoàn phim 《Tường Vi Hoa Khai》 lúc trước.
"Nhị thiếu! Chào cậu! Quả thiệt phải nói nha, chúng ta đúng là có duyên ghê luôn, không ngờ lại gặp nhau ở đây.
Lâu như vậy không gặp rồi, Nhị thiếu có nhớ chị không?"
Tiểu Mai tinh nghịch chớp chớp đôi mắt, dùng ngữ khí trêu chọc nói với Âu Dương Thiên Nhiên.
Sau đó lại không nháy mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt của cậu, mong nhìn ra điều gì.
Bởi vì tất cả mọi người đều ở phòng hóa trang, cho nên cũng không có nhiều người nhìn thấy Âu Dương Thiên Nhiên đi vào.
Nhưng bởi vì lời nói của Tiểu Mai, liền đem mọi lực chú ý đều kéo lên trên người Âu Dương Thiên Nhiên.
Không ngờ lại bị fan nữ của chính mình đùa giỡn.
Suy nghĩ của Âu Dương Thiên Nhiên lúc này chính là, cái giới giải trí này thật nhỏ bé, ở chỗ này cũng có thể gặp lại được Tiểu Mai.
Đương nhiên Âu Dương Thiên Nhiên không thể đưa ra biểu cảm ngượng ngùng khi bị đùa giỡn được.
Ngượng ngùng là cái gì chứ?? Ăn được sao?
Đối mặt với đệ nhất fan của chính mình, biểu hiện của Âu Dương Thiên Nhiên chưa từng bình tĩnh như thế này.
"Chúng ta vừa gặp nhau một tuần trước!"
Một tuần trước, Âu Dương Thiên Nhiên gặp được tiểu Mai trên phố, cho nên cái gọi là đã lâu không thấy của Tiểu Mai, quả thật là phi logic mà.
Thấy sắc mặt của Âu Dương Thiên Nhiên như cũ không đổi, cũng không có xuất hiện biểu cảm kinh ngạc, Tiểu Mai có chút thất vọng bỉu môi, không hề đồng ý nói.
"Cậu cũng nói là một tuần trước rồi.
Cách hiện tại cũng đã bảy ngày, đồng nghĩa với xa nhau bảy mùa thu.
Nhị thiếu! Không ngờ cậu lại không nhớ chị! Thật làm chị đau lòng quá ;-;"
Hai tay Tiểu Mai ôm ngực, ra vẽ đau lòng vô cùng.
Chẳng qua ánh mắt của cô ấy thỉnh thoảng lại nhìn trộm Âu Dương Thiên Nhiên, liền có thể nhìn ra cô ấy hoàn toàn là cố ý.
Nếu là nghệ sĩ khác khi nhìn thấy fan của mình làm ra bộ dáng thương tâm như vậy, cho dù là thật hay giả, đều sẽ đi đến ôn nhu trấn an.
Đáng tiếc, Âu Dương Thiên Nhiên cố tình lại khác biệt.
Cậu chỉ nhẹ nhàng liếc mắt nhìn qua Tiểu Mai một cái, liền nhàn nhạt nói.
"Tôi nhớ rõ trái tim chính xác nằm ở bên trái."
"A?"
Tiểu Mai lúc này mới phản ứng lại được, thì ra bản thân che lại chính là ngực phải của mình.
Trong lúc nhất thời xấu hổ vô cùng, gương mặt cô đỏ lên, hờn dỗi nói với Âu Dương Thiên Nhiên.
"Nhị thiếu! Cậu làm như vậy, về sau sẽ không có ai chơi đùa với cậu đâu!"
"Ha ha ha......"
Toàn bộ người trong phòng hóa trang đều không hẹn mà cùng mà bị chọc cười.
"Ha ha! Không được rồi! Tôi nói này, Âu Dương Thiên Nhiên có phải không? Tiểu Mai người ta hướng cậu cầu an ủi, cậu lại đã kích người ta như vậy, quả thật không tốt lắm đâu nha."
Lúc này một người mặc bộ trường bào màu xanh lá, nhìn qua chỉ hai mươi mấy tuổi, ngũ quan góc cạnh, gương mặt chữ điền, rất có anh khí nam tử, bước đến trước mặt Âu Dương Thiên Nhiên cười nói.
"Anh là?"
Âu Dương Thiên Nhiên nghiêng đầu, trong mắt mang theo một chút nghi vấn.
Người mặc trường bào đối với vẻ không quen biết bản thân của Âu Dương Thiên Nhiên cũng không giận, ngược lại vô cùng sảng khoái mà vươn tay ra.
"Tôi tên là Lương Kiến Văn vai diễn ở đoàn phim là đồ đệ của cậu Phong Thành Vân."
"Chào anh! Tôi là Âu Dương Thiên Nhiên."
Âu Dương Thiên Nhiên vươn tay, cùng Lương Kiến Văn chào hỏi.
Lương Kiến Văn? Đây là một diễn viên nam hạng một đóng vai nam chính trong đoàn phim.
Nếu như vậy hẳn anh ta phải có một phòng trang điểm riêng.
Như thế nào lại ở chỗ này?
Dường như nhìn ra nghi hoặc trong mắt của Âu Dương Thiên Nhiên, Lương Kiến Văn sợ sờ gáy, cười nói.
"Trang điểm cho nữ còn lâu hơn chúng ta nhiều.
Hơn nữa phòng trang điểm bên kia cũng khá nhỏ, cho nên tôi liền qua bên đây.
Ở đây khá tốt, chúng ta đều là nam, hóa trang hay thay quần áo đều tiện, hơn nữa, phòng cũng đủ lớn.
À! Đúng rồi! Tôi cũng đã hóa trang xong.
Cậu cứ ngồi vào vị trí của tôi vừa rồi."
Lương Kiến Văn tựa hồ rất hay nói.
Trên người cũng không mang theo bệnh đại minh tinh gì đó.
Thái độ đối với Âu Dương Thiên Nhiên cũng rất nhiệt tình.
"Cảm ơn."
Âu Dương Thiên Nhiên gật đầu cảm tạ, sau đó cũng không hề do dự mà trực tiếp ngồi vào vị trí vừa nãy của Lương Kiến Văn chuẩn bị hóa trang, nét mặt không khiêm nhường hay khiêm tốn.
Nhìn thấy Âu Dương Thiên Nhiên trực tiếp như vậy, Lương Kiến Văn cũng có chút sững sốt.
Bất quá hắn tựa hồ nghĩ tới cái gì liền mau chóng cười cười.
Những người còn lại trong phòng hóa trang mặc dù đã biết Lương Kiến Văn hay nói, nhưng lại không nghĩ đến đến hắn ta sẽ chủ động cùng một người mới nói chuyện, hơn nữa thái độ của người mới kia tựa hồ quá mức lãnh đạm đi.
Có điều nhìn thấy gương mặt của Lương Kiến Văn cũng không có gì không vui, ngược lại còn ngồi cạnh người đại diện của Âu Dương Thiên Nhiên hàn huyên một lúc, càng thêm nghi hoặc.
Người mới này rốt cuộc có địa vị gì? Chẳng những có thể khiến đoàn phim an bài cho cậu ta một chuyên viên trang điểm riêng, còn có thể khiến diễn viên hạng một như Lương Kiến Văn chủ động nói chuyện cùng.
Hành động của Tiểu Mai vô cùng nhanh chóng khi Âu Dương Thiên Nhiên vừa ngồi xuống, cô lập tức tiến vào trạng thái làm việc.
Tiểu Mai cũng đã ở chung với Âu Dương Thiên Nhiên mấy tháng, đối với một số đặc điểm trên gương mặt cậu cũng hiểu biết, cho nên tốc độ vô cùng nhanh.
Trong giới giải trí có không ít chuyên viên trang điểm nổi danh.
Kỹ thuật hóa trang của Tiểu Mai tuy rằng không tồi, nhưng danh khí của cô so ra vẫn kém hơn nhiều chuyên viên trang điểm khác.
Lần này có thể tiến vào đoàn phim 《Giang Hồ》 để hóa trang, hơn nữa còn trở thành chuyên viên trang điểm riêng cho Âu Dương Thiên Nhiên, Tiểu Mai cũng đã có cảm giác thành tựu.
Đây đều là an bài của Ngô Quốc Đống, cho nên Tiểu Mai cũng không biết chuyện là như thế nào.
Bất quá, điều đó cũng không quan trọng.
Quan trọng là Tiểu Mai có thể gặp được thần tượng của mình là Âu Dương Thiên Nhiên, như vậy đã khiến cô vô cùng vui vẻ rồi.
Nhìn Tiểu Mai động tác thuần thục hóa trang cho Âu Dương Thiên Nhiên, Lương Kiến Văn liền thấp giọng nói.
"Đại diện Hạ! Chuyên viên trang điểm này nhìn qua không tồi nha.
Hình như rất quen thuộc với Âu Dương."
"Đúng vậy! Kỹ thuật hóa trang cũng không tồi.
Âu Dương cùng với cô ấy cũng khá hợp nhau."
Có thể không hợp được sao? Nha đầu kia chính là là fan hàng đầu của Âu Dương Thiên Nhiên.
Hạ Tuấn Quân nhìn Tiểu Mai một bên hóa trang cho Âu Dương Thiên Nhiên, một bên nhân cơ hội trộm ngắm gương mặt của cậu.
Đối với hành động ăn đậu hũ Âu Dương Thiên Nhiên trắng trợn của Tiểu Mai, Hạ Tuấn Quân có chút bất đắc dĩ.
"Vậy sao?"
Lương Kiến Văn nhìn Tiểu Mai đang hoá trang cho Âu Dương Thiên Nhiên lại có thâm ý khác mà nói.
"Nghe nói kỹ thuật diễn của Âu Dương không tồi chút nào.
Một lát nữa tôi cũng phải hảo hảo học hỏi mới được nha."
Muốn hỏi vì sao Lương Kiến Văn lại nhiệt tình với Âu Dương Thiên Nhiên như vậy, đó là bởi vì Lương Kiến Văn cũng là nghệ sĩ dưới tay công ty giải trí Sao Trời.
Mà bản thân hắn là một diễn viên hạng một, hợp đồng được ký với công ty giải trí Sao Trời cũng chỉ là cấp A.
Hợp đồng cấp S là hợp đồng cao cấp nhất.
Nếu không đạt được thành tựu gì siêu lớn công ty giải trí Sao Trời không có khả năng sẽ đồng ý ký kết hợp đồng cấp S này.
Một người mới như Âu Dương Thiên Nhiên lại có thể đạt được hợp đồng cấp S đã là không thể, mặt khác nghĩ đến họ của Âu Dương Thiên Nhiên, Lương Kiến Văn vô cùng thông minh liền nhớ rằng, chủ tịch công ty Sao Trời chính là gia tộc Âu Dương.
Lần này, khi biết được Âu Dương Thiên Nhiên sẽ cùng hắn tham gia chung một đoàn phim, hơn nữa lại còn sắm vai sư phụ của mình.
Lúc này Lương Kiến Văn liền biết, cơ hội tìm hiểu Âu Dương Thiên Nhiên đã đến rồi.
Nghe nói kỹ thuật diễn của cậu ta không tồi.
Bản thân hắn cũng rất muốn biết, kỹ thuật diễn của Âu Dương Thiên Nhiên như thế nào là không tồi.
Sau khi hóa trang và thay trang phục xong, thời điểm khi Âu Dương Thiên Nhiên mặc một bộ trường bào màu trắng phiêu dật xuất hiện, mọi người trong phòng hóa trang không khỏi kinh diễm.
Nếu không phải nhìn thấy tận mắt, thật khó có thể tưởng tượng được, trên thế giới lại có một người phiêu dật thoát tục như vậy.
Trường bào màu trắng như tuyết, tóc dài đen như mực, khí chất thanh lãnh tựa như ánh trăng phía chân trời tản ra ánh sáng quanh manh tinh khiết.
Ngay cả biểu tình cũng mang theo một loại đạm nhiên cùng bình tĩnh, ngũ quan như được tỉ mỉ tạo hình, đẹp đến nổi không giống phàm nhân.
Phảng phất như là đến từ Cửu Thiên, chân nhân mang theo một khí thế siêu phàm thoát tục, thanh lãnh lại cao ngạo.
Bởi vì Âu Dương Thiên Nhiên chỉ mới mười tám tuổi, gương mặt còn mang theo nét non nớt, nhưng dưới bàn tay khéo léo của Tiểu Mai, Âu Dương Thiên Nhiên lập tức thành thục hơn vài tuổi.
Hơn nữa nét mặt của cậu lạnh lùng cao lãnh, khiến cho người khác không khỏi sinh ra cảm giác, khi cậu đảm đương vai sư phụ của Lương Kiến Văn là điều vô cùng đương nhiên, không có một chút đột ngột.
Ngay cả Ngô Quốc Đống cũng không nghĩ được, hình tượng của Âu Dương thiên nhiên cư nhiên lại vô cùng hợp với nhân vật Phong Lăng này, trong lòng lập tức liền cảm thấy bản thân đã nhặt được bảo bối.
Địa điểm quay phân cảnh đầu tiên là trong một sơn cốc mỹ lệ.
Vì có một số số phong cảnh cần thiết nhất định, cho nên đoàn phim liền đi đến địa danh nổi tiếng Bách Hoa Cốc ở ngoại ô thành phố để quay.
Hiện tại, rất nhiều loài hoa tươi ở Bách Hoa Cốc đều đã nở rộ, đây cũng chính là một thời điểm tốt nhất để quay phim.
Cảnh quay mở màn là nam chính ở Bách Hoa Cốc luyện kiếm.
Thân là một diễn viên hạng một, Lương Kiến Văn được thầy dạy võ thuật trực tiếp chỉ đạo, cho nên vô cùng dễ dàng hoàn thành cảnh diễn đầu tiên này.
Mà Âu Dương Thiên Nhiên đứng một bên nhìn màn biểu diễn của Lương Kiến Văn, có chút kinh ngạc.
Kỹ thuật diễn của Lương Kiến Văn quả thực rất tốt, trái ngược với nam diễn viên hạng hai Chu Tử Bân trước kia, không chỉ hơn một cấp bậc.
Hơn nữa, Âu Dương Thiên Nhiên cảm giác, kỹ thuật diễn của Lương Kiến Văn tựa hồ còn tốt hơn so với cậu.
"Đinh......!Tuyên bố nhiệm vụ phó tuyến.
Ký chủ cuối cùng cũng đã gặp được đối thủ thứ nhất trong hành trình trở thành Đệ nhất nam thần của mình.
Kính mong ký chủ mang theo tự tin, dùng kỹ thuật diễn của chính mình đánh bại Lương Kiến văn, khiến hắn tâm phục khẩu phục đối với ký chủ.
Kỳ hạn nhiệm vụ một tháng, nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng 300 điểm giá trị sinh mệnh, một cái Rương thần bí.
Nhiệm vụ thất bại, thuộc tính và số liệu của ký chủ đang sở hữu giảm một nửa.
Mong ký chủ trong thời gian quy định cố gắng hết sức hoàn thành.
Bổn hệ thống ta đây rất xem trọng ký chủ đó.
Haha!"
Toàn bộ thuộc tính và số liệu giảm một nửa? Nghe thấy hình phạt lần này, Âu Dương Thiên Nhiên nhịn không được cả kinh.
Chời đựu!! Lúc trước không phải chỉ khấu trừ giá trị sinh mệnh thôi sao? Toàn bộ thuộc tính ở đây không chỉ là giá trị sinh mệnh đáng giá, còn có dung mạo và khí chất, kỹ thuật diễn, quan trọng nhất là thanh Vọng Trị và nhiều thứ khác của cậu nữa.
Nếu như phải giảm đi một nửa những thứ đó, Âu Dương Thiên Nhiên quả thực không thể tưởng tượng được sẽ như thế nào.
"Hệ thống, lần này có cần phải chơi lớn đến thế không chứ?"
Nếu như đến kỳ hạn mà cậu vẫn chưa hoàn thành được nhiệm vụ, chiều cao của cậu không phải cũng sẽ giảm một nửa chứ...!nghĩ đến đây Âu Dương Thiên Nhiên không nhịn được rùng mình một cái.
Tưởng tượng đến bản thân chỉ trong một đêm, từ 1m86 biến thành chưa đến một mét.
Hình ảnh kia quả thật là công tốt đẹp chút nào đâu QAQ.
"Đối với hình phạt cao như vậy, đương nhiên có thể khiến cho ý chí chiến đấu của ký chủ tăng lên không ngừng.
Chẳng lẽ ký chủ không có tin tưởng vào bản thân mình sao?"
" Làm sao có thể chứ? Hệ thống! Ta nói cho ngươi biết, ta cái gì cũng đều thiếu, chỉ có tự tin là không bao giờ thiếu.
Ngươi hãy chờ đó cho ta! Nhiệm vụ này, ta nhất định sẽ hoàn thành."
Kỳ thật ngay cả bản thân Âu Dương Thiên Nhiên cũng không hề phát hiện, cậu có một khuyết điểm, đó chính là không thể chịu nổi người khác khiêu khích.
Đặc biệt, khi nãy hệ thống lại còn dùng ngữ điệu xem thường đối với cậu, liền kiến Âu Dương Thiên Nhiên miệng còn nhanh hơn não, trực tiếp liền đưa ra lời nói trên kia, tỏ vẻ chính mình đã quyết tâm.
Một Lương Kiến Văn thì tính là cái gì? Cậu chính là là muốn đánh bại đệ nhất nam thần hiện tại Lăng Ảnh Liệt dưới chân đó.
Hahaha.
Không nhớ rằng lúc trước Chu Tử Bân đã bị cậu nghiền áp rồi hay sao?
Khoan đã! Từ từ, vừa rồi hệ thống hình như có nói Lương Kiến Văn là đối thủ đầu tiên của cậu? Như vậy, Chu Tử Bân lúc trước tính là cái gì?
Nỗi lòng của Chu Tử Bân: Này này! Hệ thống! Tuy rằng kỹ thuật diễn của bổn gia Chu Tử Bân ta đây so ra kém hơn Lương Kiến Văn một chút, nhưng ngươi sao lại có thể trực tiếp đem ta đánh rớt như vậy được chứ? Ngươi dám phủ nhận giá trị tồn tại của ta hay sao? Thật là quá đáng mà!
- --
Editor:
I'm comeback.
(~3)~ nhớ ta không nào?
Mặc dù ta đã trôi theo sông Hương nhưng ta vẫn còn nhớ các đọc giả thân yêu còn chờ ta.:3 hàng còn nóng chớ vội..