Hệ Thống Nam Thần Giới Giải Trí


Tác giả: Đình Băng
Trans: Rin_026
Edit: Miu
Sau khi cất kỹ hợp đồng, Lăng Ảnh Liệt lại lấy ra một túi văn kiện nhỏ, rồi đưa cho Âu Dương Thiên Nhiên.

"Đây là cái gì?"
Âu Dương Thiên Nhiên mở ra, vừa nhìn thấy những thứ bên trong liền chấn động.

Trong đó là một vài chiếc chìa khóa, còn có một tấm thẻ ngân hàng, hơn nữa còn là thẻ ngân hàng loại cao cấp nhất.

Chiếc thẻ màu đen này, Âu Dương Thiên Nhiên cũng có một cái.

Muốn có nó, nhất thiết phải gửi từ 1 tỷ hoa tệ trở lên, ngân hàng mới có thể cấp cho.

Đây cũng coi như là là cấp bậc cao cấp nhất của thẻ ngân hàng ở Hoa Quốc.

Nhìn thấy mấy thứ này, Âu Dương Thiên Nhiên liền vô cùng nghi hoặc mà nhìn về phía Lăng Ảnh Liệt.

Khóe miệng của Lăng Ảnh Liệt hơi hơi nhấc lên.

"Xe và tiền tiêu vặt!":))
Cái loại cảm giác đang được thổ hào bao dưỡng là như thế nào đây? Lúc trước Âu Dương Thiên Nhiên vẫn luôn cho rằng, mấy tên thổ hào tùy tiện rút tiền, đặt phòng, mua nhà mua xe gì đó đều là giả, không ngờ rằng chỉ là do cậu chưa gặp được mà thôi.

Hiện tại gặp được rồi, loại cảm giác này quả nhiên vi diệu!
Cậu đường đường là một người đàn ông, có tay có chân, hơn nữa hiện tại tiền bạc cũng không thiếu chút nào, căn bản không cần người khác bao dưỡng.

"Không cần!"
Âu Dương Thiên Nhiên đem túi văn kiện đẩy trở lại trước mặt Lăng Ảnh Liệt.

"Cứ cầm đi!"
Thái độ của Lăng Ảnh Liệt rất kiên quyết.

"Đây là một căn biệt thự ở ở phụ cận đoàn phim, khoảng cách cách rất gần.

Nếu mệt mỏi, em có thể đến đó nghỉ ngơi."
Biệt thự sự ở gần đoàn phim? Thật đúng là có tiền mà! Bất quá, Âu Dương Thiên Nhiên cậu là người hám lợi như vậy sao? Ngay khi Âu Dương Thiên Nhiên chuẩn bị cự tuyệt, câu nói tiếp theo của Lăng Ảnh Liệt liền khiến cậu đem lời nói của mình nuốt về.

"Tôi biết em không muốn để cho người khác biết quan hệ của chúng ta.

Nếu ở căn biệt thự kia, nhất định sẽ không có bất luận người nào có thể quấy rầy em."
Cái lý do này rất tốt, Âu Dương Thiên Nhiên có muốn không nhận cũng có chút khó khăn.

Dù sao thì Lăng Ảnh Liệt cũng đâu phải đem căn biệt thự tặng cho cậu, chẳng qua chỉ đưa cho cậu chìa khóa mà thôi.

Lấy quan hệ hiện tại của bọn họ, quả thật rất cần một địa phương không bị bất kỳ ai quấy rầy.

Nếu Lăng Ảnh Liệt đã nói được như vậy, chắc hẳn là không có bất kỳ vấn đề gì.

Cho nên, Âu Dương Thiên Nhiên suy nghĩ một lúc, sau đó liền đem chìa khóa và và thẻ ngân hàng cất vào.

Chẳng qua hai chiếc chìa khóa xe vẫn trả lại cho Lăng Ảnh Liệt.

"Tôi có xe của mình."
Âu Dương Thiên Nhiên lại lấy từ trong túi ra cái bóp mà lúc trước Âu Dương Dịch tặng cho, rút một tấm thẻ ngân hàng bình thường, đưa cho Lăng Ảnh Liệt.

"Trong đây có một trăm vạn, tôi biết so với tấm thẻ của anh thì kém rất nhiều.

Nhưng mà đây là tiền lương mà tôi nhận được từ phí phát ngôn và đóng phim gần đây, về sau sẽ đưa thêm.

Anh cứ dùng trước bao nhiêu đó."
Âu Dương Thiên Nhiên không muốn thiếu người khác cái gì, cũng không muốn để cho Lăng Ảnh Liệt ngồi vào vị trí lãnh đạo trong quan hệ giữa hai người.

Tuy rằng Âu Dương Thiên Nhiên hiện tại không chỉ có bao nhiêu đây tiền, nhưng giữa tiền của gia tộc Âu Dương và tiền do chính cậu tự kiếm ra, vẫn có hai ý nghĩa khác nhau.

Cho nên, không đến thời điểm bất đắc dĩ, cậu nhất định sẽ không dùng đến tiền của gia tộc Âu Dương.

Nhìn thấy tấm thẻ ngân hàng rất bình thường này, bất kỳ ai cũng sẽ không nghĩ đến, Nhị thiếu gia của gia tộc Âu Dương cư nhiên lại dùng một tấm thẻ ngân hàng bình thường đến như vậy.

Bất quá, chỉ cần nghĩ đến trong đây là tiền do chính Âu Dương Thiên Nhiên tự mình kiếm được Lăng Ảnh Liệt liền cảm giác trong lòng một trận ấm áp, không hề do dự mà nhận lấy tấm thẻ kia.

Tốt! Nên nói là rất tốt! Cái gì nên đưa cũng đã đưa Âu Dương Thiên Nhiên liền ngồi thẳng eo, vẽ mặt nghiêm túc nói.

"Lăng Ảnh Liệt! Tuy rằng chúng ta đã xác định quan hệ, nhưng nhất thiết vẫn phải tuân thủ 3 điều kiện."
Lăng Ảnh Liệt:"Nói đi!"
"Thứ nhất, không có sự đồng ý của hai bên, tuyệt đối không được công khai quan hệ của hai người.

Thứ hai, trong lúc kết giao, tuyệt đối phải giữ gìn thể xác và tinh thần sạch sẽ, nhất định ảnh phải trung thành với đối phương.

Thứ ba, hai bên đều phải có được không gian riêng tư của mỗi người, giống như lúc này, nếu muốn ra tay can thiệp vào tin tức hay truyền thông của đối phương, nhất định phải được đối phương đồng ý."
Sau khi Âu Dương Thiên Nhiên nhìn thấy Lăng Ảnh Liệt, liền biết được tin tức đột nhiên biến mất kia là do ai giở trò quỷ.

Ở trong nước, người có được năng lực này không nhiều lắm, vừa lúc Lăng Ảnh Liệt là người có khả năng nhất.

Lăng Ảnh Liệt hơi chau mày, tuy rằng điều cuối cùng khiến anh có chút không vừa lòng lắm, nhưng anh vẫn gật đầu đồng ý, sau đó nói.

"Thay quần áo đi."
"Để làm gì?"
Âu Dương Thiên Nhiên hỏi.

"Đi ra ngoài, hẹn hò.

Trong hợp đồng kết giao có ghi rõ."
Lăng Ảnh Liệt nói rất đương nhiên, không phải bất kỳ cặp đôi nào cũng đều phải ra ngoài hẹn hò sao?
Nếu không ra ngoài hẹn hò, làm sao có thể bồi dưỡng ra cảm tình được?
Hẹn hò? Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy tiết tấu này có chút nhanh rồi.

Trong lúc nhất thời, cậu vẫn chưa ra phản ứng lại kịp, sau đó liền nhìn thấy Lăng Ảnh Liệt đang mặc tây trang.

"Anh mặc cái này ra ngoài hẹn hò sao?"
Lăng Ảnh Liệt vốn đã có khí tràng rất lớn, nếu như mặc tây trang ra ngoài, cho dù có mang kính râm và đeo khẩu trang, thì nhất định cũng sẽ bị mấy tên paparazi mắt sắc, cùng người qua đường nhận ra được.

"Không cần phải lo lắng."
Lăng Ảnh Liệt cầm lấy di động, gọi một cuộc điện thoại, còn chưa đến 10 phút, giám đốc khách sạn cư nhiên đã tự mình cầm quần áo và đủ lại đạo cụ ngụy trang đem đến đây, đồng thời phía sau còn có hai người chuyên viên trang điểm.

"Anh là ông chủ phía sau của khách sạn này à?"
Nhìn thấy người giám đốc kia mang theo bộ dáng ân cần, lại nghĩ đến cách mà Lăng Ảnh Liệt xuất hiện ở khách sạn, hơn nửa bên ngoài ngay cả một người phóng viên cũng đều không có, Âu Dương Thiên Nhiên không khó đoán được thân phận của Lăng Ảnh Liệt.

"Ừ! Trước tiên thay quần áo đã!"
Lăng Ảnh Liệt kéo theo Âu Dương Thiên Nhiên, đi vào trong thay đồ.

Không thể không nói, hóa trang thật đúng là một môn nghệ thuật, có thể nói là một lần chỉnh dung cũng không quá.

Giống như hiện tại, một trong hai người chuyên viên trang điểm kia ở trên mặt Âu Dương Thiên Nhiên bôi bôi trét trét, lại kết hợp với quần áo đang mặc, vừa nhìn thấy mình trong gương, Âu Dương Thiên Nhiên suýt chút nữa đã không nhận ra bản thân.

Thiếu niên trong gương và Âu Dương Thiên Nhiên tuấn mỹ phi phàm lúc trước, hoàn toàn không giống nhau.

Một mảng lớn tóc mái che khuất cái trán của Âu Dương Thiên Nhiên, lông mày thô hơn, trông có chút hỗn độn.

Đôi mắt hoa đào ban đầu đã bị kính mắt che khuất, ngũ quan nguyên bản tinh xảo đã trở nên bình đạm không có gì đặc biệt.

Kết hợp với bộ đồ vận động, liền giống như một học sinh ở độ tuổi vị thành niên bình thường.

Nếu không phải phải biết bản thân đang soi gương, Âu Dương Thiên Nhiên thiếu chút nữa đã cho đó là người khác.

Lại nhìn qua Lăng Ảnh Liệt, anh đồng dạng cũng đem tóc mái thả xuống, hơi che khuất cái trán và lông mày.

Ngũ quan hoàn mỹ ban đầu cũng trở nên thực bình phàm.

Giống như Âu Dương Thiên Nhiên, anh mang lên một cái kính mắt to màu đen, đem gương mặt góc cạnh của anh biến trở nên nhu hòa hơn.

Khí thế bức người vốn có cũng vừa vặn thu lại, mặc một bộ đồ vận động trái màu với Âu Dương Thiên Nhiên, khiến cho anh trẻ hơn vài tuổi, nhìn qua giống như một một giáo sinh bình đạm.

Một đen một trắng, với bộ dạng hiện tại của hai người, còn mang lên một cái mũ, đừng nói là phóng viên, ngay cả người quen thuộc bọn họ cũng không nhất định nhận ra được.

Lăng Ảnh Liệt đối với tay nghề hóa trang của hai chuyên viên trang điểm này rất vừa lòng.

Sau khi đuổi hai người ra khỏi cửa, anh liền cùng Âu Dương Thiên Nhiên ra ngoài.

Mới vừa bước khỏi cửa khách sạn, cả hai liền gặp Âu Dương Dịch từ bên ngoài trở về.

Chỉ trong nháy mắt kia, Âu Dương Thiên Nhiên thiếu chút nữa đã lui về sau tránh né.

Dù sao thì ở bên cạnh cậu còn có Lăng Ảnh Liệt, cho nên Âu Dương Thiên Nhiên không muốn để cho cho Âu Dương Dịch biết được sự tồn tại của Lăng Ảnh Liệt.

Nhưng mà Lăng Ảnh Liệt đã nhanh tay hơn Âu Dương Thiên Nhiên một bước, ngay lúc Âu Dương Thiên Nhiên đang chuẩn bị xoay người đi, cánh tay thon dài đã trực tiếp ôm ngang eo Âu Dương Thiên Nhiên, nửa lôi kéo Âu Dương Thiên Nhiên tiếp tục bước đến gần Âu Dương Dịch.

Cánh tay bên hông có lực rất lớn, trong lúc nhất thời Âu Dương Thiên Nhiên không có biện pháp thoát ra.

Hơn nữa, đã đụng phải ánh mắt đánh giá của Âu Dương Dịch, cho nên Âu Dương Thiên Nhiên liền càng không có khả năng giãy giụa, như vậy chỉ càng khiến cho Âu Dương Dịch chú ý mà thôi.

Cứ như vậy, hai bên trực tiếp chạm mặt, nhìn thoáng qua nhau.

Âu Dương Dịch nhìn nhìn hai người vừa đi ngang mình, còn mặc đồ đôi, ngoại trừ ánh mắt có chút tò mò, cũng không có nghỉ thêm gì.

Đây là khách sạn ở gần đoàn phim, tuy rằng nơi này đã được đoàn phim bao trọn, nhưng cũng chỉ là đặt mấy tầng trên cùng mà thôi.

Ở mấy tầng dưới còn có không ít lữ khách linh tinh.

Cho nên, để tránh phiền toái, Âu Dương Dịch cũng mang theo kính râm và mũ.

Hiện tại nam nam yêu nhau ngày càng nhiều, thấy một đôi nam nam ở bên ngoài, căn bản cũng không đem lại tò mò nhiều.

Bộ dạng hai người nhìn qua rất bình thường, trông có vẻ giống như như sinh viên.

Chẳng qua, bởi vì đôi tình nhân kia có dáng người rất cao, cho nên Âu Dương Dịch mới nhìn thêm vài lần.

"Cậu ấy không nhận ra chúng ta."
Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy có chút không thể tưởng tượng được.

Khoảng cách gần như vậy, Âu Dương Dịch lại không thể nhận ra cậu.

Nói như vậy, kỹ thuật của hai chuyên viên trang điểm kia, quả nhiên rất xuất thân nhập hóa.

"Em yên tâm rồi?"
Lăng Ảnh Liệt cúi người, ở bên tai Âu Dương Thiên Nhiên nhẹ giọng nói.

"Xem như vậy đi!"
Ngay cả Âu Dương Dịch cũng không thể nhận ra, như vậy những người khác càng không có khả năng, cho nên Âu Dương Thiên Nhiên liền có chút yên tâm.

Lại nói, bởi vì mang thân phận diễn viên, cho nên tuy đã đến thế giới này nữa năm, nhưng ngoại trừ một lần cùng với Âu Dương Dịch đi dạo phố lúc trước, cậu vẫn chưa được ra ngoài, cho nên Âu Dương Thiên Nhiên vẫn chưa chưa thật sự nhìn kỹ thế giới này.

Lần này khó có được một lần được ra bên ngoài, nhìn dòng người đến đến đi đi, không một ai nhận ra bọn họ, Âu Dương Thiên Nhiên rất là cao hứng, vì vậy liền đem cánh tay đang ôm ở bên hông mình bỏ ra sau đầu.

Hai người đi vào rạp chiếu phim, Lăng Ảnh Liệt dò hỏi ý kiến của Âu Dương Thiên Nhiên, cuối cùng mua hai tấm vé của bộ điện ảnh 《Giang Hồ》.

Dựa theo lời nói của Âu Dương Thiên Nhiên, dù sao cũng là phim của mình, cho nên vẫn muốn ủng hộ một chút.

Hai người đến vị trí ở trong góc, nhìn bốn phía chỗ ngồi đã lục đục có người ngồi, Âu Dương Thiên Nhiên nhịn không được nói.

"Đây là lần đầu tiên tôi vào rạp chiếu phim." Cho dù là đời trước hay là đời này.

Nghe ra lời nói của Âu Dương Thiên Nhiên dường như có chút cảm khái, Lăng Ảnh Liệt liền quay đầu nhìn cậu một cái.

"Về sau sẽ thường xuyên đến xem."
Âu Dương Thiên Nhiên như suy tư điều gì mà nhìn Lăng Ảnh Liệt, gia hỏa này thật đúng là biết tận dụng thời cơ mà.

Kỳ thật nói đây là hẹn hò, nhưng trong lòng Âu Dương Thiên Nhiên, đây chẳng qua cũng chỉ là đang cùng một người bạn đến rạp chiếu phim mà thôi.

Cậu thực sự không có suy nghĩ đến hướng tình cảm gì đó.

Bộ phim rất nhanh đã bắt đầu, ngay sau đó liền nghe được không ít tiếng thét chói tai, bởi vì đến lúc Âu Dương Thiên Nhiên lên sân khấu.

Âu Dương Thiên Nhiên nhìn phương thức lên sân khấu của chính mình, liền cảm thấy quả thực rất tốt, hình ảnh kia thật sự rất đẹp.

"Không tồi!"
Lăng Ảnh Liệt ở một bên mở miệng nói.

Tuy rằng đối với Lăng Ảnh Liệt, kỹ thuật diễn của Âu Dương Thiên Nhiên vẫn chưa tốt lắm, nhưng so với những diễn viên khác, đã xem nhưng rất tốt rồi.

Đặc biệt là khi cùng anh đối diễn, rõ ràng so với lúc quay bộ phim 《Giang Hồ》 này đã tiến bộ không ít.

Không ngờ lại được Lăng Ảnh Liệt khen ngợi, đúng là không dễ có được a! Hai người đều là người kiệm lời nói, cho nên liền như vậy mà lẳng lặng ngồi xem phim, cũng không giống như những cặp đôi yêu nhau khác, nhiệt liệt mà thảo luận nội dung bộ phim.

Trên màn ảnh đã chuyển đến cảnh nam chủ bị hủy bỏ vỏ công, sau đó một lần nữa trở lại Thần Y Cốc, một lần nữa bị Phong Lăng đã thương, lúc này Âu Dương Thiên Nhiên lập tức nghe được không ít người đang mắng Phong Lăng máu lạnh vô tình linh tinh.

Cậu chỉ cười mà cho qua.

Cuối cùng, khi nhìn thấy kết cục, những người vừa rồi còn đang nắng Phong Lăng máu lạnh vô tình, lại bật khóc.

Bộ phim điện ảnh vừa kết thúc, Âu Dương Thiên Nhiên liền nghe được những người đó không ngừng nói Phong Hành Vân không có lương tâm abcd.

Xem đi, lại có thêm không ít người bị mang nhập diễn.

Ra khỏi rạp chiếu phim, bên ngoài liền đánh đến một trận gió lạnh, Âu Dương Thiên Nhiên nhịn không được rụt rụt cổ.

Cậu không sợ nóng, nhưng lại có chút sợ lạnh.

Đặc biệt là khi mùa đông đến, hai tay cậu đặc biệt trở nên lạnh lẽo.

Ngay khi Âu Dương Thiên Nhiên xoa xoa cánh tay đang lạnh băng của mình, một đôi bàn tay to rộng rắn chắc liền đem hai tay của cậu bao lấy, sau đó đưa đến gần đôi môi gợi cảm kia, giống như một chiếc máy sưởi, chậm rãi sưởi ấm hai tay đang lạnh băng của Âu Dương Thiên Nhiên.

Động tác của Lăng Ảnh Liệt vô cùng tự nhiên, khiến cho Âu Dương Thiên Nhiên một chút cũng không cảm thấy đường đột, chỉ là phản ứng có chút không kịp, ngơ ngác mà đứng tại chỗ.

Chờ đến khi Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy hai tay mình đã ấm lên, Lăng Ảnh Liệt mới buông tay của cậu ra, chẳng qua lại không hoàn toàn buông hẳn Âu Dương Thiên Nhiên, một cánh tay của anh lại lần nữa choàng lên eo của Âu Dương Thiên Nhiên.

"Đói bụng chưa? Đi ăn cơm trước đã."
"Được!"
Âu Dương Thiên Nhiên bị động tác bất thình lình của Lăng Ảnh Liệt làm cho ngốc lăng.

Mắt kính to tròn, gương mặt non nớt, lại kết hợp với động tác gật đầu ngơ ngác, liền có chút ngốc manh.

Cùng Âu Dương Thiên Nhiên ở chung lâu như vậy, hai người dường như đều là đối đầu, thực đúng là rất ít khi nhìn thấy Âu Dương Thiên Nhiên bày ra bộ dáng ngốc lăng đáng yêu như vậy.

Lăng Ảnh Liệt nhịn không được vươn tay xoa xoa đỉnh đầu của cậu.

Động tác sủng nịch như vậy sao lại có chút quen thuộc? Âu Dương Thiên Nhiên đột nhiên hoàn hồn.

Trời ạ! Cậu vừa rồi đang làm cái gì? Bộ dáng ngơ ngác trước mặt Lăng Ảnh Liệt kia rốt cuộc có bao nhiêu ngu ngốc?
"Không được sờ đầu của tui! >.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui