Khả Duyên quan sát xong thì lập tức gọi cho đạo diễn Minh Phi.
"Đạo diễn Minh, các anh đang ở đâu?"
"Chúng tôi vừa ăn xong, đang chuẩn bị sang bệnh viện để dàn dựng cảnh quay.
Cô mới về thì nghỉ ngơi đi để tối có sức quay đêm."
Minh Phi thấy Khả Duyên vừa về đã hỏi đoàn phim thì tưởng là cô định đến sớm để chuẩn bị nên cười nói.
"Các anh tạm thời đừng qua tòa bệnh viện.
Tốt nhất là anh nên gọi cảnh sát đi.
Bên đó vừa có án mạng xảy ra.
Chúng ta mà qua là không hay đâu."
Khả Duyên nghiêm túc nói khiến Minh Phi thu lại nụ cười.
"Cô nghe tin tức ở đâu? Nơi này chính là thuộc về quản lý của nhà nước, tuy bỏ hoang nhưng không đến nổi có tin lá cải vậy chứ"
"Anh hãy tin tôi, qua đó là không còn mạng để về đâu.
Gọi cảnh sát đi, bên cảnh sát giải quyết nhanh thì chúng ta cũng sớm ngày khơi công quay phim được.
Nếu không thì phải tìm địa điểm khác.
Giờ các anh qua đó chính là phá hư hiện trường.
Cảnh sát truy ra thì chúng ta phải chịu trách nhiệm."
Khả Duyên không đùa giỡn, nặng nề thông báo.
Nếu Minh Phi không nghe lời khuyên thì cô đành tự mình báo án.
Phải biết đoàn phim mấy trăm người.
Chưa nói đến hung thủ núp ở trong bóng tối.
Chỉ riêng tử khí của tòa nhà kia thì ai bước vào chính là ai xui xẻo.
Chỉ có chính khí của công an hay bộ đội với dương khí thịnh vượng đi vào mới không nguy hiểm.
Mọi người trong đoàn đều là dân chúng bình thường.
Âm dương cân bằng thì vào nơi có từ trường như vậy rất nguy hiểm.
Khả Duyên không thể vì những nghi ngờ không tin tưởng mà im lặng nhìn mọi người vào chỗ nguy hiểm được.
Minh Phi nghe xong thì tóc gáy dựng thẳng lên.
"Được rồi, tôi sẽ cân nhắc.
Tạm thời sẽ báo án.
Xem như mua cái tâm lý bình an."
"Được, anh nhớ nhắc mọi người đừng đến gần tòa nhà.
Nếu không xui xẻo quấn thân, không ai cứu được đâu.
Thà tin là có còn hơn không đúng không?"
"Được, cảm ơn cô nhắc nhở.
Cô cũng ở khách sạn đợi tin tức đi."
Minh Phi cúp điện thoại của Khả Duyên xong thì rơi vào trầm ngâm một lúc.
Sau đó cắn răng, nhấc máy lên gọi điện báo án.
Lấy lý do là đoàn phim chuẩn bị đến đây quay chụp nhưng chưa vào thì nghe mùi máu tươi nồng đậm từ trong tòa nhà bay ra.
Nghi ngờ nên mọi người không dám vào mà báo cảnh sát.
Trụ sở cảnh sát cũng gần đó nên năm phút sau khi cuộc gọi được kết nối thì tiếng còi xe cảnh sát tiến đến hiện trường.
Đạo diễn Minh Phi dặn mọi người ở yên trong khách sạn xong thì ra lập biên bản cùng báo cáo với cảnh sát.
Trước khi Minh Phi đi thì Khả Duyên xuống lầu và đi cùng anh ấy.
Thông tin là cô nói ra, cô cũng phải nhanh chóng trợ giúp.
Đế hung thủ ác độc nhởn nhơ bên ngoài không phải là phong cách của cô.
Cả hai được cảnh sát điều đến hai chiếc xe lấy lời khai.
Sau đó cả hai trở về đợi trong sảnh.
Còn cảnh sát thì tổ chức lực lượng đi sang tòa nhà bên cạnh tìm kiếm.
Chỉ mười phút sau cả sở cảnh sát được điều động sang thu thập manh mối.
Đèn đuốc được bật sáng cả tòa nhà bệnh viện cũ kỹ phía đối diện.
Cuộc tìm kiếm manh mối và chụp hiện trường kéo dài đến hai giờ sáng.
Bên ngoài khu bệnh viện nhanh chóng điều quân đội cùng cảnh sát đến canh gác.
Bệnh viện bỏ hoang này mặt sau lưng dựa núi.
Có một đường hầm thông lên núi, cũng bị cảnh sát chia quân ra lục soát và canh giữ.
Các cổng lớn bé của tòa nhà đều là cách mét có người đứng canh.
Đèn được bật sáng chói mắt cả vùng trời.
Từ khu vực âm u tối tăm nhất trở thành khu vực sáng nhất đông đúc nhất trong đêm.
Khả Duyên thông qua lời A Bạch bay đến tòa nhà xảy ra án mạng thám thính thì biết được bên trong bể chưa xác có 8 thi thể nạn nhân.
Có nam có nữ, có bị phân hủy một nữa, có thi thể còn mới.
Đúng là thảm án mà.
Vì tòa nhà này được cảnh sát kiểm chứng là cách xa đường lớn và không thể bay mùi máu cùng thi thể ra ngoài nên lời khai của Minh Phi và Khả Duyên phải được điều tra lại.
Lúc này Khả Duyên yêu cầu được nói chuyện với cấp trên của những viên cảnh sát nhận thẩm vấn.
"Các anh có thể để người có quyền quyết định cao nhất ở đây gặp tôi không? Tôi muốn được cung cấp và nói rõ với người đó.
Thời gian cấp bách, không biết yêu cầu này có phù hợp không? "
Viên cảnh sát thẩm vấn trầm ngâm một lúc thì gọi điện thoại báo cáo với cục trưởng.
Ông ấy đồng ý và lái xe tới khách sạn ngay trong đêm.
Ở địa bàn ông ấy giữ gìn lại có thảm án lớn như vậy, cục trưởng sao có thể không quan tâm.
Khả Duyên đợi đến khi cục trưởng cục cảnh sát thành phố tiến vào sành khách sạn thì quan sát ông ấy từ xa.
Cảm nhận được khí tức chính trực, chính nghĩa cùng lực công đức trên người ông ấy thì hơi thở phào.
It nhất đây là người đáng tin cậy có thể trải lòng và nói chuyện nghiêm túc.
Người như cục trưởng chuyện lạ trên đời đã thấy nhiều nên chuyện Khả Duyên sắp nói có thể ông ấy sẽ tiếp nhận được.