Người bình thường khi tập võ chỉ có thể xem là người có chút quyền cước công phu.
Nhưng nếu tu luyện nội công tâm pháp có nội lực thì mới được tính là võ giả.
Lại dựa vào tư chất và thiên phú để quyết định tiềm lực và giới hạn võ đạo của bản thân.
Trường Thiên nhờ có 5% độ thành thạo mà có một tia nội lực trong người một bước trở thành võ giả.
Nhưng đó chỉ là bước đầu tiên trên con đường Võ Đạo.
Cẩu Hoàng vốn không có tư chất và thiên phú tu luyện nên căn bản không biết quá trình tu luyện làm sao.
Kế thừa kí ức, Trường Thiên hiển nhiên cũng dốt đặc cán mai.
Nhưng có Mục Huyền tại, cho nên Trường Thiên cũng không khách khí hỏi rõ cách tu luyện và kinh nghiệm tu luyện từ gã.
Trường Thiên xem như may mắn bởi vì có Tiên Thiên võ giả chỉ dẫn võ đạo bớt đi rất nhiều đường rẽ và khó khăn.
Giang hồ có ca quyết hệ thống cấp bậc tu luyện như sau: Hậu Thiên luyện thể, Tiên Thiên luyện khí, Nhất Đại Tông Sư, Chưởng Khống Thiên Địa.
Hậu Thiên chia ra làm ba cảnh giới là: Ngưng Cốt Cảnh rèn gân luyện cốt, Tụ Huyết Cảnh tinh luyện khí huyết, Thông Mạch Cảnh đả thông khiếu huyệt.
Mỗi cảnh giới lại chia ra làm ba bậc nhỏ là sơ kì, trung kì và đỉnh phong.
Muốn đột phá cảnh giới kế tiếp cần đạt trạng thái viên mãn.
Cho nên cũng có thể xem là có bốn bậc nhỏ trong mỗi cảnh giới tu luyện.
Những thứ này đều là kiến thức cơ bản trụ cột đồng thời cũng là lời chỉ dẫn tu luyện mà bất cứ ai bước chân vào Võ Đạo cũng biết, đều không phải là chuyện bí mật.
Nhưng có người ngộ tính cao liếc mắt hiểu ngay cần phải làm gì, có người ngộ tính quá thấp lại không biết làm sao, lúc này nếu không có người chỉ dẫn giải thích nghi hoặc, thì chỉ có thể tự mò mẫm cách thức tu luyện.
Tất nhiên sẽ khó tránh khỏi đi đường vòng, hoặc tu luyện sai cách dẫn đến tu luyện đã khó càng thêm khó.
Nói Ngưng Cốt Cảnh rèn gân luyện cốt, vừa nhìn là biết ngay Ngưng Cốt Cảnh chính là cảnh giới tu luyện gân cốt.
Nhưng rèn gân thế nào, luyện cốt ra sao? Tin chắc là có rất nhiều người như hiểu như không, hoặc hiểu nhưng không biết diễn đạt và làm thế nào.
Người bình thường tu tập võ công, cũng có thể đạt đến hiệu quả rèn luyện gân cốt, khiến cho xương cốt cứng rắn.
Nhưng xa không đủ yêu cầu của Ngưng Cốt Cảnh.
Điểm khác biệt giữa người tu tập quyền cước công phu và võ giả chính là nội lực.
Có thể thấy được nội lực có tầm quan trọng thế nào đối với võ giả.
Rèn luyện gân cốt chưa đủ, mà cần phải rèn gân luyện cốt.
Cách nói nhìn thì giống nhau nhưng ý nghĩa lại khác nhau.
Võ giả học võ kỹ là để rèn luyện gân cốt cứng cỏi, học nội công tâm pháp chính là vì dùng nội lực rèn gân luyện cốt.
Rèn gân ở đây là mài giũa các gân mạch trong cơ thể, đặc biệt là tứ chi để đạt đến hiệu quả mềm mại và dẻo dai cần thiết.
Muốn vậy thì cần dùng nội lực uẩn dưỡng gân mạch.
Nếu gân mạch có khuyết điểm thì phải tiến hành phá rồi lập, lập rồi phá, một lần lại một lần trùng tu gân mạch để có thể khiến gân mạch đạt đến hiệu quả mong muốn.
Mà làm như vậy thì quá trình rèn gân có thể nói là địa ngục của sự đau đớn.
— QUẢNG CÁO —
Cứ tưởng tượng bản thân tự dùng nội lực phá nát gân mạch, sau đó trùng tu gân mạch thì đã có cảm giác rùng mình ớn lạnh, chứ đừng nói đến tự bản thân trải qua.
Quá trình này không phải ai cũng có can đảm trải nghiệm.
Luyện cốt ở đây chính là luyện cho cốt cách cứng rắn như đá, nhưng cũng phải linh hoạt như xà.
Cần phải dùng nội lực và đan dược uẩn dưỡng xương cốt, để đạt đến hiệu quả luyện cốt.
Cho dù rèn gân bình thường hay trùng tu xây dựng lại gân mạch hoặc luyện cốt, thì nếu chỉ có nội lực cũng không thể hoàn thành được mà còn yêu cầu dược vật phụ trợ.
Mà Ngưng Cốt Đan lại chính là loại đan dược thích hợp.
Ngưng Cốt Đan vừa có tác dụng uẩn dưỡng gân mạch và xương cốt, còn có tác dụng lớn lao trong việc nối xương và trùng tu gân mạch.
Đối với phàm nhân khi bị người đoạn tứ chi hoặc cắt đứt gân mạch, thì Ngưng Cốt Đan chính là thánh dược nối liền xương cốt và trùng tu gân mạch.
Huống chi là võ giả.
Phàm nhân bị đoạn tứ chi cắt đứt gân mạch chỉ cần phục dụng Ngưng Cốt Đan, sau đó nhờ võ giả vận dụng nội lực hoặc chân khí hỗ trợ hoà tan dược lực, rồi uẩn dưỡng và tiến hành nối xương trùng tu gân mạch, thì có thể lành lặn như lúc ban đầu.
Nếu như may mắn có thể thay đổi một chút tư chất, nhưng xa xa không đạt tới hiệu quả của tẩy kinh phạt tủy mang tới.
Võ giả cũng như vậy, khi tiến hành rèn gân phải trùng tu gân mạch, chỉ cần kết hợp giữa Ngưng Cốt Đan với nội lực có thể thuận lợi trùng tu gân mạch, đạt đến hiệu quả như mong muốn.
Nắm chắc phương pháp tu luyện, lại có Ngưng Cốt Đan.
Trường Thiên nắm chắc thời gian tu luyện.
Bởi vì gân mạch quá yếu, cho nên hắn chỉ còn cách lãng phí một viên Ngưng Cốt Đan để uẩn dưỡng gân mạch, khiến gân mạch bền chắc hơn để tiện cho việc rèn gân.
Rồi sau đó Trường Thiên cắn răng tiến hành phá rồi lập, lập rồi phá, trùng tu gân mạch.
Không phải Trường Thiên thích chịu ngược, mà là sau khi suy tính kĩ càng tỉ mỉ mới cuối cùng đưa ra quyết định này.
Tư chất võ giả được đánh giá dựa trên tình trạng cơ thể có thể tu luyện hay không.
Lúc trước Cẩu Hoàng không thể tu luyện, là do gân mạch và kinh mạch trong cơ thể có vài chỗ tắc nghẽn, dẫn đến không thể chứa đựng nội lực, từ đó không thể tu luyện nội công tâm pháp trở thành võ giả.
Mà nay nhờ có hệ thống, Trường Thiên bỏ ra điểm phản phái để tăng tư chất, hệ thống cũng giúp Trường Thiên thông suốt gân mạch và kinh mạch, khiến hắn có thể tu luyện nội công tâm pháp.
Cũng chính vì gân cốt của hắn kém, nên rất khó tu luyện vũ kỹ và nội công tâm pháp, cho nên hắn mới muốn rèn gân luyện cốt thật tốt.
Quan trọng hơn hết, thông qua quá trình rèn gân luyện cốt có thể giúp nâng cao một chút tư chất.
Vì vậy Trường Thiên quyết định tàn nhẫn trùng tu gân mạch và luyện cốt để nâng cao tư chất.
Tư chất là dựa vào tình trạng gân cốt và kinh mạch trong cơ thể để phán định, mà gân cốt và kinh mạch trong cơ thể lại có thể thông qua một số phương pháp đặc biệt để tái tạo và trùng tu.
Cho nên việc tẩy kinh phạt tủy có thể nâng cao và thay đổi tư chất của một người mới có thể xảy ra.
— QUẢNG CÁO —
Sau khi ăn mười viên Ngưng Cốt Đan hết 2000 điểm phản phái thì Trường Thiên cũng thuận lợi đột phá lên Ngưng Cốt Cảnh trung kì.
Tư chất của hắn cũng tăng lên ba điểm từ 10 điểm lên 13 điểm tư chất.
Tuy quá trình đầy đau khổ và gian khổ nhưng thu hoạch lại phong phú, cũng xứng đáng với công sức mà Trường Thiên bỏ ra.
Đừng thấy chỉ tăng ba điểm tư chất mà chê ít, nhưng nếu để cho hệ thống tăng điểm tư chất, thì tương ứng mất 2400 điểm phản phái.
Hiện tại có thể tiết kiệm được 2400 điểm phản phái để dùng vào việc khác, thì thật sự rất tuyệt vời.
Chỉ nghĩ chuyện này thôi, cũng khiến Trường Thiên khi ngủ cũng có thể cười tỉnh.
Còn chưa vui mừng bao lâu, thì Trường Thiên chợt cảm giác được bản thân tiến cảnh đang phải chịu áp chế.
Mà áp chế này chính là đến từ tư chất quá thấp.
Tư chất và thiên phú áp chế giới hạn và tiến cảnh Võ Đạo quá nặng.
Trừ phi đột phá tư chất tăng cao thiên phú, nếu không sẽ bị tư chất kém kéo chân sau, dẫn đến Võ Đạo chi lộ hữu hạn.
Trường Thiên nếu không phải mua Ngưng Cốt Đan từ hệ thống, thì cũng không có khả năng chỉ trong vòng năm ngày tiến cảnh nhanh như vậy.
Nhưng dù vậy cũng bị tư chất kéo chân sau phải, dùng đến mười viên Ngưng Cốt Đan.
Nếu thiên phú của hắn là hạ giai thì chỉ cần bảy viên.
Nếu hắn có thiên phú trung giai thì chỉ cần ba viên, cũng đủ cho hắn trong vòng hai canh giờ, từ Ngưng Cốt Cảnh sơ kì lên trung kì rồi.
Thông qua đó có thể thấy tư chất và thiên phú quan trọng cỡ nào.
Bây giờ hắn cần 10 viên Ngưng Cốt Đan để từ Ngưng Cốt Cảnh sơ kì lên trung kì, nhưng từ trung kì lên đỉnh phong thì còn cần thêm 30 viên Ngưng Cốt Đan, từ đỉnh phong lên viên mãn cần 40 viên Ngưng Cốt Đan.
Mỗi lần đột phá một tiểu cấp bậc cũng cần không ít tài nguyên tu luyện và tăng tư chất.
Chưa kể đến đột phá cảnh giới và giai đoạn.
Như đã nói, tư chất của một người tuy vừa sinh ra đã có, nhưng không phải không thể thay đổi.
Chỉ cần có cũng đủ đan dược hoặc thiên tài địa bảo phù hợp, cũng có thể tiến thêm một bước.
Bất quá Trường Thiên nhờ có hệ thống cho nên có con đường ngắn nhất để đả thông vấn đề này, hắn thiếu chỉ là điểm phản phái.
Đây đúng là có tiền mua tiên cũng được.
Nhưng cũng vì vậy lại kéo theo một loạt vấn đề.
Nếu hiện tại Trường Thiên cứ dùng điểm phản phái vào việc mua đan dược và tăng điểm tư chất, thì đó cũng không phải cách hay.
Hắn còn phải dành điểm phản phái, để sử dụng cho các tình huống khẩn cấp.
Cho nên nhất định phải tìm ra con đường tìm kiếm tài nguyên tu luyện khác mới được.
Lại nói, từ lúc xuyên không đến giờ, Trường Thiên đã ở thế giới này được 11 ngày, tính toán một chút cũng sắp gần nữa tháng.
Tuy vừa mới đến đã phải trãi qua một đợt truy sát, nhưng sau bao nhiêu lần đứng trước bờ vực sinh tử, cuối cùng Trường Thiên cũng bảo toàn được mạng.
Hiện tại có tu vi, lại có hệ thống gia thân.
Sống lại một đời còn gì mãn nguyện hơn nữa.
Bây giờ tuy phải trốn tránh sự truy sát của Tần Gia, nhưng Mục Huyền đã nói.
Nhất thời nửa khắc, Tần Gia cũng chưa đuổi đến đây.
Bởi Tần Gia không có thế lực ở Tam Huyền Đạo, lại thêm việc tránh truy sát là nghề của Mục Huyền.
Có gã đảm bảo, hắn cũng yên tâm, lại thêm đã qua nhiều ngày mà vẫn chưa thấy người của Tần Gia tìm đến.
Nghĩ chắc tạm thời sẽ không có nguy hiểm.
Nói chung tâm trạng Trường Thiên hiện tại khá tốt, cho nên hắn quyết định sẽ đi dạo một phen.
Từ lúc đến Vĩnh Thông Châu đến nay, Trường Thiên chỉ ở trong phòng tu luyện nên cũng không biết Vĩnh Thông Châu có quang cảnh ra sao.
— QUẢNG CÁO —
Hiện tại tính mạng được bảo toàn, cũng có tu vi, ít nhiều cũng có khả năng tự vệ.
Cho nên Trường Thiên cũng không thể chờ được nữa mà đi ra ngoài dạo chơi một phen.
Mục Huyền thấy Trường Thiên có ý định đi dạo, trong lòng hơi lo lắng nên cũng đi theo.
Dù sao Vĩnh Thông Châu là nơi võ phong thịnh hành, cũng có vài ba bang phái hạ tam cửu lưu.
Để đảm bảo an toàn, gã vẫn nên đi theo Trường Thiên thì hơn.
Nếu Trường Thiên mà ra chuyện gì thì chỉ gã cũng không sống nổi.
Dù sao gã còn đang trúng Tam Thi Não Thần Đơn của Trường Thiên mà.
Phố xá Vĩnh Thông Châu thật sự rất sầm uất, khắp nơi có thể thấy được vô số Hậu Thiên võ giả, Tiên Thiên võ giả đi đầy đất, thỉnh thoảng có thể thấy một hai Tông Sư võ giả dẫn theo đệ tử nhà mình đi đâu đó.
Trường Thiên nhìn cảnh này mà không khỏi thầm than thế giới này thật kì diệu.
Tuy đã ở thế giới này 12 ngày, nhưng dù sao bản thân Trường Thiên cũng đã ở Trái Đất mấy chục năm, nhất thời cũng không thể thích ứng nhanh chóng được, thỉnh thoảng cũng sẽ nhớ về nơi cũ.
Tính ra cũng do tuổi đã lớn, khả năng thích ứng cũng thấp.
Kiếp trước vốn sống lương thiện, bây giờ trọng sinh vì mạng sống,
mà nhẫn hạ tâm, ra tay hiểm ác khống chế Mục Huyền cũng, đã là chuyện không dễ dàng.
Nếu không phải vì không muốn chết lần nữa, có lẻ hắn cũng sẽ không có gan làm như vậy.
Lúc trước vì mạng sống nên không dám suy nghĩ, bây giờ nghĩ lại mới thấy bản thân cũng có ngày hôm nay.
Thế sự khó liệu, kiếp trước nào có từng nghĩ đến sẽ có ngày vì mạng sống của bản thân mà ra tay với người khác.
Chung quy, nhân tính cũng sẽ vì hoàn cảnh mà thay đổi.
Lắc đầu thầm thở dài trong lòng, cũng không muốn suy nghĩ thêm nữa.
Đưa mắt nhìn xung quanh, thấy đằng trước có đôi vợ chồng dắt con cái vào một quán mì ăn mì.
Trường Thiên lại không thể không nhớ đến vợ và con cái ở Trái Đất, không biết giờ họ thế nào.
Mặc dù lo lắng nhưng chỉ có thể cầu mong vợ con hắn sẽ có chốn về bình yên, cũng đừng vì chuyện của hắn mà đau khổ.
Trường Thiên cũng hiểu, bản thân hắn có lẻ mãi mãi sẽ không thể trở về Trái Đất được.
Dù sao việc xuyên không này quá hi hữu, trong thân thể hắn còn có một cái hệ thống không biết mưu đồ bí mật gì.
Trường Thiên cũng không ôm hi vọng hệ thống này thật sự là cứu tinh của hắn.
Dù sao trong đa số tiểu thuyết đến cuối cùng hệ thống đều theo phe phản diện, ai biết sau này hắn có vì mạng sống mà liều mình với hệ thống hay không.
Lắc lắc đầu lần thứ hai xua đi suy nghĩ lung tung.
Trường Thiên vẫn cảm thấy bản thân suy nghĩ hơi nhiều, thỉnh thoảng cứ thích suy nghĩ lệch trọng tâm vấn đề.
Chuyện tương lai nên để tương lai giải quyết.
Hiện tại Trường Thiên vẫn nên chú tâm vào chuyện hiện tại thì hơn.
.