Lãnh Thần Duyệt đang ở trong thư phòng xử lý công vụ.
Tay hắn niết lên trán liên hồi, gân xanh nổi lên sắc mặt có chút dọa người.
Lúc này nha hoàn cẩn thận bước vào, lưu loát quỳ xuống bẩm báo.
" Vương Gia , Thế Tử Phi đang ở bên ngoài nói có chuyện.
muốn nói với người.
Lãnh Thần Duyệt dừng bút lại, hắn nhìn xuống dưới.
Ánh mắt âm trầm cả người toát ra hàn khí nhìn nha hoàn.
" Thế Tử Phi tìm ta có chuyện quan trọng sao?
Hắn hơi nghi ngờ hỏi, bởi vì từ lúc nhi tử thành hôn với Điền Huyên Huyên, cho tới khi nhi tử chết.
Hắn gặp Thế Tử Phi này không quá 5 lần, mỗi lần gặp thì luôn trong tình trạng cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng vào mặt hắn.
" Hồi bẩm Vương Gia, Thế Tử Phi nói có cách trị hết chứng đau đầu của người...!
" Thế Tử Phi thật sự nói như vậy? :" Lãnh Thần Duyệt đứng phất dậy, nghiến chặt răng thốt ra từng chữ.
" Dạ phải :" Nha hoàn bị hàn khí của Lãnh Thần Duyệt làm cho run rẫy, nàng ta thầm cầu.
Tốt nhất Thế Tử Phi nói chữa khỏi, chắc chắn là khỏi.
Nếu không nàng chắc chắn chịu khổ.
Lãnh Thần Duyệt chặt nhíu mày , trầm thấp lên tiếng :" Cho Thế Tử Phi vào.
Không nhanh không chậm, Huyên Huyên được nha hoàn dẫn vào trong thư phòng.
Trên tay cô bưng chén trà, hơi cúi người hành lễ.
" Vương Gia "
Lãnh Thần Duyệt đi tới gần Huyên Huyên, hắn quan sát từ trên xuống dưới.
Điều khiến hắn kinh ngạc hơn bao giờ hết.
Sống chung trong Vương Phủ, nhưng đây là lần đầu hắn nhìn kĩ nhan sắc thê tử của nhi tử mình.
Quả là tuyệt sắc giai nhân, toàn thân tỏa ra mị hoặc câu dẫn người.
Lãnh Thần Duyệt thất thần, hắn ho nhẹ hai cái, tay đỡ lấy chén trà.
Mở miệng nói.
" Bổn vương nghe nói, Thế Tử Phi có thể chữa được chứng đau đầu của ta? có thật vậy hay không?
" Là sự thật :" Huyên Huyên không suy nghĩ, mà lập tức trả lời.
" Vương Gia, bệnh của người có thể chửa khỏi hoàn toàn.
Chỉ cần cần có người bên cạnh thi châm.
" Vì vậy, ta muốn dọn tới tiền viện phía sau viện của người để tiện bề theo dõi.
Huyên Huyên dùng biểu cảm chân thật nhất.
Khiến Lãnh Thần Duyệt nhìn khing ra một tia dối trá nào trong lời nói.
Lãnh Thần Duyệt suy nghĩ một chút , hắn cảm thấy để Huyên Huyên chuyển tới sau viện có chút bất tiện.
Phía sau viện đã lâu không có người dọn dẹp ra.
" Thế Tử Phi có học qua y thuật sao? Lãnh Thần Duyệt nghi ngờ hỏi.
" Lúc trước chưa xuất giá, ta có bái sư một vị thần y trên dược vương cốc.
Bệnh trạng của Vương Gia có thể hoàn toàn chữa khỏi.
" Thế Tử Phi không cần gọi ta là vương gia nghe rất xa cách , đã xuất giá vẫn nên gọi ta là phụ thân như Thần Dật hay gọi.
" Ta sẽ cho ngươi dọn dẹp lại Hỷ Lai Viện tạm thời Thế Tử Phi dọn qua đó.
Nhắc tới Lãnh Thần Dật hai hốc mắt Huyên Huyên khẽ ửng đỏ.
Nổi lên tầng hơi nước, tiếp đó cô cất giọng nói có chút run rẫy...!
" Phụ Thân, nữ nhi đã rõ.....!"
" Nữ nhi chắc chắn, trị khỏi bệnh cho phụ thân.
Lãnh Thần Duyệt cảm giác ấm áp trong lòng , tay hắn tự động xoa nhẹ lên mái tóc mềm mượt của Huyên Huyên.
Cảm giác hơi tê ngứa khó tả truyền vào lòng bàn tay.
Bất ngờ hắn rụt tay lại, hơi nghiêng đầu tránh né ánh mắt của Huyên Huyên.
" Nữ nhi ngoan :'
" Con không còn chuyện gì thì về viện của mình đi, phụ thân còn một số việc cần giải quyết..
" Vâng ! Phụ thân người nhớ giữ gìn sức khỏe :"
Nói xong Huyên Huyên xoay người rời khỏi thư phòng.
Nở nụ cười xinh đẹp.
" Xem như, bước đầu tiếp cận đã thành công.
"