Dọc đường tới Tiền Thính, Lãnh Thần Duyệt suy nghĩ.
Hắn đã 40 tuổi vẫn nên có thêm nhi tử để nối dõi.
Quyết định như vậy tâm tình của hắn tốt hơn hẳn, nhưng tâm trạng này không kéo dài được bao lâu.
Cho tới khi gặp được Công công tổng quản , Lãnh Thần Duyệt hai tay chắp lại hành lễ sơ qua.
" Không biết hôm nay công công, tới thăm vương phủ sớm như vậy? phải chăng Hoàng Thượng có đại sự quan trọng gì?
Nghe được lời nói của Lãnh Thần Duyệt, công công mĩm cười.
Ánh mắt dò xét xung quanh, lâu sau mới vào chính sự.
" Cũng không phải là đại sự gì, chỉ là Hoàng Thượng nghe được tin.
Vương Gia và Thế Tử Phi hình như có quan hệ không thỏa đáng.
" Sợ tiếng đồn lan xa, ảnh hưởng đến anh tiếng của Vương Gia lẫn Hoàng Thất.
Bởi vậy Hoàng Thượng muốn giải trừ hôn ước cho Thế Tử Phi..
" Cũng sẽ định ra mối hôn dự khác, để bù đắp cho Thế Tử Phi..
" Bộp "
" Là ai ăn nói hàm hồ, đã là lời đồn thì chắc chắn không có thật.
Hà cớ gì Hoàng Thượng phải tin vào lời đồn nhảm nhí.
Lãnh Thần Duyệt tức giận đập bàn, gân xanh trên trán nổi đầy.
Sắc mặt tối lại dọa cho vị công công nhảy dựng lên.
" Vương Gia khoan hãy phát hỏa, Hoàng Thượng chỉ sai lão nô tới nhắc nhở Vuong Gia.
" Nếu như Vương Gia nói, chuyện đã không có thật.
Thì Lão nô cũng yên tâm về bẩm báo cho Hoành Thượng.
" Rất nhanh, thánh chỉ sẽ ban xuống.
Trả lại cuộc sống tự tại cho Thái Tử Phi.
" Không còn sớm, lão nô xin cáo từ.
Rứt lời hắn xoay phắt người quay ra khỏi vương phủ.
Không để cho Lãnh Thần Duyệt mở miệng , ánh mắt lúc nhìn qua Lãnh Thần Duyệt, hiện lên tia giảo hoạt.
Đợi cho công Công tổng quản khuất dạng, lúc này Lãnh Thần Duyệt âm trầm mở miệng ra lệnh.
Từng câu từng chữ rít qua kẽ răng.
Cơ hồ lúc này hắn đang rất giận giữ.
" Thập Ngũ, tra cho ta.
Là kẻ nào bẩm báo cho Hoàng Thượng...!
Bóng đen từ cửa sổ bay vào, quỳ xuống hai tay cung kính lên tiếng :" Rõ thưa Vương Gia "
Thoáng chốc bóng đen liền Biến mất.
Lãnh Thần Duyệt không tin, hắn lại không thể bảo vệ nỗi nữ nhân mà mình yêu thương.
Cho tới khi trời tối, hắn trở lại Hỷ Lai Viện.
Hai người ân ái thâu hoan quên trời quên đất, hắn cũng bỏ quên luôn việc hồi sáng ra sau đầu.
Hàng ngày hắn đều cùng Huyên Huyên hoan ái, thay đổi rất nhiều tư thế.
Khắp Hỷ Lai Viện mơ hồ đều phát ra âm thanh rên rĩ, xuân mị
Khiến nô tài trên dưới xấu hổ không thôi.
Lãnh Thần Duyệt lại không biết rằng, lời đồn hắn loạn luân hoang dâm cùng Thế Tử Phi đã truyền khắp trong cung, lẫn văn võ bá quan.
Ban đầu hắn còn tức giận, sau đó thì mặc kệ cho người đời mỉa mai.
Hắn càng không tin Hoàng Thượng làm gì được hắn.