Không lâu sau Ông Hàn đã dừng xe trước cổng bệnh viện Ngọc Gia, ông không dám nói chuyện con gái bảo bối nằm viện cho vợ mình biết.
Sợ rằng vợ lo lắng sinh bệnh.
Cũng vừa lúc này Ngọc Tuyết Chi cũng mới tới bệnh viện.
Nhìn thấy Ông Hàn, cô ta giật thót mình, nhưng rất nhanh chỉnh sửa lại biểu cảm như bình thường lên tiếng chào hỏi..
" Bác Hàn, sao bác lại tới bệnh viện? bác thấy trong người không khỏe sao?
Nghe thấy giọng nói nũng nịu từ phía sau vang lên.
Ông Hàn đang vội, nhịn không được mà trừng mắt với Ngọc Tuyết Chi, âm trầm nghi ngờ hỏi.
" Câu này tôi phải nên hỏi Ngọc tiểu thư đây, Huyên Nhi nhà tôi đi chơi với cô.
Vì sao nó lại nằm viện, hai hôm rồi không về nhà?
" Cái gì? bác nói Huyên Huyên nằm viện.? :" Quả thật Ngọc Tuyết Chi không hề biết chuyện Huyên Huyên nằm viện.
" Hừ ! là tôi già tin tưởng nhầm người.
Phiền Ngọc tiểu thư tránh ra, tôi rất bận.
Rứt lời Ông Hàn Bước nhanh về phía trước, Ngọc Tuyết Chi có linh cảm không tốt.
Liền lẽo đẽo bước theo sau.
Vài phút sau Ông Hàn đã bước tới gần Phòng bệnh của Huyên Huyên.
Ông kinh ngạc nhìn 5 nam nhân, không hề xa lạ lại đứng trước phòng bệnh con gái ông.
Lúc này Ngọc Tuyết Chi cũng kinh ngạc không ít.
Cô ta khấn vái người hai anh em Ngọc Gia đưa tới Bệnh viện, hi vọng không phải là Hàn Huyên Huyên.
Từ xa 5 nam nhân đã thấy ông Hàn mang vẻ mặt đầy sát khí bước tới.
Ai nấy cũng nao núng bộp chộp trong lòng.
Duy nhất Tôn Hoắc Tề còn giữ được bình tĩnh lên tiếng chào hỏi...!
"Hàn Tổng, ngài tới khám bệnh sao? :" Hắn lịch sự đưa tay ra, nhằm muốn nắm bắt.
Nhưng Ông Hàn nhíu mày, hất ra.
" Tôi tới đón con gái bảo bối về , Tôn Tổng cũng có bệnh thận yếu phải khám sao?
" Khụ ~~ Khụ :" Tiêu Cao Từ nhịn không được, mà ho khan.
Hàn Tổng đại đại danh đỉnh này quả nhiên hài hước tới đáng sợ.
" Không..
mà bạn tôi có bệnh :!
" CHào bác Hàn :" Hà Ân lên tiếng chào hỏi.
" Hàn Tổng :" Anh em nhà Ngọc Gia và Tiêu Cao Từ đồng loạt lên tiếng chào hỏi.
"Hừ :"Ông Hàn hừ nhẹ, sau đó định bước vào phòng bệnh.
Thì ông nhớ ra việc gì đó, xoay người lại âm trầm lên tiếng.
" Hà Ân, cậu không gần gọi tôi là bác.
Hôn sự giữa Hà gia và Hàn gia đã được hủy bỏ.
" Bây giờ cậu tự do, muốn tán tỉnh ai hay yêu thương ai.
Ví dụ như Ngọc tiểu thư đây thì tùy ở cậu.
" Hả..
hủy hôn, bác nói gì ? cháu không hiểu....!:
Hà Ân kinh hách lên tiếng, ánh mắt sắc như dao nhìn Ngọc Tuyết Chi ở phía sau.
Hắn cảm giác được dường như mình mất đi một thứ quan trọng.
Hai anh em Ngọc Gia đồng thời cũng im lặng, âm trầm nhìn Ngọc Tuyết Chi.
Họ thắc Mắc Chi Nhi quen biết Hà Ân từ khi nào ? sao họ không biết.
Vì sao trên người nữ nhân họ chơi, lại có kẹp tóc của Chi Nhi trên người? vô vàn câu hỏi vì sau bay quanh quẩn trong đầu họ.
Nhưng rất nhanh sẽ được giải đáp tất cả mà thôi...!
" Tôi không còn thời gian với các cậu, con gái bảo bối đang chờ tôi đón về.
" Hàn Tổng, con gái của ngài ở đâu ? Tôi liền đưa ngài đi :" Tôn Hoắc Tề trấn định lên tiếng, bước lên phía trước..
" Không cần phiền Tôn Tổng.
Con gái tôi ở ngay đây rồi.
Nói xong ông đẩy cửa đi vào phòng 2B 202.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Không lẽ người họ đùa bỡn là Hàn Huyên Huyên.
Con gái của Hàn Gia?
6 người mỗi người một biểu cảm liếc nhìn nhau.
Không ai nói gì, hoặc là không biết phải nói gì.
Người cảm thấy bế tắc nhất là Hà Ân.
Hắn lại cùng đám bạn thay phiên nhau cưỡng dâm chơi hư vị hôn thê của mình.
Cảm xúc lẫn lộn sôi trào trong cơ thể từng người.
Ngọc Tuyết Chi nhìn sắc mặt của 5 nam nhân tối sầm lại.
Càng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chỉ duy nhất Tiêu Cao Tề vẫn giữ nụ cười trên môi, hắn cười nhạt âm trầm lên tiếng.
" Có chơi có chịu, vào thôi :"
5 Tên cúi đầu, bước vào phòng bệnh.
Ngọc Tuyết Chi cũng theo sau vào.