Huyên Huyên thấy hắn ngồi lại xuống nước, cô tiến lại gần cúi đầu khẽ nghiêng người xuống.
Hàm răng hơi cà cà vài vành tai đỏ rực như máu của Ngạo Hàn Chi, tay kia xoa vào Khuôn ngực rắn chắc.
" Thế nào? Đây là Hàn Chi huynh muốn ta tiếp tục kỳ cọ sao?
Ngạo Hàn Chi bị câu dẫn tới ngốc lăng, Toàn thân hắn nóng như bốc hỏa.
Mặc Dù là hắn đang ngâm nước lạnh , Hắn cố gắng nghiêng đâu hướng khác, tránh né Huyên Huyên như rắn rết.
Huyên Huyên nhìn động tác đáng yêu của hắn, giống như thỏ con sợ bị làm thịt.
Cô cười tới xinh đẹp.
Ngạo Hàn Chi, chịu không được vẻ xinh đẹp của nàng càng xẩu hổ hơn.
Nơi trái tim hắn nhảy tới loạn.
" Khụ~~ Huynh tiếp tục tắm đi, Ta về phòng, huynh tắm cho sạch sẽ vào.
" Không sạch ta sẽ giúp huynh tắm lại, ta không ngại đâu.
Ngạo Hàn Chi, chịu không được kích thích của nàng, hắn phải cố gắng áp chế dục vọng lẫn xấu hổ, mà gằn lên từng chữ.
" Ta Sẽ tắm Sạch sẽ Tạ cô nương không cần quan tâm " Hừ " ...!
Huyên Huyên nhìn hắn hoang mang, quẩn bách tới đường cùng , cô không thẹn mà cưới phá lên.
Còn tốt bụng đóng cửa lại giúp hắn.
Ngạo Hàn Chi, vội vàng chà sạch thân thể, mặc lại y phục, cánh tay đè chặt lồng ngực mà thở hổn hển không ra hơi.
" Cuộc đời hắn xong rồi, rơi vào tay yêu tinh dụ người, còn không biết liêm sĩ được viết như thế nào.
" Không được, phải trốn đi.
Vì bảo vệ tiểu đệ thật tốt, quyết không để cho nàng ăn sạch.
Trong tâm hắn thì nghĩ vậy, nhưng tiểu đệ lại thật thà hơn, ngâm mình nước lạnh mà vẫn trướng lên, ngóc đầu chào hỏi.
Hắn luôn nhớ tới từng cử chỉ động tác dẫn dụ kia.
Bàn tay thô ráp tự nhiên cầm chắc lấy Tiểu đệ đang bành trướng.
Xoa dọc từ quy đầu tới dọc thân, ngón tay thô nắm chặt liên tục đẩy lên xuống an ủi.
Đầu hắn luôn nghĩ tới Thân thể quên rũ kia của Huyên Huyên, cánh môi ướt át.
Âm thanh ngọt ngào dụ hoặc...! Bàn tay mềm mại chạy dọc thân thể hắn.
Cỗ cảm giác khoái cảm xông tới, Tiểu Đệ căng cứng bất giác Giật giật vài cái, rồi phòng thích tinh dịch ra ngoài.
Lúc này Ngạo Hàn Chi mới thở ra nhẹ nhõm.
" Đáng chết, hắn cư nhiên lại nghĩ tới nữ Nhân không tiết Tháo kia ,mà tự an ủi chính mình.
" Phù~~ Nàng ta còn nguy hiểm hơn việc hắn đi giết người.
Hắn cười khổ một tiếng.
Chính mình lại bị nàng mê hoặc.
••••••••••••••••••••••••
Ngạo Hàn Chi ở nhà của Huyên Huyên đã một tháng, trong thời Gian này hắn bị nàng giở trò lưu manh không ít lần.
Kích thích dục vọng hắn lên, thì nàng lại rút lui.
Khiến hắn vừa hưởng thụ lại vừa giày vò tới thảm.
Hắn phải cắn răng chịu đựng mới không lamg điều đồi bại với Huyên Huyên.
Hôm nay, nhân lúc Huyên Huyên đi lên trấn Bán Khăn thêu.
Hắn quyết định đi không từ biệt, chỉ để lại một tờ giấy.
Rồi xoay người rời đi mất dạng.
Huyên Huyên trở về, liền không thấy người đâu, chỉ vỏn vẹn để Lại tờ giấy.
" Đa tạ cô nương đã cứu giúp ta, thân ta không thể bán, năm ngày sau ta sẽ mang vạn lượng hoàng kim tới bồi cô nương.
Huyên Huyên vò nát tờ giấy, cả mặt sinh khí.
" Hắn dám bỏ trốn , ngay dưới mí mắt của bổn cô nương.
" Không được! Bổn cô nương phải đi tìm hắn, trói lại vắt kiệt hắn thì thôi.
[...] Ký Chủ thỉnh cô ôn nhu, nam chủ rồi sẽ quay lại cô gấp gáp cái gì