Huyên Huyên nhìn qua ánh mắt của Lâm Y Y liền biết cô ta đang rất ghen tị.
Mà ghen tị thì sao? nam nhân của bổn cô nương, cô ta rành không nổi.
" Mặc Phỉ, chúng ta phải rời khỏi đây thôi.
Ngoài kia bọn họ....!
" Bọn họ...!đều biến thành thứ rất kinh khủng , họ ăn thịt người...!Còn..
còn rất gớm giếc..
" Không tay, không chân...!còn có người bị môi bụng...!
Huyên Huyên vừa nói vừa miêu tả, khoa tay múa chân.
Hạ Mặc Phỉ cố gắng trấn an Huyên Huyên.
" Huyên Huyên, em bình tĩnh.
Em có bị thương ở đâu không? Lại đây anh xem nào...!
Lần đầu tiên hắn tỏ rõ thái độ lo lắng cho Huyên Huyên, lúc trước do bận công việc.
Cố gắng cho tương lai ,hắn không có thời gian giành cho Huyên Huyên..
" Mặc Phỉ , anh yên tâm ! em không có bị sao...!
" Hừ! Chị Huyên Huyên, chị nói vậy quả thật tôi không thể tin được ?hay chị bị té xuống cống nên bị ảo giác rồi?
" Đang bình thường, sao có thể xuất hiện zombies hay tang thi như trong phim được...! :"
Lâm Y Y mở miệng lên tiếng nói, giọng điệu vẫn nũng nịu.
Đưa cái mặt ngây thơ vô tội, nghi ngờ chất vấn Huyên Huyên.
" Chị Huyên Huyên, em thấy Y Y nói đúng đấy? có phải chị gặp ảo giác hay không?
Hai anh em nhà họ Mộc đồng tình lên tiếng hỏi, bởi vì họ ở trong phòng thí nghiệm nhiều ngày còn chưa coach bước ra ngoài.
Nên không hề hay biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
" Các người không tin? Lâm Y Y, nếu cô không tin thì có thể ra ngoài xem.
" Tôi có rớt xuống cống hay không? cô thấy tôi rớt xuống cống sao ? Tôi cũng không cần các người tin tưởng.
Huyên Huyên quay mặt trừng mắt nhìn Lâm Y Y với ánh mắt sắc lạnh, khiến cô ta giật thót mình.
Hạ Mặc Phỉ liếc mắt quan sát Huyên Huyên, hắn cảm thấy cô đã thay đổi.
Dường như tính cách mạnh mẽ hơn thì phải?.
Hay do hắn bận công việc , nên không nhìn kĩ bạn gái của mình?
" Huyên Huyên, em đi tắm rửa đi.
Anh sẽ cùng Mộc Bá, Mộc cường ra ngoài xem xét...!
" Không! Mặc Phỉ, anh đừng đi ra ngoài bây giờ.
Rất nguy hiểm.:"
Huyên Huyên bộp chộp nắm chặt bàn tay của Mặc Phỉ, ánh mắt lo sợ nhìn hắn..
" Được, được vậy anh không ra nữa.
Huyên Huyên em tắm đi :"
" Ân :" Huyên Huyên gật gật đầu xoay người đi vào toilet.
Ở trong phòng thí nghiệm, có đầy đủ tiện nghi, dĩ nhiên có phòng tắm lẫn toilet.
Huyên Huyên nhìn vào tủ đồ một chút , sau đó cô lên tiếng vọng ra ngoài..
" Mặc Phỉ, em không có quần áo.
Em mặc của anh nhé.
" Được " :" Hắn ngồi xoa cằm, cất giọng đồng ý.
Mặc dù đây là lần đầu Huyên Huyên mở miệng mượn đồ của hắn, trước kia không có xảy ra tình trạng này.
Dù sao hắn cũng rất yêu Huyên Huyên.
" Anh Mặc Phỉ, anh tin lời chị Huyên Huyên nói sao?
Lâm Y Y rụt rè tiến lại lại, ngồi kế bên Hạ Mặc Phỉ.
Sắc mặt ửng hồng, ngữ điệu nũng nịu cất lên.
Hắn nhường mày nhìn Lâm Y Y, cô gái này tham gia nhóm nghiên cứu không lâu.
Mỗi khi gần hắn, thì sắc mặt lại đỏ.
Cô ta có bệnh sao?
" Y Y cô cũng nhìn thấy Huyên Huyên có bao nhiêu chật vật.
Cô còn không tin?
" Tôi tin tưởng Huyên Huyên không nói dối tôi, nếu cô không tin.
Có thể cùng Mộc Bá và Mộc Cường ra ngoài xem xét.
Lâm Y Y bị thái độ khó chịu của Hạ Mặc Phỉ thẳng thừng như vậy , thâm tâm khó chịu không thôi.
Cô ta nhẹ nhẹ mím môi, hai mắt đỏ hồng, trực chã nước mắt.
Hai tay đan xen, vai nhỏ run rẫy lên, nghẹn ngào nói.
" Anh...!Anh Mặc Phỉ, em..
em không có ý đó..